Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 192. Sống chung với Lâm Lang Nguyệt

Chương 192. Sống chung với Lâm Lang Nguyệt


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Lang Nguyệt đỏ mặt gật đầu.
- Vậy… vậy ta chỉ ăn một xiên thôi.
Hiện tại bụng của nàng ta đói đến mức kêu lên ục ục, thật sự là không thể kiên trì được nữa rồi, chỉ có thể cúi đầu hướng về phía thịt nướng thôi.
Lý Nhiên đưa thịt nướng cho nàng ta.
Lâm Lang Nguyệt vừa ăn được một miếng, ánh mắt lập tức liền sáng lên.
- Ngon quá!
Không biết có phải vì quá đói rồi hay không mà hương thơm của thịt trong nháy mắt đã bùng nổ trong vị giác nàng ta. Thịt mềm mềm kết hợp với gia vị vừa đủ khiến nàng ta không thể ngừng lại.
Rất nhanh, nàng ta đã ăn hết một xiên thịt, chớp đôi mắt to nhìn về phía Lý Nhiên.
- Vẫn muốn ăn thêm một xiên...
Lý Nhiên trực tiếp đưa một cái ghế cho nàng ta.
- Ngươi ngồi ở đây, từ từ mà ăn đi.
- Ừm!
Hai người ngồi quanh lửa than, ăn ngấu nghiến.
Một lúc sau, thịt nướng đã bị ăn không còn chút gì.
Lâm Lang Nguyệt xoa xoa phần bụng dưới phẳng lì của mình, thỏa mãn tinh thần.
- Ăn no quá.
- Khụ khụ…
Lý Nhiên hắng giọng, lấy ra một nắm thẻ.
- Đến đây đi, Lâm Tiên Tử, đến lúc tính tiền rồi.
- Cái gì?
Lâm Lang Nguyệt sửng sốt, nàng ta che miệng lại.
- Tất cả những thứ này đều là ta ăn ư?
- Ngươi nghĩ sao?
Lý Nhiên vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Ngươi thực sự ăn còn tốt hơn cả ta nữa, dạ dày của ngươi không phải là pháp bảo không gian đấy chứ?
Lâm Lang Nguyệt cúi đầu xấu hổ.
- Vậy những thứ này... tổng cộng phải xoa bóp cho ngươi bao lâu?
- Ngươi đếm một chút thì biết thôi.
Nàng ta bắt đầu đếm từng que một dựa theo những chiếc thẻ.
- Một nén nhang, hai nén nhang,...
- Hai, hai canh giờ?
Lâm Lang Nguyệt trợn tròn mắt.
Như vậy phải xoa bóp đến khi nào đây chứ!
Lý Nhiên thích ý nằm trên giường, cười híp mắt nói:
- Đến đây đi, Lâm Tiên Tử, xin mời ngươi bắt đầu biểu diễn.
Tim Lâm Lang Nguyệt không khỏi đập loạn, xấu hổ rất lâu, cuối cùng vẫn đỏ mặt mà ngoan ngoãn đi tới.
Nàng ta ngồi xuống bên cạnh hắn nhưng lại không biết phải xuống tay từ đâu.
Lý Nhiên đặt chân mình lên đùi nàng ta.
- Vậy trước tiên bắt đầu từ bóp chân đi.
Người Lâm Lang Nguyệt cứng ngắc như một con rối, nhưng vẫn nâng bàn tay thon dài trắng nõn lên, nhẹ nhàng giúp hắn bóp chân.
Cảnh tượng này nếu bị người khác nhìn thấy, phỏng chừng cằm sẽ chạm xuống đất luôn mất.
Đệ nhất Thiên Kiêu của Chính Đạo lại đi bóp chân cho Thánh Tử?
Không biết mơ ước của bao nhiêu người sẽ tan vỡ nữa đây.
Khuôn mặt của Lâm Lang Nguyệt nóng đến mức tựa như sắp bị bỏng vậy.
Nàng ta chưa từng gần gũi với nam nhân như vậy bao giờ.
Đùi của đối phương đang đặt ở trên đùi nàng ta, hay tay cách lớp y phục mà cũng có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc. Điều này khiến tim nàng ta đập nhanh đến nỗi chỉ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mà đây chỉ là mới bắt đầu, vẫn còn hai canh giờ sau nữa...
- Lâm Lang Nguyệt à Lâm Lang Nguyệt, sao ngươi lại tham ăn như vậy chứ?
Nàng ta nhịn không được mà tự trách mình.
Nhưng mà cũng không còn cách nào khác.
Nàng ta không thể kiên trì được, trừ phi để bản thân chết đói...
- Đúng rồi, Lý Thánh Tử, thức ăn ngươi mang theo cũng không nhiều phải không? Có nên tiết kiệm một chút không?
Nàng ta cố gắng chuyển chủ đề.
Lý Nhiên lắc đầu.
- Có tiết kiệm nữa cũng không kiên trì thêm được mấy thập niên, còn không bằng hưởng thụ nốt.
- ...
Lâm Lang Nguyệt lập tức trầm mặc.
Cũng phải, tiết kiệm như thế nào đi nữa cũng không thể kiên trì lâu như vậy được...
Lúc này, Lý Nhiên nói.
- Đừng có suy nghĩ linh tinh nữa, đến đây bóp vai giúp ta đi.
Nói xong, hắn bèn nằm thẳng ra giường.
- Như vậy thì ta bóp thế nào được?
Lâm Lang Nguyệt không biết phải ra tay như thế nào cả.
Lý Nhiên tùy ý nói:
- Ngươi chỉ cần ngồi lên người ta là được rồi.
- Ngồi… ngồi trên người ngươi sao?
Cuối cùng, Lâm Lang Nguyệt cũng không màng xấu hổ nữa mà ngồi lên người Lý Nhiên.
Nàng ta nghiêng người quỳ gối ở một bên, cố gắng xoa bóp cho hắn.
Lý Nhiên cũng không cảm thấy ngại ngùng, vì hắn căn bản không có ý gì với Lâm Lang Nguyệt cả. Sở dĩ hắn nói ra yêu cầu này chỉ là vì muốn thỏa mãn cái thú xấu xa của mình mà thôi.
Minh Nguyệt cao thượng tại Vương Cửu Thiên giờ đây lại đang ngồi quỳ bên người giúp mình xoa bóp, không hiểu sao việc này lại khiến cho nam nhân này có loại cảm giác đạt được thành tựu.
Với cả bên trong mật thất này cũng chỉ có hai người bọn họ nên sẽ không bôi nhọ đến thanh danh của Lâm Tiên Tử.
Sắc mặt Lâm Lang Nguyệt đỏ ửng mà ướt át.
Lý Nhiên mặc quần áo rất mỏng, cách lớp y phục cũng có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể hắn, phảng phất như là trực tiếp tiếp xúc với thân thể vậy, loại cảm giác này khiến cho trái tim nàng ta phát run.
Lâm Lang Nguyệt nỗ lực niệm Thanh Tâm Chú để ổn định suy nghĩ, nhưng lại phát hiện một chút cũng không dùng được…
Mất đi tu vi, đạo tâm dường như cũng trở thành trò cười.
Nếu như Dịch Thanh Lam nhìn thấy cảnh đồ đệ mà mình yêu thương và tự hào bây giờ lại đang bóp vai cho nam nhân thì có lẽ sẽ tức giận đến mức ngất xỉu tại chỗ mất nhỉ?
Lâm Lang Nguyệt thở dài trong lòng:
- Sư tôn, xin lỗi. Đệ tử thẹn với sự dạy dỗ của ngài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất