Chương 93: Kết quả chung cuộc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trương Lâm Xuyên có rất nhiều tật xấu. Ngươi có thể nói hắn ta thích sạch sẽ, sợ thối, sợ phiền, thích làm theo ý mình.
Nhưng không thể phủ nhận một điều, hắn ta rất mạnh.
Người đời đều biết lôi pháp mãnh liệt nhưng mà kẻ có thể nắm giữ nó tự nhiên trong lòng bàn tay thì lại có được mấy người?
Lâm Chính Nhân khắc bên trong Thông Thiên cung hai đạo thuật thuấn phát chính là Ba Đào Tam Điệp cùng với Đằng Xà Triền Bích, y không hề lựa chọn phòng ngự đầu tiên mà là lựa chọn di chuyển, đương nhiên là để tấn công!
Một hạt giống chui từ dưới đất lên, nở ra một nụ hoa, răng nhọn như móc câu. Cắn xuống một ngụm!
Đạo thuật bậc Ất hạ phẩm, Thực Chi Hoa.
Trương Lâm Xuyên nhẹ nhàng lướt qua, trở tay ném một viên cầu sét vào miệng bông hoa, tung người bay lên, ngay lúc bông hoa ăn thịt kia bị nổ banh xác thì bấm quyết chỉ lên trời.
Mây đen cuồn cuộn, sấm sét mơ hồ.
Gầm!
Một đạo Thủy Long Ba gầm gừ xuất hiện nhưng vẫn chưa tấn công Trương Lâm Xuyên, vẫy đuôi một cái trực tiếp vẫy tan mây đen.
Hơi nước trên bầu trời tiêu tán, sấm sét liền bỗng chốc tản đi.
Cảnh tượng này vô cùng đẹp đẽ khiến cho khán giả sợ hãi than.
Đạo thuật mà Trương Lâm Xuyên tỉ mỉ chuẩn bị cứ vậy mà bị tản đi.
Nếu như phải nói ra điểm khác biệt giữa cường giả đã mở Thiên Địa môn khác biệt điểm gì so với tu giả Thất phẩm trở xuống thì đó chính là có thể bắt đầu nắm giữ đạo thuật bậc Giáp.
Nhưng có một số người có thiên phú vượt trội, ngay ở Lục phẩm liền có thể nắm giữ đạo thuật bậc Giáp, ví dụ như Vương Trường Tường, như Trương Lâm Xuyên. Khác biệt như vậy liền có thể san bằng sao? Điểm khác biệt giữa bọn họ cùng cường giả mở ra Thiên Địa môn là ở đâu?
Lâm Chính Nhân đưa ra đáp án.
Cường giả mở ra Thiên Địa môn có thể giao hòa cùng trời đất, có thể thấm nhuần nguyên khí đất trời lưu chuyển, hiểu được sơ hở của đạo thuật.
Biểu hiện trong lúc chiến đấu, chính là đánh tan được đạo thuật mạnh mẽ mà Trương Lâm Xuyên đang chuẩn bị.
Nhưng không chỉ có thế.
Dường như chỉ qua thời gian một cái nháy mắt, Lâm Chính Nhân liền xuất hiện trước mặt Trương Lâm Xuyên.
Lúc này mọi người mới chú ý đến, dưới chân y vẫn đang giẫm lên một đạo Thủy Long Ba. Y vậy mà đứng trên một đạo thuật tấn công để di chuyển!
Sau khi mở ra Thiên Địa môn, y đều có lý giải hoàn toàn mới đối với tất cả đạo thuật, vừa rút ngắn thời gian kháp quyết còn có thể nhanh chóng triển khai các loại biến hóa khác.
Trương Lâm Xuyên vẫn còn trên không trung, Lâm Chính Nhân đã dán tay lên trên người hắn ta.
Thắng bại tựa hồ đã sắp được phân định.
Ầm!
Tại thời điểm Lâm Chính Nhân áp sát Trương Lâm Xuyên hòng phóng ra đạo thuật.
Trương Lâm Xuyên bỗng nổ tung.
Đây không phải miêu tả quá đà mà là rất khách quan.
Lôi điện tích tụ không biết đã bao lâu bỗng nổ tung trên người hắn ta.
Tóc của hắn ta dựng thẳng lên, thân thể cháy đen, thi thoảng lại có tia lửa điện lóe lên.
Mà Lâm Chính Nhân đang đấu với hắn ta, cơ thể gần như đã dính sát vào Trương Lâm Xuyên cũng ngay lập tức bị liên lụy, cả người bị nổ bay đi, Sau khi ngã xuống đất còn co giật thêm mấy lần.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi ra sân mà Lâm Chính Nhân chật vật như vậy.
