Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 186. Thân phận thật của Cổ Thi.

Chương 186. Thân phận thật của Cổ Thi.


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm!
Lý Nhiên đè đầu Cổ Thi lại, vung một quyền đập lõm mặt nó. Cổ Thi gào thét một tiếng, nhưng động tác không hề dừng lại mà đá bay hắn ra ngoài. Lý Nhiên xoay người rơi xuống đất, sắc mặt trắng bệch. Con Cổ Thi này khó xơi hơn ngoài dự liệu. Nhục thân có cường độ cực cao, lực lượng cũng rất mạnh, không hề thua kém gì so với việc thức tỉnh huyết mạch cả.
Quan trọng là nó còn phát ra một luồng tà khí lạnh lẽo làm cho khí huyết của hắn bị ngưng trệ một chút, cũng không cử động được nữa.
Tay phải Lý Nhiên run lên, Vân Linh Thương đã xuất hiện ở trong tay. Mặc dù không có cách nào sử dụng được linh lực nhưng chính nó cũng đã là một vũ khí vô cùng sắc bén rồi.
Một người một xác lại đấu với nhau lần nữa.
Lý Nhiên nắm bắt được cơ hội, ngân thương như dải lụa đảo qua và trực tiếp chặt đứt cánh tay phải của Cổ Thi.
- Grào!
Cổ Thi tức giận gào thét, tử khí đen đặc ở miệng vết thương mau chóng biến mất. Tử khí ngưng tụ lại thành một cây trường đao đen kịt, thay thế cánh tay phải của nó, trên đó có hàn khí lạnh lẽo như băng đá quấn quýt và chém về phía hắn.
- Được lắm, cái thứ chết tiệt này còn tiến hoá nữa!
Lý Nhiên cảm thấy cứ đánh như vậy cũng không phải là cách tốt. Nhưng lúc này hắn cũng bị cấm pháp, cho dù có tài giỏi tới mấy cũng vô dụng thôi.
Đúng lúc này, hắn bỗng chú ý tới cái thứ bị vỡ tan tành ở một bên, có một viên hạt châu toả ra kim quang nhàn nhạt.
Lại thêm áo cà sa trên người Cổ Thi, hắn bỗng nghĩ tới điều gì đó.
Rầm!
Lý Nhiên dùng một thương đánh bay cổ thi ra ngoài, thân mình nhanh như chớp vọt tới chỗ đó rồi nhặt hạt châu màu vàng óng nọ lên.
...
- Quả nhiên ta đoán không sai, là Phật Cốt!
Kình lực xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, trực tiếp nghiền nát Phật Cốt, Phật Lực mênh mông ngay lập tức mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể hắn.
- Có thứ Phật Lực này là đủ rồi!
Lý Nhiên ngồi khoanh chân ở giữa không trung, ngón cái với ngón trỏ bắt đầu tạo hình thành pháp ấn xoay tròn. Phật quang sáng lạn bỗng xuất hiện tựa như ánh mặt trời chói chang xua tan tử phí xung quanh.
Hắn rũ mắt xuống, hai mắt hơi khép lại, đằng sau lại hiện lên một toà Nộ Mục Kim Cương. Cổ Thi dường như hiểu ra cái gì đó mà bỗng gào thét điên cuồng rồi nhào tới chỗ hắn.
Thế nhưng đã muộn rồi.
Lý Nhiên bỗng mở hai mắt ra, kim quang loé lên trong mắt hắn:
- Grao!
Hắn cất tiếng gầm lên, quát tháo lôi âm!
Kim Cương phía sau lên tiếng đáp lại hắn rồi bắt đầu hành động, kiếm quang kim sắc trong tay đánh xuống một cách hung hãn.
Ầm!
Cổ Thi đang gào thét bị chém ngang, thạch bích cứng rắn xuất hiện mấy khe rãnh dài mấy thước. Toàn bộ một sơn thể đều rung động kịch liệt. Một nhát chém này đã làm mọi thứ chấn động.
Ngay lúc ấy, Phật Cốt trở nên tối dần, hoá thành bột phấn rồi biến mất, Phật Lực bên trong đó cũng đã bị dùng hết hoàn toàn rồi.
Lý Nhiên rơi trên mặt đất, mắt nhìn về phía Cổ Thi.
Chỉ thấy ở phần eo bị chém làm hai của nó có một lượng lớn tử khí màu đen đang toát ra, màu xanh đen trên người dần biến mất. Mà cặp mắt màu xanh lục nọ bỗng trở nên rõ ràng, lại còn nháy mắt một cái.
- Hử?
Lý Nhiên nhướn mày:
- Vậy mà không chết?
Hắn xốc Vân Linh lên, nhắm vào đầu nó rồi chuẩn bị tiễn nó đi.
- Đợi, đợi đã...
Cổ Thi thế mà lại mở miệng nói chuyện!
Cổ Thi bị chém ngang, bắt đầu từ eo mà phân thành hai. Hai tay nó chống xuống đất, miễn cưỡng bò dậy, nửa người trên đứng trên mặt đất, dường như thấp bé hệt người lùn vậy.
Lý Nhiên hơi cau mày nhìn nó.
Nội tạng thối rữa của Cổ Thi kéo lê trên đất, nhìn qua trông rất kinh khủng nhưng lại không có mùi vị dơ bẩn của tà ác. Ngược lại là ánh mắt rõ ràng kia dường như còn lộ ra một tia ý Phật?
- Xin lỗi đã làm các người bị thương, bần tăng không nên có dáng vẻ này...
Giọng nói của Cổ Thi kia khàn khàn khó nghe.
Lý Nhiên có thể cảm nhận rõ ràng tử khí giúp nó chống đỡ đang biến mất dần, không đủ cầm cự trong thời gian một nén hương nữa. Cho nên trong lúc nhất thời, hắn cũng không sốt ruột mà ra tay ngay.
Lâm Lang Nguyệt thấy có chút kỳ lạ mà nói:
- Cho nên bây giờ rốt cuộc ngươi còn sống hay chỉ còn là thi thể thôi?
Bề ngoài rõ ràng là một cái xác khô, nhưng thần trí lại thanh tỉnh mà nói chuyện với họ.
Cảnh tượng quỷ dị này khiến người ta không nói lên lời. Cổ Thi lắc đầu nói:
- Bần tăng đã sớm là người chết rồi. Bây giờ chỉ dựa vào Thi Khôi Thuật với một chút Phật Khí mà thôi, sau khoảng thời gian một chén trà nhỏ sẽ trở về với cát bụi.
Nói xong, nó nhìn Lý Nhiên đầy cảm kích:
- Không ngờ trước khi hoàn toàn chết đi còn có thể gặp được cao tăng đắc đạo! Nếu không phải đại nhân dùng Phật Lực tinh thuần làm thức tỉnh bần tăng, sợ rằng một tia tỉnh táo cuối cùng này cũng chẳng còn nữa.
Lý Nhiên lắc đầu. Đối phương tưởng hắn là người trong cửa Phật mất rồi.
- Không cần khách sáo, ta chỉ muốn giết ngươi mà thôi, ngươi tỉnh lại là ngoài ý muốn.
- ...
Cổ Thi hơi khựng lại, sau đó cười khổ nói:
- Đại nhân nói không sai, bần tăng sớm đã chết rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất