Chương 526: "Là Trọng Huyền Tuân!"
Khổ Bệnh trừng to đôi mắt, muốn nói cái gì đó.
Khổ Mệnh giành trước một bước mà lên tiếng: "Khổ Giác sư đệ, ngươi nói lại có thêm một "tuyệt thế giai đồ; khi nào bước vào sơn môn đây? Rốt cuộc thời gian đã rất gấp rồi"
"Không vội được, sư huynh" Khổ Giác nghiêm túc nói: "Tuy rằng đệ tử kia của ta khóc lóc thảm thiết, xin muốn sớm vào sơn môn, nhưng càng như thế, ta càng phải mài luyện tính tình của nó. Phải biết là mài dao không lở được công chẻ củi, nóng vội không ăn được đậu hủ nóng, trước nay chuyện tốt luôn gặp nhiều trắc trở, bảo kiếm cũng mài giũa mà ra..."
"Ha!" Khổ Bệnh hô: "Vậy tức là còn chưa có?"
"Hừ, ngươi thì hiểu cái gì!" Khổ Giác cười lạnh: "Trùng mùa hạ sao biết được mùa đông là cái gì!"
Vừa dứt lời, lão đã vung lên tay áo rách rưới lọt gió kia, phất tay áo bỏ đi.
Chỉ vô lễ với mình thì không sao, nhưng trước mặt phương trượng vẫn như thế, Khổ Bệnh thật sự tức giận: "Phương trượng sư huynh, ngươi nhìn thằng nhãi này! Tính tình hắn làm sao vậy, thật là vô lễ!"
"Ai"
Khổ Mệnh sầu rồi lại sầu mà thở dài một tiếng: "Khổ Giác nhập môn sớm hơn ngươi ba ngày, vì sao cũng không thấy ngươi gọi hắn một tiếng sư huynh?"
Khổ Bệnh sửng sốt.
Vị trí trấn phủ sứ quận Nhật Chiếu đã thất bại!
Trọng Huyền Thắng tạo thế thật lâu, nhiều lần tranh thủ, nhưng vào thời khắc cuối cùng, lại bị người ta ngắt mất quả đảo (J).
(0 Ám chỉ người ngồi hưởng thành quả, không bỏ sức ra mả muốn giành được quả chín Trấn phủ sứ tân nhiệm của quận Nhật Chiếu chính là Điền An Thái, thánh chỉ đã hạ, không thể sửa đổi, người này phải lập tức lập tức đi nhậm chức.
Mà trù tính của Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng bị chặn ngang cắt đứt như vậy.
Trọng Huyền Thắng nổi giận đùng đùng đi vào trấn Thanh Dương, báo cho Khương Vọng biết tin tức này.
Khương Vọng cũng có chờ mong đối với chuyện này, vị trí này có lợi thật lớn đối với thế lực hắn gầy dựng, cảm giác chờ mong tan biến cũng không dễ chịu. Nhưng hắn vẫn trấn an: "Không thể có hết được, thiếu nợ Thiên Đạo, người sinh ghen ghét, tính ra cũng khó tránh khỏi!" Vị trí trấn phủ sứ ba quận Dương vực.
Hoàng Dĩ Hành là nhân tố cần cho thống trị, bất kể một người chủ trì chia bánh nào cũng sẽ cần đến một người như vậy.
Nhưng mà là Trọng Huyền Trử Lương gật đầu, người này mới có thể leo lên, tuy rằng không thể hoàn toàn bảo đảm trung thành, nhưng cũng coi như thuộc về phe của Trọng Huyền Trử Lương.
Cao Thiếu Lăng là trao đổi ích lợi do Trọng Huyền Trử Lương quyết định, thông qua vị trí trấn phủ sứ quận Xích Vĩ này, có trao đổi và hợp tác ở mức độ nhất định với Tĩnh Hải Cao thị, cũng là cách chia bánh hết sức thường thấy.
Chỉ có trấn phủ sứ quận Nhật Chiếu, Trọng Huyền Thắng có ý xây dựng nó thành nền tảng của mình.
Bất kể thế nào thì vị trí này cũng không tới phiên Điền An Thái.
Tuy rằng người này là đại tướng quân Thu Sát, bản thân cũng có tham dự cuộc chiến diệt Dương, cũng rất anh dũng, lập được công huân trên chiến trường. Mà tu vi Nội Phủ Cảnh của hắn ta cũng gánh vác được chức vụ này.
Nhưng bàn về công huân, hắn ta tuyệt đối không thể so với Khương Vọng đoạt được cờ, không thể sánh bằng Trọng Huyền Thắng trảm tướng, càn không nói đến công huân đánh tan rã bảy vạn chiến binh Tống Quang trước chiến kia.