Mà tạo thành hiệu quả như vậy là một đạo thuật bậc Ẩt thượng phẩm: Lôi Cức.
Nhưng vượt quá sự tưởng tượng của mọi người là mục tiêu công kích của đạo thuật mà Trương Lâm Xuyên sử dụng lại chính là bản thân hắn ta chứ không phải là Lâm Chính Nhân.
Tại thời điểm Lâm Chính Nhân cắt đứt đạo thuật bậc Giáp của hắn ta, hắn ta cũng không muốn duy trì đạo thuật mà ngay lập tức dẫn ra đạo thuật thuấn phát được khắc ấn bên trong Thông Thiên Cung, đồng thời trực tiếp đánh lên người mình.
Đây chắc chắn là hành động cực kì mạo hiểm, thậm chí có thể nói là điên cuồng. Nếu như Lâm Chính Nhân không lựa chọn tấn công cận chiến ngay lập tức, hoặc chỉ cần tốc độ hơi chậm hơn một chút, Trương Lâm Xuyên rất có thể sẽ trở thành tu sĩ duy nhất thua bị thua do đạo thuật của chính mình trong lần Tam Thành Luận Đạo này, trở thành trò cười cho mọi người.
May mà hắn ta đánh cược thắng, có được chiến thắng trong trận chiến mà cơ hội thắng cực kì nhỏ nhoi.
Lôi Cức một lần xuất chiêu đả thương hai người, mà dù sao Lâm Chính Nhân cũng chỉ mới đạt đến Lục phẩm, các phương diện đều chưa đến đỉnh phong, còn Trương Lâm Xuyên thì nhờ có Cửu Vu Lôi Pháp nên đã sớm khôi phục lại một chút sức lực.
Trương Lâm Xuyên bấm quyết như bay, muốn nhanh chóng tận dụng cơ hội này để giải quyết đối thủ hoàn toàn.
Nhưng sắc mặt hắn ta bỗng nhiên cứng đờ.
Hắn ta phát hiện bên trong Thông Thiên cung rỗng tuếch!
Đạo thuật này không thể hoàn thành nữa!
Lúc này hắn mới chú ý tới, chẳng biết từ bao giờ, khoảng đất phía trước cách hắn ta tầm năm bước chân đã mọc ra một cây cỏ nhỏ nửa trong suốt lung lay theo gió.
Hắn ta nhận ra đó là Dẫn Nguyên Thảo, đạo thuật bậc Bính hạ phẩm.
Hiệu quả: [Trong phạm vi ảnh hưởng của Dẫn Nguyên Thảo, đạo nguyên sẽ bị tiêu hao nhiều hơn.]
Khuyết điểm: [Không phân biệt địch ta.]
Nhưng mà Lâm Chính Nhân đã mở Thiên Địa môn, lúc nào cũng có được nguyên khí thiên địa bổ sung. Trương Lâm Xuyên chưa mở Thiên Địa môn thì chỉ có thể chiến đấu dựa vào số đạo nguyên dự trữ trong Thông Thiên cung của mình mà thôi.
Một, hai, ba... Trương Lâm Xuyên càng đếm thì sắc mặt càng khó coi. Lâm Chính Nhân đã gieo xuống hơn chín cây Dẫn Nguyên Thảo trong lúc chiến đấu mà hắn ta lại không hề nhận ra. Có thể nói, nếu không bị Lôi Cức đánh bay thì hắn ta sẽ còn gieo xuống nhiều hơn.
Rõ ràng chiếm được ưu thế rất lớn, rõ ràng có thể giành thắng lợi dễ như trở bàn tay, thế mà Lâm Chính Nhân lại còn giấu sẵn mánh khoé như vậy.
Đây là một kẻ cẩn thận, chắc chắn đến bực nào!
Dưới sự ảnh hưởng của chín cây Dẫn Nguyên Thảo, đạo nguyên của Trương Lâm Xuyên đã tiêu hao sạch sẽ.
Cơ hội thắng vừa lóe lên đã trôi qua ngay rồi.
Lâm Chính Nhân khôi phục lại, phóng người lên.
“Ta thua.” Trương Lâm Xuyên khàn giọng nói.
Hắn ta đã không có cơ hội thắng, đương nhiên sẽ không cho Lâm Chính Nhân cơ hội ngược đãi mình.
Thành Phong Lâm bỏ lỡ cơ hội đoạt tam liên khôi, cũng bỏ lỡ suất tiến vào Quốc Đạo Viện quan trọng nhất.
Nhưng không có có bất kỳ ai ở đây trách cứ Trương Lâm Xuyên.