Chương 243. Đến Hoàng Cung, tiến vào Bảo Khố!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nàng ta bảo bọn thị vệ dời từng cái rương lớn đến, bên trong đó đều là phục trang đẹp đẽ, phảng phất như muốn tràn hết ra ngoài rồi.
Hiển nhiên đây đều là đồ vậy cực kỳ quý giá.
Lý Đạo Duyên gãi gãi cái đầu, gặp mặt lại còn tặng lễ vật cho hắn ta, nàng công chúa này cũng quá khách khí rồi đó?
Thịnh Tri Hạ nhìn chung quanh một chút.
- Bá phụ, sao lại không thấy Lý Nhiên đâu? Hắn không có ở nhà à?
Lý Đạo Duyên vừa muốn nói thì bên cạnh đã vang lên một giọng nói:
- Thịnh công chúa.
Thịnh Tri Hạ xoay người lại, chỉ thấy Lý Nhiên đang nhanh chân sải bước đi tới.
Nàng ta có chút e lệ, cũng có chút kinh hỉ, xấu hổ mà nói:
- Lý… Lý Thánh Tử…
Lý Đạo Duyên nhướng mày.
Sao hắn ta cứ có cảm giác nàng công chúa này có chỗ nào đó không đúng lắm?
Thịnh Tri Hạ nhìn Lý Nhiên, trong ánh mắt cũng có chút phức tạp.
Nam nhân này chính là Thánh Tử của Ma Đạo, lại còn là anh hùng của Nhân Tộc, trong tay hắn còn nắm giữ bí mật lớn nhất của nàng ta.
Thân phận phức tạp như vậy khiến cho trong lòng nàng ta dâng lên sự bối rối không thể hiểu rõ được.
Thịnh Tri Hạ bình ổn lại tinh thần.
- Đã lâu không gặp, Lý Thánh Tử.
Lý Nhiên cười nói:
- Không phải hai ngày trước chúng ta vừa mới gặp nhau đấy sao?
Thịnh Tri Hạ sửng sốt một chút rồi lắc đầu nói:
- Bổn cung vẫn luôn ở lại trong cung chưa từng đi ra ngoài, chắc là Lý Thánh Tử nhớ nhầm rồi đó.
- Nhớ nhầm?
Chân mày của Lý Nhiên bắt đầu hơi nhíu lại.
Rõ ràng hai ngày trước nàng ta còn chạy đến tìm hắn mà, việc này không có khả năng nhớ lầm được.
Lúc này, hắn mới chú ý tới thị vệ của Hoàng Cung còn đang đứng ở bên cạnh, trong lòng lập tức hiểu rõ.
- Xem ra chắc là len lén chạy ra ngoài, không muốn bị người khác biết được rồi.
Suy nghĩ xẹt qua trong đầu, Lý Nhiên đã trêu ghẹo mà nói:
- Vậy chắc là gần đây quá nhớ công chúa, thế cho nên mới xuất hiện ảo giác.
- Nhớ nhung bổn cung?
Gương mặt xinh đẹp của Thịnh Tri Hạ lập tức đỏ ửng lên, nàng ta ngượng ngùng nói:
- Lý Thánh Tử đừng nói giỡn, ngươi nhớ nhung bổn cung làm cái gì chứ…
Lý Nhiên ra vẻ đương nhiên mà nói:
- Bởi vì chúng ta là bằng hữu đó, chẳng lẽ Thịnh công chúa không nhớ ta sao?
Bàn tay của Thịnh Tri Hạ hơi siết chặt làn váy, nàng ta thấp giọng nói:
- Cũng… cũng chỉ có một chút mà thôi…
- Một chút xíu là đủ rồi.
Lý Nhiên cười híp mắt nói.
Ánh mắt của Thịnh Tri Hạ né tránh, không dám nhìn vào mặt hắn chút nào.
