Chương 560: Nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ.
Năm năm trước khi hắn ta bị phế, Đông vực có một chuyện lớn tác động thiên hạ.
Cũng chính là năm Nguyên Phượng thứ 24 theo Tề lịch, năm 3885 theo Đạo lịch. Trong năm đó, giữa Tề và Hạ đã xảy ra một cuộc đại chiến quyết định địa vị bá chủ của Đông vực.
Người thắng cuối cùng của trận đại chiến này là Tề quốc, Hạ quốc bị đánh trở về Nam Vực, ba mươi năm sau đó, họ cũng chưa dám dòm ngó lại Đông Bắc.
Trọng Huyền Trử Lương cũng nổi tiếng sau trận chiến này, giành được uy danh Hung Đồ.
Nhưng trước trận chiến tranh này bắt đầu, Khương Vô Lượng là phái chủ hòa kiên định nhất. Hắn ta ra sức ủng hộ việc thương lượng với Hạ quốc, hai bên chia đều Đông vực. Chủ trương chính trị của hắn ta được xây dựng trên cơ sở Tề quốc lúc đó đang có nhiều bất ổn, hắn ta chủ trương nghỉ ngơi lấy lại sức, đức rồi sau đó mới thảo phạt. Đương nhiên chuyện này cũng không cần nói tiếp.
Đương kim Tề đế chính là quân chủ có thể so được với Tề Võ Đế, quyết tâm đánh một trận chiến, ai cũng không thể ngăn cản. Thái tử Khương Vô Lượng đi đầu khuyên can, ông ta trực tiếp cấm túc Khương Vô Lượng, không để người này lên tiếng. Hành động này cũng tuyên bố phái chủ hòa thất bại toàn diện vào lúc ấy.
Mà trận chiến sau đó của Tề Hạ, Tề quốc giành được toàn thắng, đặt được uy vọng bá chủ Đông vực.
Tề đế chứng minh oai hùng của chính mình, mà ngược lại, Thái tử Khương Vô Lượng cũng đã thể hiện sự nhút nhát và vô năng của hắn ta.
Sau cuộc chiến, Khương Vô Lượng còn đau khổ làm Thái tử năm năm, mãi đến khi cuồng sĩ Hứa Phóng lên tiếng mắng, các nơi cũng đồng loạt tấn công, sau đó Đông Cung bị phế truất.
Hứa Phóng nói y mắng sai rồi, y bị người ta qua mặt, cũng tương đương đang nói, năm đó Khương Vô Lượng không sai. Khương Vô Lượng bị hủy hoại bởi âm mưu, bại do chiến tranh chính trị, mà không phải không tài không đức.
Như vậy, sai chính là ai?
Mà chuyện này ảnh hưởng lớn đến mức nào?
Nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ.
Nói nó nhỏ, là bởi vì chỉ có một Hứa Phóng, căn bản không thay đổi được cục diện của Khương Vô Lượng. Nó không hề có uy hiếp đối với địa vị của Thái tử Khương Vô Hoa, gần như không có ảnh hưởng gì đối với tình thế chính trị của Tề Quốc, cho dù tư thái của Hứa Phóng thảm thiết như vậy.
Nói nó lớn, là bởi vì điều này cũng thể hiện rằng, rất có thể đang có một thế lực có ý đồ lật ngược ván cờ vì Khương Vô Lượng. Chuyện rửa sạch bêu danh năm xưa, rất có thể chỉ là bước thử đầu tiên.
Mà Hứa Phóng biến mất nhiều năm, chỉ là một quân cờ để thăm dò phản ứng của các nơi.
Lời nói của Hướng Phóng rất có khả năng sẽ làm Tề đế tức giận.
Năm Nguyên Phượng thứ 29, Khương Vô Lượng bị phế, cùng lúc đó còn xảy ra một chuyện, đó là Khô Vinh Viện - Một Phật tông Đông vực từng chỉ đứng sau Huyền Không Tự - đã bị Tề đế hạ chỉ san bằng.
Năm Nguyên Phượng thứ 35, khi xảy ra chuyện Khương Vô Lượng âm thầm buông lời oán hận với Quân phụ, Tề đế đã giết sạch mười bảy vị đại thần cầu tình thay cho hắn ta, cũng cầm tù Khương Vô Lượng trong Thanh Thạch cung, để hắn ta chết già ở trong đó.
