Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 534: Cả đời Khương Vọng uống trà, chưa từng ấn tượng đến như

Chương 534: Cả đời Khương Vọng uống trà, chưa từng ấn tượng đến như


thết Khác với viện chính, biệt viện Thanh Nhai Lâm Truy chỉ là một thư viện bình thường, chỉ dạy đọc sách, không dạy tu hành.
Bởi vì hễ là khai tông lập phái hay thụ nghiệp tu hành trong Tê Quốc đều phải chịu sự quản chế của Tề Quốc. Bình thường có trách nhiệm và nghĩa vụ nhất định, lúc xảy ra chiến sự cũng không thể từ chối Tề Quốc mộ binh.
Mà thư viện Thanh Nhai xem như một trong bốn thư viện lớn của thiên hạ, là tồn tại nhất nhì trong Nho môn, không hề muốn bị quản lý.
Vì những nguyên nhân này, cho nên biệt viện không được phép giảng dạy phương pháp tu hành.
Đương nhiên, bởi vì bản thân thư viện Thanh Nhai cũng không cùng lập trường với riêng biệt một quốc gia nào, các nước đều có đệ tử trong viện đến làm quan. Phía Tề Quốc cũng sẽ không quá khắt khe, trở ngại nhân tài của chính quốc.
Trừ không cho phép truyền dạy phương pháp tu hành ra, thì những mặt khác đối với biệt viện Thanh Nhai vẫn khá nhiều lễ ngộ.
Trong biệt viện này, nếu có hạt giống đọc sách đặc biệt thông minh xuất sắc, thì cũng có khả năng được chọn đến viện chính tu hành, bước lên con đường siêu phàm.
Tóm lại trên cơ bản hình như cũng có khác với trường tu thục bình thường.
Hứa Tượng Càn du học đến Tề, thì tại biệt viện Thanh Nhai Lâm Truy đăng ký một chức vụ Viện Sư, sau khi thắng được hạt giống thần thông ở bí cảnh Thiên Phủ, thì cả ngày lang thang Lâm Truy.
Lúc Khương Vọng tìm đến biệt viện, hắn ta còn chưa có mặt.
Nếu không phải Viện Trưởng của biệt viện tính toán thời gian, nói hắn ta cũng sắp về thì Khương Vọng còn chuẩn bị đi tìm.
Đợi khoảng chưa đến hai nén hương, cũng chính là thời gian điều dưỡng Thiên Địa Cô Đảo một hồi, quả nhiên Hứa Tượng Càn hồng quang đầy mặt, tay áo quảng gió quay về.
"Hôm nay đi sưu tầm dân ca về!" Hắn ta nhìn trong viện một cái, cái trần lớn liền nhướng lên phía trước: "Đây không phải Khương huynh sao? Trận gió nào thổi huynh đến đây?"
Khương Vọng nheo mắt nhìn hắn ta hỏi: "Huynh sưu tầm dân ca gì?"
Hứa Tượng Càn cười hi hi, nhỏ giọng: "Ôn Ngọc Thủy Tạ"
Nhưng cũng không phải bởi vì xấu hổ.
Hắn ta liếc nhìn bên ngoài: "Không thể để cổ gia nghe được"
Cái gọi là "ôn hương nhuyễn ngọc (1) nghe tên liền biết Ôn Ngọc Thủy Tạ là nơi nào.
() Ôn hương nhuyễn ngọc: thời xưa dùng để hình dung thân thể của phụ nữ Lấy thân phận đệ tử hạch tâm chính viện thư viện Thanh Nhai của Hứa Tượng Càn, lại là học sinh danh Nho Mặc gia, Viện Trưởng biệt viện "cổ giả"
thế nào cũng phải quản không được hắn ta.
Chỉ nhìn việc này thì có thể biết, một thân dù trông có vẻ hành vi không chính trực, nhưng trong bản chất vẫn biết tôn sư trọng đạo.
Khương Vọng cười nói: "Nói ra thật hổ thẹn, xa cách từ bí cảnh Thiên Phủ đến nay không có thăm hỏi! Hôm nay đến tìm Hứa huynh, quả thật có việc muốn nhờ!"
Hứa Tượng Càn liền vén trường sam ngồi xuống đối diện hắn, sau đó nghiêm túc nói: "Khương huynh cứ nói đi đừng ngại"
Ngại ngùng, quanh co không phải là đạo giao hữu.
Khương Vọng cũng không che giấu là mình có chuyện nhờ mới đến cửa, nói thẳng: "Muốn nhờ Hứa huynh làm người trung gian, hẹn gặp Thạch Môn Lý thị Lý Long Xuyên!"
"Chuyện nhỏ!" Hứa Tượng Càn vừa nghe liền nhận lời.
"Chỉ có điều" Hắn ta nghiêm túc nói: "Ta chỉ phụ trách để bọn huynh gặp mặt, không chịu trách nhiệm về những việc khác. Dù huynh hẹn gặp huynh ấy có chuyện gì, ta đều không tỏ thái độ. Long Xuyên huynh thân thiết với ta, ta không thể khiến huynh ấy khó xử!"