Hắn ta có thể ngồi lên vị trí này, thứ nhất là do có xuất thân đại trạch Điền thị với căn cơ thâm hậu, thứ hai không gì ngoài thánh tâm khó dò, không muốn Dương địa trở thành đất tư của Trọng Huyền Trử Lương, cái này không tiện nói rõ. Thứ ba là...
"Là Trọng Huyền Tuân!"
Trọng Huyền Thắng hung hăng nói: "Nếu không có hắn đại diện cho Trọng Huyền gia tỏ thái độ đồng ý, bất kể thế nào bệ hạ cũng không có khả năng tránh đi ý kiến của thúc phụ, lệnh cho Điền An Thái đảm nhiệm!"
Lời này có hai tin tức. Một là cho tới nay Trọng Huyền Tuân vẫn chiếm hữu ưu thế tuyệt đối bên trong Trọng Huyền gia, thậm chí có thể đại diện cho Trọng Huyền gia trong thời điểm quan trọng. Thứ hai cũng chứng minh có lẽ bản tâm của Tề đế cũng không muốn Trọng Huyền Trử Lương thu hoạch được quá nhiều, chỉ là người này công lớn, không có khả năng áp chế trắng trợn. Đây vốn là tâm của đế vương, tính ra cũng bình thường.
Khương Vọng nhíu mày nói: "Sao Trọng Huyền gia sẽ đồng ý bỏ qua quận Nhật Chiếu?"
Thế gia đỉnh cấp như Trọng Huyền thị, cho dù coi trọng Trọng Huyền Tuân đến mức nào, cũng không nên đưa ra lựa chọn tổn hại lợi ích của gia tộc mới đúng.
Sắc mặt Trọng Huyền Thắng không quá đẹp: "Điền thị lấy ra quyền khai thác đảo Sùng Gía mười năm làm trao đổi"
Biết Khương Vọng không rõ ý nghĩa của đảo Sùng Gía, hắn ta bổ sung: "Hòn đảo này thuộc về quần đảo gần biển, tài nguyên phong phú, không thua gì quận Nhật Chiếu, xưa nay luôn là tài sản riêng của Điền thị"
Thì ra là thết Có lẽ về mặt ích lợi có được từ tài nguyên và thực tế, đảo Sùng Gía sẽ không mạnh hơn quận Nhật Chiếu, nhưng ý nghĩa trong đó lại bất đồng.
Nhìn từ góc độ của Trọng Huyền gia, bọn họ đã có cũng đủ thu hoạch ở Dương vực, thiếu một vị trí trấn phủ sứ quận Nhật Chiếu cũng không làm tổn thương đại cục ở Dương địa. Mà một đảo Sùng Gía lại có thể tăng cường sức mạnh của Trọng Huyền gia ở quần đảo gần biển, thuộc về khuếch trương sự ảnh hưởng của gia tộc.
Nói từ mức độ nào đó, đây cũng là trao đổi ích lợi từ phân đoạn "Chia bánh":
Chỉ là, phạt Dương là kết quả do Trọng Huyền Thắng dốc lòng thúc đẩy, sau khi "Bánh" đã được nướng chín: Lúc "Phân bánh" Trọng Huyền Tuân lại chạy ra làm chủ trì!
Về tình về lý thì đều không thể nào nói nổi.
Nhưng mà Trọng Huyền Tuân cũng xuất phát từ ích lợi của Trọng Huyền gia, lại làm người ta không thể phản đối. Bởi vì có thể thúc đẩy Tê Quốc xuất binh phạt Dương, cũng không phải là chuyện mà một mình thúc chất Trọng Huyền Trử Lương, Trọng Huyền Thắng có thể làm được, bọn họ cũng mượn dùng sức mạnh của gia tộc, cũng là ủng hộ từ gia tộc, mới có thể để bọn họ thực hiện vụ cá cược xa hoa này.
Mà vào lúc cuối cùng, không có đạo lý nào không cho gia tộc thu gặt lợi ích.
Lấy trấn phủ sứ quận Nhật Chiếu đổi đảo Sùng Gía mười năm, đối với Trọng Huyền gia mà nói, là lựa chọn lợi lớn hơn tệ.
Nhưng đối với bản nhân Trọng Huyền Thắng mà nói, điều này lại làm hắn ta giỏ tre múc nước!
Không nghi ngờ gì nữa, Khương Vọng sẽ đứng về phe hắn ta, nếu có thể có được vị trí trấn phủ sứ của quận Nhật Chiếu, tương đương với toàn bộ quận Nhật Chiếu đều trở thành căn cơ của Trọng Huyền Thắng hắn.