Sự thất vọng, ghét bỏ của Tề đế đối với Hoàng trưởng tử, gần như người nào cũng biết rõ.
Như vậy thì thế lực có ý đồ lật ngược tình thế vì Khương Vô Lượng đến từ nơi nào?
Nếu khai quật từ Hứa Phóng này, chỉ cần thận trọng mà đào móc, vậy thì chuyện mười tám năm trước cả nhà y bị ép chết cũng sẽ tỏ tường rành mạch.
Là đối thủ nhiều năm của Tụ Bảo Thương Hội nên tất nhiên trong lòng Khánh Hi biết rõ chuyện năm đó Tụ Bảo Thương Hội bức tử cả nhà Hứa Phóng như thế nào.
Trên thực tế, Hứa Phóng chỉ bắt đầu chán ghét Tụ Bảo Thương Hội khi lão cho người tìm kiếm chứng cứ đưa cho y.
Khánh Hi còn đặc biệt biết được một chi tiết, năm đó Tụ Bảo Thương Hội và Khương Vô Lượng cũng có âm thầm lui tới. Nhưng Tô Xa có ánh mắt cực kỳ nhạy bén, trước khi Khương Vô Lượng suy sụp thì lão đã kịp thời cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ này, vì thế mới tránh được sự càn quét sau đó.
Việc Tụ Bảo Thương Hội tiến hành trả thù, bức tử cả nhà Hứa Phóng có thể coi là lớn nhưng cũng có thể xem là nhỏ.
Chuyện này có thể nhỏ bao nhiêu?
Cả nhà Hứa gia bị giết sạch, Hứa Phóng từng danh chấn Lâm Tri, nay đạo tâm đã rách nát, tu vi bị hủy hết, lưu lạc đầu đường, sống không bằng chết mười tám năm... Không ai hỏi thăm!
Mà chuyện này có thể lớn đến mức nào?
Hứa Phóng là người tích cực dẫn đầu công kích Khương Vô Lượng, sau khi Khương Vô Lượng bị tù cấm trong Thanh Thạch cung một năm thì y bị trả thù tàn khốc, trong đó có liên hệ gì hay không?
Đặc biệt là Hứa Phóng đã mai danh ẩn tích nhiều năm, vừa xuất hiện thì đột nhiên mổ lấy tâm can, tự chứng tâm ý.
Nếu liên hệ mọi chuyện lại với nhau, sẽ khiến người ta có cảm giác như có một bàn tay vô hình đang cưỡng ép Hứa Phóng cúi đầu, lấy thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, bức bách Hứa Phóng thay đổi lập trường.
Bất kể chủ nhân sau lưng bàn tay này là ai, là bản nhân Khương Vô Lượng, hay là những người muốn dẫm chết Khương Vô Lượng đó.
Thì bàn tay này cũng có thể đánh đồng với Tụ Bảo Thương Hội.
Dù không thể tra ra được kẻ đứng sau thì bàn tay chắn chắn cũng không thể giữ lại.
Có thể nói, lúc này Tụ Bảo Thương Hội đã bị đẩy đến bờ vực!
Chuyện này có liên quan gì đến Trọng Huyền Thắng hay không?
Người khác có lẽ không nhìn ra được, cũng căn bản không có bất cứ chứng cứ gì. Nhưng đối với Lý Chính Thư tận mắt nhìn thấy Trọng Huyền Thắng đáp trả trước ngự tiền, đối với Khánh Hi sau cuộc thảm bại ở Dương địa, đã nhận rõ và cũng chú ý chặt chẽ đến Trọng Huyền Thắng thì tất nhiên trong lòng bọn họ có phán đoán của chính mình.
Trọng Huyền Thắng này, hắn ta đâu chỉ muốn cho Tụ Bảo Thương Hội một bài học, mà là muốn tát một cái diệt trừ toàn bộ Tụ Bảo Thương Hội!
Cho nên nhân vật như Lý Chính Thư, Khánh Hi mới có thể động dung thất sắc!
Mà hôm nay, những người đang ngôi trong Hà Sơn biệt phủ đến giờ khắc này đều có thể làm chứng cho Trọng Huyền Thắng, chứng minh hắn ta không có liên quan gì đến chuyện này.
Nghĩ đến đây, họ nhìn nhìn lại Trọng Huyền Minh Quang đang mang vẻ mặt vui vẻ hớn hở trên chủ tọa, đột nhiên cảm thấy ông ta cực kỳ đáng thương.