Chương 381. Thịnh Diệp bất đắc dĩ và Cơ Trầm Uyên (2)
- Một tên Lý Nhiên đã đủ khiến cho trẫm phiền muộn rồi, hiện tại lại xuất hiện thêm một con mụ điên khùng nữa sao?
Thịnh Diệp đau đầu. .
Cực Tây Chi Địa.
Âm Hòe Sơn.
Ngọn núi này chẳng hề cao, hàng năm đều bị sương mù giăng kín.
Sương mù này không phải là hơi nước ẩm thấp mà là sự xám xịt ảm đạm, tràn ngập hương vị mục nát không tài nào chịu nổi.
Trên núi, ngay cả cỏ dại cũng không có, chỉ có cây hòe khô héo là nhìn thấy ở khắp mọi nơi.
Những loại cây cối này đều trơ trụi hết cả. Nếu như cắt gọt từ thân cây thì sẽ có thể nhìn thấy một mảnh trống rỗng ở bên trong, tất cả đều không có mộc tâm.
Cây hòe tự bỏ đi lớp gỗ của mình chính là quỷ.
Bên trong loại âm khí dày đặc dọa người này nằm ở sâu bên trong đám sương mù xám xịt đó, ẩn náu một sơn môn lớn vô cùng.
Ma Đạo đại tông, Âm Thi Đạo.
Lúc này, ở chính giữa tẩm cung, Cơ Hành Vân mang vẻ mặt tái nhợt đang nằm ở trên giường, đôi mắt khép chặt lại, hôn mê bất tỉnh.
Vẻ mặt của Cơ Trầm Uyên u ám:
- Vết thương của Hành Vân chắc chắn là do Lý Nhiên gây nên sao?
Chấp Sự bên cạnh cúi đầu nói:
- Chắc chắn rồi, có đến mười mấy vị tu hành giả tận mắt nhìn thấy Lý Nhiên đã ra tay sát hại mà.
- Không đúng.
Cơ Trầm Uyên lắc đầu nói:
- Vết thương trên người của Hành Vân có nhiều thật nhưng vết thương nghiêm trọng nhất lại chính là ở thần hồn, mà bên trong còn ẩn chứa Diệt Tuyệt Chi Ý… Tựa như là lôi đình?
- Phân Thần Sơ Kỳ sao lại có năng lực như này được chứ?
Chấp Sự nói:
- Nhưng nghe nói chỉ trong nháy mắt, Lý Nhiên đã giết chết Vu Duệ, có lẽ là hắn am hiểu thần hồn công phạt rồi.
- Ừ…
Trong lúc nhất thời, Cơ Trầm Uyên trở nên trầm ngâm. Lúc này, một nam nhân với gương mặt tiều tụy ở giường bên oán hận nói:
- Không cần biết là có phải là hắn làm hay không, chỉ cần bắt được rồi luyện thành thi khô thì sẽ biết hết tất cả thôi! Dám làm tổn hại đến căn cơ của con ta, ta nhất định sẽ bắt hắn đền mạng!
Con ngươi của hắn ta hừng hực đỏ, vẻ mặt thì dữ tợn, âm thanh độc ác giống như từ trong kẻ răng thoát ra.
Chân mày của Cơ Trầm Uyên nhíu chặt lại.
- Ngươi chớ có kích động quá, việc gì cũng phải đợi Đăng Tiên Đại Hội kết thúc đã, trước tiên là cứ đưa Cơ Hành Vân đến Thi Địa để trị thương.
Nam nhân nghiến răng nghiến lợi, không nói nên lời.
Nhìn thấy vẻ mặt hung hang, độc ác của nam nhân ấy, trong lòng của Cơ Trầm Uyên hơi thở dài. Cho dù là tông môn nào có đệ tử môn hạ bị đánh chết thì trưởng lão và trưởng môn cũng sẽ không dễ dàng gì mà ra tay đâu.
Bởi vì chỉ cần ra tay can thiệp sẽ rước ân oán của cá nhân vào tông môn.
Giống như lúc ban đầu đạo tâm của Lâm Lang Nguyệt bị thương khiến cho Dịch Thanh Lam nổi giận mà ban phát lệnh giết, U La Điện lập tức tuyên chiến với Thiên Xu Viện. Nếu không phải Dịch Thanh Lam thu hồi lại chiếu thư thì e rằng hậu quả sẽ không thể ngờ tới được!
Nếu như là đệ tử bình thường như Chấp Sự, căn bản là Cơ Trầm Uyên sẽ không quan tâm, nhưng người bị thương lại chính là cháu ruột của hắn ta.
- Hành Vân chọc ai không chọc lại cứ khăng khăng đi chọc Lý Nhiên… Hừ!
Màn đêm buông xuống, ánh đèn le lói.
Dưới "sự tiếp đón nồng nàn" của Lý Đạo Duyên, ba người Lâm Lang Nguyệt đều nghỉ lại ở Lý phủ, cách gian phòng của Lý Nhiên không xa.
Sương phòng Trắc Viện.
Ánh sáng chập chờn trong phòng.
A Thấm ôm Thẩm Nịnh vào lòng ngực, gương mặt thanh tú cọ xát vào khuôn mặt vô cùng nhỏ nhắn của nàng, thỉnh thoảng còn ra sức cắn một ngụm.
Trên gương mặt phúng phính trẻ con của Thẩm Nịnh đã ẩn ẩn đỏ, trong mắt cũng đã hơi choáng váng.
Khóe miệng của Lý Nhiên hơi nhếch lên:
- Thẩm Nịnh, có thêm một vị tỷ tỷ như thế, cảm thấy như thế nào?
Thẩm Nịnh có tiếng nói trẻ con, thơ ngây nhưng ngữ điệu lại rất bình tĩnh:
- Tỷ tỷ ở đâu cũng tốt cả, chỉ là quá bám người ấy.
...
Nhìn thấy bộ dáng bé nhỏ bất đắc dĩ, Lý Nhiên liền không nhịn được mà cười.
A Thấm lại không để tâm đến, vui vẻ nói:
- Cảm tạ Thánh Tử đại nhân đã để cho tỷ muội bọn ta có thể gặp lại nhau.
Lý Nhiên vẫy vẫy cánh tay:
- Ngươi theo ta đã được mười năm rồi, chẳng qua đây chỉ là cái nhấc tay mà thôi.
Nói đến đây, hắn lại nhớ đến cái gì đó liền hỏi:
- Đúng rồi, người Thẩm gia có từng đi tìm các ngươi không?
A Thấm lắc đầu nói:
- Quản gia đã sắp xếp rõ rồi, nghiêm cấm người của Thẩm gia bước vào trong Trắc Viện.
Lý Nhiên gật gật đầu:
- Nếu như có người đến làm phiền ngươi thì ngươi hãy trực tiếp báo cho ta biết. Ở trước mặt ta, ngươi vẫn là A Thấm, nhưng ở Lý gia, hiện tại ngươi chính là khách quý!
Địa vị của A Thấm được quyết định bởi thái độ của hắn.
Mà đối với người Thẩm gia mà nói thì A Thấm là trèo lên cành cao, bay lên đâù cành để biến thành phượng hoàng.
Khó tránh khỏi việc sẽ có người đánh chủ ý lên người nàng ta, muốn mượn cơ hội để vơ vét lợi ích, thậm chí là thoát khỏi thân phận nô tỳ.