Đây là quân tử thật sự, không điệu bộ, không giả dối, không làm giảm đi sự chân thành.
Khương Vọng gật đầu nói: "Đây là đương nhiên!"
Chốn phong nguyệt Lâm Truy, thường được xưng là Tứ Đại Danh Quán.
Tam Phần Hương Khí Lâu vang danh thiên hạ cũng có phân bộ ở Lâm Truy.
Nhưng ngay cả Tứ Đại Danh Quán cũng không được xếp vào, chỉ có thể xem như là hạng nhị lưu.
Nơi Hứa Tượng Càn giúp Khương Vọng hẹn gặp Lý Long Xuyên là Hồng Tụ Chiêu trong Tứ Đại Danh Quán.
Nơi này dùng Đạo Nguyên Thạch để thanh toán!
Cũng chính là nói phần lớn người có thể vào những nơi như thế vui vẻ đều là tu giả siêu phàm.
Đi theo Hứa Tượng Càn ngựa quen đường cũ, Khương Vọng đau lòng ký sổ, khi trở về phải đòi Trọng Huyền Thắng trả lại.
Bây giờ, hắn đã tự dẫn dắt một trấn vực, chỗ cần chỉ tiêu rất nhiều, nhất định không thế chịu phần thiệt này.
Hai người ngồi trong phòng, tự có thị nữ thướt tha đến dâng trà.
Dâng lên chính là trà ngon tuyệt phẩm.
Trà khói bốc lượn lờ, giữa không trung mờ mịt phác họa ra nữ tử ôm đàn Tỳ Bà.
Trà này tên là "Vụ Nữ Tỳ Bà"
Trà chưa đến miệng đã cảm thấy răng môi ngập trong nước bọt, hương trà mê người, ý trà thong dong.
Hứa Tượng Càn lấy ra một danh thiếp, tiện tay đưa cho một thị nữ: "Đến Hầu phủ ở Thôi thành mời Lý Long Xuyên công tử, nói ta đang chờ huynh ấy"
Thị nữ đó hành lễ rồi tự mình rời đi.
Hứa Tượng Cần tiếp tục phân phó với thị nữ còn lại: "Ngươi đi xuống dưới mời một vị diệu thủ lên, uống trà này phải nghe kèm một đoạn Tỳ Bà"
Khương Vọng cảm thấy kỳ lạ.
Nho sinh trán cao này, đầu đường xó chợ đều đã chơi đến chán, nhã thú các kiểu cũng thật là rảnh rỗi.
Cho nên liền nói: "Hứa huynh cũng thật biết hưởng phúc!"
Hứa Tượng Càn chỉ gian xảo cười một tiếng, chớp mắt phá tan bầu không khí: "Nghe nói Lão Thái Quân của Lý gia dạo gần đây đang ở Lâm Truy. Lúc này, người của Hồng Tụ Chiêu đến cửa xem xem có thể thấy trò vui của huynh ấy hay không"
Khương Vọng ngạc nhiên.
Vốn cho rằng hắn ta đã âm thầm cân nhắc qua rồi mới để người của Hồng Tụ Chiêu đi mời Lý Long Xuyên, ai mà ngờ tới hắn ta lại có sở thích quái ác như vậy.
Thật đúng là phong cách của Hứa Tượng Càn!
Không bao lâu sau, chợt dâng lên tiếng đàn Tỳ Bà.
Hứa Tượng Càn bưng ly Vụ Nữ Tỳ Bà phía trước lên, rồi làm tư thế mời với Khương Vọng.
Khương Vọng không hiểu những thứ này, liền nương theo làm.
Chỉ dùng nắp trà gác lên trên, vụ nữ ôm tỳ bà kia liền chìm ngập trong trà.
Khẽ nhấp một ngụm, hương vị trà tràn khắp trên răng, lẩn quẩn không đi, chỉ cảm vô cùng kỳ diệu, nhưng không ngờ nếm không ra hương vị thật sự.
Khiến cho người ta nóng lòng muốn nghiên cứu, giác quan tập họp ở răng môi. Bỗng nhiên vị trà trôi xuống cổ họng!
Tăng tăng tăng!
Lại không biết là trong cổ vang lên tiếng Tỳ Bà, hay là nghe được trong tai.
Hoặc có lẽ là cùng nhau vang lên, nhưng trong ngoài cùng hợp vận.
Khiến người ta mắt đẹp tai vui, tỉnh thần sảng khoái.
Cả đời Khương Vọng uống trà, chưa từng ấn tượng đến như thết Thật sự muốn thốt lên khen một tiếng trà ngon, lại tự cảm thấy lên tiếng ngay lúc này thì rất đường đột, làm xấu đi âm vận.
Chỉ muốn thư giãn tỉnh thần, tự tại cảm nhận nó.
Tiếng trà, tiếng Tỳ Bà, như tiếng ngọc trai dần dần rơi xuống. Thanh điệu du dương, hương vị cũng lượn lờ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất