Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 194. Nữ thí chủ, xin ngươi đừng khẩn trương như vậy!

Chương 194. Nữ thí chủ, xin ngươi đừng khẩn trương như vậy!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Ở bên ngoài ngươi cao quý ngang trời, là đệ tử của thủ tịch Thiên Xu Viện, là truyền nhân của Vong Tình Đạo, nhưng chỉ có Lâm Lang Nguyệt là không phải. Chỉ có ở trong mật thất không có linh lực, ngăn cách đạo pháp này thì ngươi mới có thể chân chính trở về làm chính ngươi.
- Mà việc khó khăn nhất trên đường đời của con người không phải là tu tiên, mà là được làm chính mình.
Lâm Lang Nguyệt nghe vậy thì ngây ngẩn cả người.
- Chuyện khó khăn nhất là làm chính mình sao?
Trong mắt nàng ta nổi lên sóng lớn, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Qua thật lâu sau, Lâm Lang Nguyệt mới lắc đầu cười khổ mà nói:
- Sao Lý Thánh Tử phải làm hỏng tu hành của ta vậy chứ?
Thiếu chút nữa là nàng ta đã bị Lý Nhiên cho vào tròng rồi.
Lâm Lang Nguyệt tu Vong Tình Đạo, phải dứt bỏ thất tình lục dục, triệt để cắt đứt quá khứ của chính mình. Mà những lời này của Lý Nhiên lại chính là thuyết pháp của Hồng Trần Đạo.
Ngược lại, Lý Nhiên lơ đễnh:
- Tu hành bị phá hỏng dễ dàng như vậy thì chắc cũng không phải là đại đạo gì rồi.
Lâm Lang Nguyệt nghiêm mặt nói:
- Lý Thánh Tử, thứ ta đã tu chính là Thiên Đạo, trong lòng ta cũng chỉ có Thiên Đạo mà thôi.
Lý Nhiên không để ý nói:
- Vậy ngươi cứ tu Thiên Đạo của ngươi là được rồi, làm sao mà tâm còn bị ta kéo vào hồng trần thế?
Lâm Lang Nguyệt thầm nghĩ trong lòng: Quả thật là nàng ta đang lo lắng điều này!
Chỉ mới chung đụng với Lý Nhiên trong mấy giờ ngắn ngủi này thôi mà đạo tâm của nàng ta đã nhấc lên sóng lớn không chỉ một lần rồi.
Nam nhân này dường như có ma lực nào đó…
- Thế nhưng…
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Nếu ta có thể đại biểu Thiên Đạo thì sao?
- Ngươi nói cái gì?
Lâm Lang Nguyệt hoài nghi mình nghe lầm.
Giọng nói của Lý Nhiên bình thản, quanh quẩn trong mật thất:
- Nếu đỉnh đầu ta là trời cao, trên thân khoác tinh hà, vậy tất nhiên Minh Nguyệt này của người không phải ở trong lòng bàn tay ta sao?
- Đầu đỉnh thương khung, thân khoác Tinh Hà sao?
Lâm Lang Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn.
Sự cuồng vọng của nam nhân này thật sự đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của nàng ta.
Nàng ta đã gặp qua rất nhiều Tập Tạo Hóa kiêm Đại Năng Giả, bao gồm cả cường giả Đế cấp Dịch Thanh Lam ở bên trong cũng chỉ đang truy tìm Thiên Đạo mà thôi.
Nhưng Lý Nhiên lại dám nói rằng hắn chính là Thiên Đạo?
Nếu như lời nói này được truyền đi thì chỉ sợ sẽ làm cho người khác cười đến rụng răng. Bọn họ sẽ nói tiểu tử này lại dám có suy nghĩ ngông cuồng, thiếu hiểu biết như vậy.
Nhưng chẳng biết tại sao nàng ta lại không cười nổi.
Trong đầu hiện ra Cự Đại Pháp Tướng thông thiên triệt địa kia.
Cự nhân có kim quang nở rộ đã thần phục dưới chân Long Tượng cùng với bầu trời bao la của Vũ Trụ Tinh Không ở phía sau.
Đó không phải là đầu đỉnh thương khung, thân khoác Tinh Hà sao?
Rốt cuộc cục diện tình hình phải như thế nào thì mới có thể hình dung ra một Pháp Tướng vĩ đại như vậy!
Dường như việc Lý Nhiên nói hắn chính là Thiên Đạo cũng không phải là lời nói bậy mà hắn đang từng bước đi về hướng kia.
- Tam bát linh.
- Nếu như hắn đúng là Thiên Đạo thì hiển nhiên Minh Nguyệt nằm trong lòng bàn tay hắn sao?
Lâm Lang Nguyệt đột nhiên có chút tâm hoảng ý loạn.
Nếu như trong tương lai thật sự có một ngày như vậy thì chẳng lẽ nàng ta lại muốn để đối phương tùy ý thưởng thức sao?
Lúc này, nàng ta nhớ lại khi còn ở Thanh Châu Thành, chính mồm Lý Nhiên đã nói:
- Thiên thượng Minh Nguyệt đúng không? Hãy xem ta đẩy ra rồi vò nát ngươi như thế nào đây!
Gò má Lâm Lang Nguyệt xuất hiện một vệt đỏ bừng, nàng ta đưa tay lên che ngực, chân mày bắt đầu hơi nhíu lại.
Tiêu rồi, đạo tâm đã hoàn toàn bị rối loạn...
Lý Nhiên cũng không ngờ rằng mấy lời nói của hắn lại tạo nên ảnh hưởng lớn đến nàng ta như vậy.
Hắn chuyển động bả vai một chút rồi nói:
- Thủ pháp đấm bóp của Lâm tiên tử vẫn còn cần phải nâng cao nhưng cũng không quan trong. Hiện tại thứ chúng ta không thiếu nhất chính là thời gian.
- …
Lâm Lang Nguyệt định thần lại, xấu hổ quay đầu ra chỗ khác.
- Tại sao lại muốn cải thiện thủ pháp đấm bóp của ta chứ? Ta, ta cũng không phải là công cụ để lấy lòng ngươi!
Lý Nhiên nhéo cằm rồi giả vờ nghiêm túc nói:
- Ngược lại ngươi cũng không sai. Thế nhưng ở trong mật thất này, dường như ngoại trừ việc lấy lòng ta ra thì ngươi cũng không còn chuyện gì khác để làm nhỉ?
Lâm Lang Nguyệt suy nghĩ một chút, hình như thật sự đúng là như vậy.
Đạo pháp ở nơi đây đã bị cắt đứt, ngay cả việc tu luyện cũng không thể làm được nên thật sự không còn chuyện gì có thể làm cả.
- Chúng ta cũng có thể tán gẫu một chút mà, tại sao phải dùng từ ''lấy lòng" này chứ…
Lâm Lang Nguyệt thấp giọng nói.
- Ta chỉ đùa một chút mà thôi.
Lý Nhiên thở dài.
- Chúng ta sinh bất đồng chẩm, tử đồng huyệt nên ngược lại cũng coi như là có duyên phận.
- Sinh bất đồng chẩm, tử đồng huyệt sao?
Lâm Lang Nguyệt siết chặt góc áo, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái không rõ lý do.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất