Chương 515: Định Viễn Hầu
"Hảo huynh đệ, huynh và ta ra sức tu hành, chưa chắc ngày nào đó không thể cùng đi vào U Minh, giết tà thần này!" Trọng Huyền Thắng vỗ vai hắn rồi nói.
Rốt cuộc chuyện này còn quá xa xôi.
Cho nên tên béo này lại chuyển đề tài mà nói: "Lần đại chiến này, lựa chọn tốt nhất của đại soái chính là chờ Bạch Cốt Tà Thần kia hoàn thành tế luyện, thong dong rời đi. Lại dẫn quân cùng quyết đấu"
Chiến tranh mới kết thúc không lâu, danh xưng "Đại soái" này cũng nhất thời chưa sửa lại được.
"Cái này thể hiện được cái nhìn đại cục của đại soái"
"Đúng vậy, ban đầu có thể là sai lầm quân sự đơn thuần, nhưng nhìn ra lâu dài, chưa chắc đã là sai. Nhưng nguyên nhân cuối cùng là do quân ta cường đại, có tư cách phạm sai lầm!"
Lời nói này rất có lý, Khương Vọng suy nghĩ, sau đó nói: "Không quá ba đời để thay đổi phong tục, nơi đây sẽ thật sự trở thành đất đai của Tề Quốc.
Đại soái đánh hạ được Dương Quốc cho Tề, mở rộng thêm ba quận, thu hoạch lần này của đại soái không nhỏ đúng không?"
"Đã định việc phong Hầu rồi!" Trọng Huyền Thắng nhịn không được mặt mày hớn hở: "Tước danh được định là Viễn"
Chỉ một tước danh này đã thể hiện rõ dã tâm và sự nể trọng của Tề đế đối với Trọng Huyền Trử Lương.
Nhưng ngay sau đó, tên béo này lại chợt mất mát, siết chặt nắm đấm lại:
"Hầu vị này đã đến muộn ba mươi năm!"
Khương Vọng vẫn luôn rất nghỉ hoặc, lấy công lao đầu trong việc phá Hạ năm đó của Trọng Huyền Trử Lương, sao lại không được phong Hầu?
Lại nghe Trọng Huyền Thắng nói: "Năm đó bởi vì một chút chuyện trong gia tộc... Làm liên lụy đến thúc phụ. Khiến cho ông vốn có công cao to lớn, nhưng cuối cùng cũng chỉ được một vị trí Thận Hoài bá"
Hai chữ Thận Hoài không phải từ mang nghĩa xấu gì, nhưng đặt chung với Hung Đồ thì ý cảnh cáo rất rõ ràng.
Khó trách, diệt Dương đúng là công lớn, tuy Dương Kiến Đức rất khó đối phó, nhưng lấy sự cường đại của Tề Quốc thì triều đình Tề Quốc cũng khó tránh khỏi coi khinh, chỉ sợ lúc thưởng công cũng không quá được chú trọng.
Sở dĩ Trọng Huyền Trử Lương có thể dùng một trận chiến để phong Hầu, có lẽ là vì công huân thời trẻ không thể thưởng hết, cũng chưa chắc không phải là Tề đế có ý bồi thường.
"Bản thân huynh thì tính toán thế nào?" Khương Vọng hỏi.
Trọng Huyền Thắng sớm đã suy xét rõ ràng: "Thực chức lấy không được, tước vị không có ý nghĩa gì. Ta thấy có thể tìm cơ hội nào để chen vào Tắc Hạ Học Cung học chút gì hay không? Chênh lệch lớn nhất hiện giờ giữa ta và Trọng Huyền Tuân vẫn là ở tu vi"
Đối với Trọng Huyền Thắng mà nói, mục tiêu của hắn ta là vị trí gia chủ của Trọng Huyền thị. Xưa nay gia chủ Trọng Huyền gia có thế đạt được vị trí Hầu tước.
Bàn về tước vị, xưa nay tước vị thực phong hơn hẳn hư tước, mà thừa kế tước vị từ gia tộc thì hơn hẳn so với tước thực phong bình thường.
Gia chủ Trọng Huyền gia chính là thừa kế Hầu tước thực phong từ gia tộc, đất phong là đất đai của gia tộc Trọng Huyền, vinh quang đó không phải tầm thường. Cho nên Trọng Huyền Thắng không để mắt đến tước phong bình thường.
Mà Tắc Hạ Học Cung là nơi tu hành nổi danh nhất Tề Quốc, cũng không thuộc về tông môn nào, mà nó gần như là của cả đế quốc. Ở nơi đó, có rất nhiều nhân vật cấp tông sư trên cả nước thay phiên dạy học.
