Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 266. Tiến vào Đạo Tuyệt Tử Địa, bóc ra tàn hồn Tâm Ma!

Chương 266. Tiến vào Đạo Tuyệt Tử Địa, bóc ra tàn hồn Tâm Ma!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xuyên qua không gian đen kịt như mực, không biết qua bao lâu, Lý Nhiên cuối cùng đặt chân lên trên mặt đất kiên cố. Đập vào mắt là một mảnh đại địa hoang vu.
Bầu trời âm trầm đen ngòm, mặt đất khô nứt như là hoang mạc, chỉ có mấy cây khô lẻ loi trơ trọi đứng đó, thoạt nhìn không khí âm u nguy hiểm.
Không trung có u hồn mờ mờ xẹt qua, tản ra từng cơn khí tức làm cho người ta sợ hãi.
Hoang vu, tĩnh mịch.
Đây là một mảnh tử địa sinh linh yên diệt.
Lý Nhiên cảm ứng một chút.
Trong không khí không có một tia linh lực, mặc kệ là dùng Đạo Pháp Thần Thông gì cũng đều không có cảm ứng.
Lý Nhiên kết nối một đường nhân duyên, thần hồn truyền âm nói:
- Dịch đạo trưởng, ta nên đi hướng nào?
Dịch Thanh Lam hồi đáp:
- Tiếp tục đi về phía trước. Lang Nguyệt ở cách đó không xa.
Lý Nhiên theo lời đi về phía trước. Dịch Thanh Lam không lừa gạt hắn, tàn hồn du đãng trên không trung làm như không thấy hắn, không chủ động công kích chút nào.
- Những Tâm Ma này không công kích ta, sao ta luyện thần hồn được?
Lý Nhiên không khỏi vò đầu bứt tai:
- Được rồi, hay vẫn là cứu người trước đã.
Hắn tiến lên một đường dựa theo chỉ dẫn của Dịch Thanh Lam, đại khái đi thời gian một nén hương, xa xa thấy được thân ảnh màu trắng. Chỉ thấy Lâm Lang Nguyệt khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm chặt, mồ hôi lạnh trên trán đầm đìa.
Vô số tàn hồn mờ ảo xoay quanh trên đỉnh đầu nàng, giống như kền kền tham lam nhìn chăm chú, đợi đến lúc giây phút đạo tâm nàng sụp đổ cũng sẽ bị đám Tâm Ma này phân chia nuốt tươi.
Dịch Thanh Lam nói:
- Ngày càng nhiều Tâm Ma bị hấp dẫn đến rồi, ngươi coi chừng một ít, không nên trêu chọc mấy thứ này.
- Được rồi.
Lý Nhiên đi đến bên người nàng ta, thò tay khẽ đẩy đẩy nàng ta.
- Lâm Lang Nguyệt, tỉnh, tỉnh.
Nghe được giọng nói của hắn, chân mày Lâm Lang Nguyệt hơi nhíu lại, vẻ mặt giống như có chút giãy dụa nhưng không cách nào mở to mắt.
Giọng nói Dịch Thanh Lam ngưng trọng:
- Xem ra nàng nhập ma đã sâu, không cách nào đơn giản tỉnh lại, chỉ có thể dùng phương án thứ hai rồi.
Lý Nhiên gật đầu, lấy ra một cái gương từ trong lòng.
Âm Dương Kính.
Đây là một pháp bảo rất đặc biệt, một mặt màu đen là m, một mặt màu trắng là Dương.
Mặt Âm có thể hấp thu tàn hồn, chứa đựng tại bên trong thân kính, mà mặt Dương có thể phóng thích tàn hồn, là một loại thủ đoạn công kích đặc biệt.
Phóng thích tàn hồn cần cung cấp linh lực, nhưng hấp thu lại không cần, cho nên trong Đại Tuyệt Tử Địa cũng có thể sử dụng.
Đây cũng là biện pháp thứ hai mà Dịch Thanh Lam đã từng nói qua cho hắn. Dùng Âm Dương Kính bóc ra Tâm Ma.
Lý Nhiên đặt một mặt màu đen kia ở trước mặt Lâm Lang Nguyệt, U Quang nhàn nhạt lóe lên. Mặt kính màu đen phản chiếu ra mặt mũi của nàng, đồng thời một vòng tàn hồn mờ ảo cũng bị chậm rãi lôi ra khỏi.
Cùng lúc với khi tàn hồn bị bóc ra, vẻ mặt Lâm Lang Nguyệt hết sức thống khổ, khí tức cũng càng ngày càng hỗn loạn, toàn thân đều run lên. Ngay tại trong nháy mắt hoàn toàn bóc tàn hồn ra, con mắt phượng của nàng đột nhiên mở ra, ánh sáng trong mắt phảng phất như nến tàn trước gió, một giây kế tiếp sẽ phải dập tắt!
Tâm Ma bị mạnh bạo loại bỏ, đạo tâm nàng sắp sụp đổ!
Lúc này giọng nói Lý Nhiên lãnh đạm vang lên:
- Mười phương trời, tất cả đều sẽ diệt vong, trở về với cát bụi, trong cảnh giới của một linh quang, không thể động tâm mà suy nghĩ, chỉ khi nào vượt tư duy mới trở thành luật pháp còn sót lại...
Giống như nghe được Đại Đạo Thiên m, trên mặt Lâm Lang Nguyệt vốn tái nhợt lại khôi phục huyết sắc, đạo tâm gần như sụp đổ lại vững chắc một lần nữa.
Lý Nhiên chính là đại đạo của nàng, cũng chỉ có Lý Nhiên ra tay, mới có thể ổn định đạo tâm của nàng. Dịch Thanh Lam thấy một màn như vậy, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
- Khá tốt...
Lời còn chưa dứt, ánh mắt nàng ta ngưng tụ:
- Coi chừng!
Theo giọng nói Lý Nhiên vang lên, trong mắt Lâm Lang Nguyệt dần dần sáng ngời, tâm thần lay động không chịu nổi cũng ổn định xuống.
- Lý Nhiên?
Nhìn thấy nam nhân ở trước mắt, trong mắt nàng ta hiện lên một tia mê mang. Vừa mới bị bóc Tâm Ma, tư duy còn rất hỗn loạn, có chút không rõ ràng lắm.
- Lý Nhiên làm sao có thể ở chỗ này đây? Hẳn là đang nằm mơ...
Khóe miệng Lâm Lang Nguyệt nhếch lên:
- Xem ra còn là một giấc mộng đẹp...
Nói xong thò tay véo mặt Lý Nhiên.
Lý Nhiên"
- ...
Lâm Lang Nguyệt sững sờ, ngu ngơ nói:
- Ơ cảm giác chân thật lắm mà...
Lý Nhiên đẩy tay của nàng ra, vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Thừa cơ chiếm tiện nghi ta đúng không?
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy ánh mắt nàng ta hoảng hốt một hồi, "Phù phù" một tiếng rồi mới ngã xuống đất. Bị Tâm Ma làm khốn đốn mấy ngày, tinh lực của nàng ta và tâm thần đã đạt tới cực hạn, giờ phút này đã chìm vào giấc ngủ sâu.
Lý Nhiên thở dài.
Vừa định nàng nàng lên, trong thần hồn đột nhiên truyền đến giọng nói Dịch Thanh Lam:
- Coi chừng!
- Hả?
Lý Nhiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trong cơ thể Lâm Lang Nguyệt tróc bong ra tàn hồn cũng không lập tức bị Âm Dương Kính hút vào, mà là đang ra sức giãy dụa trong không trung.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất