Chương 102. Đại ca nhất bảng thần bí!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thì ra là Cơ Nhĩ huynh, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.
La Dũng chắp tay nói.
- Khụ khụ.
Lý Nhiên hắng giọng nói.
- La huynh cứ gọi ta là Bang Ứng là được rồi, như vậy có vẻ thân thiết hơn.
- Được rồi, Bang Ứng huynh.
La Dũng cười cười.
- Dạnh tự của huynh đài thực sự rất đặc biệt đấy.
Lý Nhiên thuận miệng bịa chuyện nói.
- Bởi vì gia phụ họ Cơ, gia mẫu họ Nhĩ, bọn họ hy vọng ta có thể tế thế an bang. Ứng thiên Thừa Vận, cho nên mới đặt tên là Cơ Nhĩ Bang Ứng.
- Tế thế an bang, ứng thiên Thừa Vận ? Ngụ ý rất hay! Xem ra lệnh tôn lệnh đường cũng là có đại cách cục nhỉ!
La Dũng cảm thán nói.
- Đại cách cục ?
Lý Nhiên nhịn cười.
Nếu như bị Lý Đạo Duyên nghe được, sợ rằng sẽ bị chọc tức đến ngất xỉu mất…
La Dũng lại nói.
- Bang Ứng huynh, xin thứ cho ta hiểu biết nông cạn, Ngạnh Bang Bang này của huynh... Tại sao tại hạ chưa từng nghe qua nhỉ?
Lý Nhiên nói.
- La huynh chưa từng nghe thấy là chuyện rất bình thường, Ngạnh Bang Bang chúng ta tiểu gia tiểu nghiệp, chẳng qua chỉ là một Tam Lưu Bang Phái mà thôi.
La Dũng nghiêm mặt nói.
- Bất luận là tam lưu hay là nhất lưu, đều là đồng bào chính đạo, mục đích cũng đều là trừ diệt ma bảo vệ đạo, Bang Ứng huynh không cần phải khiêm tốn.
Lý Nhiên cười cười.
Người này rất biết nói chuyện.
Hắn lại tiếp tục nói bừa.
- Đừng thấy bang phái chúng ta không lớn, nhưng đều là hữu chí chi sĩ, nhất là bang chủ Cổ Đằng Ưng, nhất thủ Ưng Trảo Thủ xuất thần nhập hóa, nhân xưng là Hoàng Kim Thủ Chỉ, khống chế địch trong vòng ba giây!
La Dũng thở dài nói.
- Đáng khen cho một Hoàng Kim Thủ Chỉ, nghe cũng rất lợi hại đấy!
Lúc hai người đang trò chuyện hăng say, ở cửa lại lần nữa vang lên tiếng thét to.
- Thủ tịch đệ tử Thiên Xu Viện, Lâm Lang Nguyệt đến!
Bầu không khí yên tĩnh trong chốc lát, sau đó trong nháy mắt sôi trào!
- Nàng ta lại có thể tới đây sao?
- Đây chính là Lâm Lang Nguyệt đó!
- Trừ Ma Đại Hội làm này có sự tham gia của nàng ta, đại sự sẽ thành!
- Thiên Xu viện, Vạn Kiếm Các... Cục diện lần này quả thực rất lớn đấy!
...
Đám người ào ào đứng dậy nhìn ra cửa.
Chỉ thấy mấy nữ tu đứng ở hai bên cửa, một đạo cô bạch y tung bay chậm rãi đi đến.
Đây là một đạo cô trẻ tuổi, đạo bào thuần trắng không nhiễm một hạt bụi nhỏ nào, lúc bước đi nhẹ nhàng lay động, giống như một giây kế tiếp sẽ cưỡi gió bay đi.
Đôi mắt bình tĩnh không có một tia tạp chất, giống như thờ ơ lạnh nhạt với tất cả mọi thứ.
Phảng phất vầng trăng sáng ở phía chân trời, không thể nào với tới được.
Lông mày Lý Nhiên cau lại.
- Thiên Xu viện ? Đó không phải là nơi mà lão đầu đã từng nói sao... Trùng hợp thật đấy!
Vẻ mặt La Dũng chấn động, thấp giọng nói.
- Không ngờ nàng ta cũng đến đây!
- La huynh biết nàng ta sao?
Lý Nhiên tò mò nói.
La Dũng cười khổ nói.
- Bang Ứng huynh cũng đừng trêu ghẹo ta, cái tên Lâm Lang Nguyệt có ai không biết chứ? Đây chính là lực áp Nhạc Kiếm Ly. Là sự tồn tại thứ nhất trên bảng xếp hạng thiên kiêu đấy!
- Thứ nhất bảng xếp hạng thiên kiêu sao?
Lý Nhiên thực sự không biết.
Hắn không quan tâm cũng không hứng thú với cái gọi là bảng xếp hạng các thiên kiêu.
Hơn nữa Thiên Xu Viện từ bó thế tục, đệ tử rất ít khi giao thiệp với phàm trần, thế nhân cũng biết rất ít về bọn họ.
Lý Nhiên nhéo cằm.
- Không ngờ đại cả nhất bảng thần bí... Lại là một nữ nhân?
- Ta nào dám nói bậy đâu!
La Dũng vội vàng ngăn hắn lại.
- Nghe đồn nàng ta chính là Tiên Thiên Đạo Thể, tốc độ tu luyện không thua gì Thánh Phẩm Thiên Phú. Có người nói còn mạnh hơn cả ma tử Lý Nhiên đấy!.
- Còn mạnh hơn Lý Nhiên sao? Điều này không thể nào đâu!
Lý Nhiên lắc đầu nói.
- Ngươi biết Lý Nhiên là nhân vật nào không? Đó chính là người mang đạo văn, Đại Đế chuyển thế. Là kỳ tài thiên phú đệ nhất nghìn năm qua! Hơn nữa hắn dung mạo điệt lệ, phong thần tuấn lãng, bề ngoài giống như Phan An, đẹp trai mạo phao! Một Lang Nha Nguyệt, cũng không xứng để so sánh với hắn, thật đúng là chuyện cười mà.
La Dũng.
- …
- Bang Ứng huynh, nàng ta tên là Lâm Lang Nguyệt, không phải Lang Nha Nguyệt... Hơn nữa tại sao ta cảm thấy, hình như người cực kỳ sùng bái tên Ma Đầu kia nhỉ ?
- Khụ khụ.
Lý Nhiên lúng túng nói.
- Ta đây là tùy việc mà xét thôi mà ha ha…
...
Sau khi Lâm Lang Nguyệt đi vào, toàn bộ tửu lâu lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt mọi người đều chất chứa lòng cảm mến, nhưng không ai tiến lên chào hỏi cả.
Bởi vì nàng ta quá lạnh lùng, hơn nữa thân phận của mình cũng không xứng.
Cuối cùng vẫn là Trần Trục Thiên đứng lên, bước nhanh tới, kích động nói.
- Không ngờ Lâm Tiên Tử đại giá quang lâm, đúng là khiến cho đại hội lần này thêm vẻ vang! Tới đây, mời ngài ngồi!
Lâm Lang Nguyệt gật đầu, thản nhiên nói.
- Khách khí rồi.
- Nên làm, nên làm thôi.
Trần Trục Thiên cười giống như đóa hoa cúc.
Lâm Lang Nguyệt đi tới ngồi ở vị trí thủ vị, mà những tu nữ còn lại của Thiên Xu viện, lại im lặng đứng sau lưng nàng ta.
- Được lắm, các môn phái cũng đã đến đủ rồi.