Nó còn có danh xưng là Long Môn Tề địa.
Nếu có thể vào Học Cung này tu hành, vậy thì tựa như cá nhảy Long Môn, chẳng khác nào thoát thai hoán cốt.
Nhưng bình thường nó lại không mở ra cho bên ngoài.
Bất kể là vương công quý tộc hay là hoàng tử hoàng tôn, kẻ không có công với quốc gia thì không thể vào Học Cung này.
Khương Vọng hiếu kỳ hỏi: "Ai cũng nói Tắc Hạ Học Cung là Long Môn của Tề địa, đến tột cùng trong đó có bí ẩn gì?"
"Điều đầu tiên, tông môn lớn nhỏ trên đất Tề, phàm là cường giả từ Ngoại Lâu Cảnh trở lên, mỗi năm phải bước vào Giảng lâu của Tắc Hạ Học Cung thay phiên giảng dạy một tuần. Bất kể người tu hành nào bước vào Tắc Hạ Học Cung, nếu có nghi nan, có thể tùy ý thỉnh người trong Giảng lâu giải thích nghi hoặc. Bất cứ người nào cũng phải dùng hết khả năng, dốc lòng giải thích nghỉ hoặc. Nếu có kẻ không thành thật, không nói đúng, không rõ ràng, người đặt câu hỏi có thể phản ánh lên Học Cung bất cứ lúc nào.
Một khi thẩm tra đúng sự thật thì lập tức nghiêm trị"
"Chỉ hành động này thôi đã là cực kỳ đáng giá!" Khương Vọng khen.
Hắn biết rõ đau khổ khi không có danh sư.
"Điều thứ hai à... " Nói lên Tắc Hạ Học Cung, Trọng Huyền Thắng cũng có tự hảo vì bản thân là người Tề: "Bên trong Học cung, ngoài nguyên khí nồng đậm ra thì còn có quốc vận to lớn, nếu tu hành ở đó thì dù có ngồi không, cũng có thể thu được hiệu quả làm ít mà được nhiều"
Quốc vận to lớn... Đặc biệt là cường quốc thiên hạ như Tề Quốc, nếu tu hành sẽ có cảm nhận gì?
Khương Vọng nhịn không được cũng có chút mong mỏi.
"Thứ ba..." Trọng Huyền Thắng bỗng nhiên cười: "Không nói, để tránh huynh kích động"
Thành Dẫn Quang ở Dung Quốc.
Tình cảnh gần đây của đại tướng trấn thành Tĩnh Dã rất xấu hồ.
Lúc hắn ta "Dũng cảm vạch trần" dịch hạch ở Dương Quốc thì Dương Quốc vẫn là minh hữu kiên định của Tề Quốc. Hắn ta làm như vậy, không phải không có dụng ý âm thầm đả kích thế lực của Tề Quốc.
Nhưng hắn ta lại không nghĩ đến Tề Quốc coi đây là nguyên nhân, trực tiếp ra binh tấn công Dương Quốc, biến nước phụ thuộc trên danh nghĩa thành Tề thổ trên thực tế.
Cho nên hành động này của Tĩnh Dã đã trở thành "Không biết đại thể", "Không màng đại cục" trong miệng một số người.
Mà nguyên nhân căn bản nằm ở chỗ, lãnh thổ Dương Quốc đã trở thành đất đai của Tề Quốc nên Dung Quốc cũng thành nước giáp biên với Tề Quốc, tình thế hết sức nguy hiểm.
Dương Quốc của hôm nay rất có thể chính là là ngày mai của Dung Quốc.
Tuy rằng bá chủ Trung vực là Cảnh Quốc và cả Mục Quốc Bắc vực, đều ủng hộ lúc âm thầm, khi công khai với những tiểu quốc Đông vực này, cũng giống như việc Tề Quốc cũng ủng hộ một vài tiểu quốc ở Trung vực, Bắc Vực.
Nhưng mà khi Tề Quốc thật sự lấy đại thế đè xuống, để danh tướng như Trọng Huyền Trử Lương lĩnh quân xuất chinh, thì dù là Mục hay Cảnh, thực sự có tự tin đánh một trận quốc chiến với Tề Quốc ở Đông vực hay sao?
Sở dĩ Dương Kiến Đức dồn hết quốc lực muốn đánh một trận đại quyết chiến là bởi vì ông ta hiểu rõ chỉ có thể lấy một lần thắng lợi mới có thể tranh thủ được nhiều sự ủng hộ.
Nếu thay đổi vị trí, Dung Quốc thật sự có thể làm được đến mức như Dương Kiến Đức hay sao?
Đáp án này gần như khiến người ta sợ hãi.