Mà Lý Đạo Duyên ở một bên nhìn đã đến choáng váng cả đầu óc.
Nhìn bộ dạng xấu hổ kia của Thịnh công chúa, muốn nói hai người bọn họ không có chút liên quan gì, ai mà tin chứ?
- Vạn Kiếm Các, Hợp Hoan Tông, bây giờ lại còn thêm Giao Long công chúa nữa sao? Tên tiểu tử này cũng thái quá lắm rồi đó!
Lý Đạo Duyên không khỏi bắt đầu sinh ra mối lo lắng đối với vận mạng của chính mình.
...
- Khụ khụ.
Dù sao thì bên cạnh cũng còn có đám người của Lý gia và thị vệ ở Hoàng Cung, Thịnh Tri Hạ cũng phải giữ vững hình tượng Hoàng Nữ một chút.
Nàng ta hắng giọng một cái rồi nói:
- Lý Thánh Tử, lần này qua đây một mặt là tặng tấm biển do đích thân Thịnh Hoàng ngự bút, một chuyện khác nữa là muốn mời ngài tiến cung.
- Tiến cung?
Lý Nhiên cau chân mày lại.
Chẳng lẽ là Thịnh Diệp muốn gặp hắn sao?
Dịch Thanh Lam đã từng cố ý dặn dò hắn, Thịnh Diệp là người ôm ấp tâm tư của Đế Vương, trong mắt chỉ có giang sơn cùng với Hoàng quyền, không phải một người đáng để tin tưởng.
Lý Nhiên cũng không muốn dây dưa quá nhiều với loại người như thế.
Mà thấy hắn không nói lời nào, Thịnh Tri Hạ cũng đã nhìn thấu được ý nghĩ của hắn, nàng ta thấp giọng nói:
- Lý Thánh Tử yên tâm, phụ hoàng đã bế quan rồi. Chỉ là mấy cái Linh Bảo cùng với tiên tài kia vẫn cần ngươi tự mình chọn lựa, thế nên lần này mới muốn mời ngài đi tiến cung một chuyến.
- Hóa ra là như vậy.
Lý Nhiên gật đầu, hắn cũng không do dự nữa.
Thịnh Tri Hạ nhìn chung quanh một chút.
- Nhạc thủ tịch và Tần Thánh Nữ đâu? Bọn họ có muốn cùng tiến cung luôn không?
Lý Nhiên nói:
- Tông môn của Tần Như Yên gửi thư đến nên đã đi về trước rồi, còn Nhạc Kiếm Ly… nàng còn chưa có tỉnh nữa.
- Còn chưa tỉnh? Đây cũng đã gần trưa rồi đó?
Thịnh Tri Hạ có hơi nghi hoặc một chút, nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, gò má của nàng ta lập tức đỏ hồng lên.
Nàng ta lắp bắp nói:
- Vậy… vậy được rồi! Vậy Lý Thánh Tử ngươi tiến cung một mình vậy.
Nói xong, nàng ta cũng nhanh chóng rời đi cứ như thể chạy trốn vậy.
Lý Nhiên nhìn bóng lưng hốt hoảng của nàng ta mà không khỏi hơi nghi hoặc một chút.
Nhạc Kiếm Ly khổ tu một đêm, sáng sớm mới đi ngủ, cho nên bây giờ vẫn chưa tỉnh lại thôi mà. Chuyện này có vấn đề gì đâu chứ?
Lúc này, Lý Đạo Duyên tiến lại gần hắn, thấp giọng nói:
- Ngươi và Giao Long công chúa…
- Là bằng hữu.
Lý Nhiên nghiêm túc nói.
Lý Đạo Duyên bày ra vẻ mặt đầy khinh bỉ mà nhìn hắn.
- Trước đây ngươi cũng nói Nhạc Kiếm Ly là bằng hữu, kết quả thế nào?
- …
Lý Nhiên lúng túng sờ mũi một cái.