Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 396. Hậu quả nghiêm trọng sau khi uống say

Chương 396. Hậu quả nghiêm trọng sau khi uống say



- Cũng không biết Sở Linh Xuyên có phá hủy tẩm cung của trẫm hay không.
Tâm thần Thịnh Diệp khẽ động, thần thức bao trùm tẩm cung của công chúa, ánh mắt trợn trừng lên trong nháy mắt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
- Lý Nhiên hắn, hắn lại dám…
Dưới ánh mắt kinh ngạc của người mặc đồ đen, Thịnh Diệp đập bàn rồi giận dữ hét:
- Đăng đồ tử, thật đúng là ăn phải gan hùm!
Kết quả vừa dứt lời thì thần thức đã bị cắt đứt, giọng nói lười biếng của Sở Linh Xuyên vang lên bên tai:
- Đừng quên, ta còn ở đây nên nếu như ngươi còn dám dùng thần thức linh tinh thì ta sẽ vặn đầu ngươi xuống đấy!
Thịnh Diệp:
- ...
Lý Nhiên mơ mơ màng màng mở mắt ra, hắn đã mơ thấy một giấc mơ rất kỳ lạ.
Trong giấc mơ, tay trái hắn ôm Lãnh Vô Yên, tay phải ôm Dịch Thanh Lam.
Hai người họ nằm trong lòng hắn, ngoan ngoãn như những chú mèo nhỏ, lại còn gọi hắn là Nhiên ca ca một cách rất ngọt ngào nữa.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa truyền đến, Sở Linh Xuyên, đứng ngoài cửa, hét âm lên.
- Tên nghịch đồ, ngươi mau ra đây đi, uống rượu với lão nương.
Hắn vẫn đang thắc mắc là mình trở thành đồ đệ của hắn từ khi nào. Sau đó, ngay lập tức hai vị sư tôn xuất hiện, rút Hắc Bạch Song Kiếm ra đuổi theo hắn đánh tơi tả. Sau đó thì hắn đã tỉnh lại.
Đầu óc hắn cứ ong ong lên, có chuyện gì đã xảy ra trước khi ngủ ấy nhỉ?
Hắn vẫn nhớ được mình chơi trò chơi với đám nữ nhân kia, kết quả là không thắng được lần nào cả, cứ uống liên tục hơn hai mươi ngụm, sau đó thì hắn đã bất tỉnh nhân sự.
- Đúng rồi, nàng ta đã chơi bẩn!
Lý Nhiên hoàn hồn lại, bực mình muốn đi tìm nàng ta để cãi nhưng lại phát hiện hai cánh tay của mình rất nặng. Hắn tò mò quay sang nhìn, ngớ cả người ra.
Hắn thấy mình nằm trên một chiếc giường rất xa hoa, xung quanh đều là rèm, màn màu hồng nhạt, trong không khí có một mùi hương rất nhẹ nhàng, như muốn đi vào lòng người.
Một nữ nhân đang nằm bên trái hắn. Gương mặt xinh đẹp, trắng trẻo, tinh tế, nó cứ như một tác phẩm nghệ thuật vậy, không hề có một khuyết điểm nào cả. Trên hai bên má có màu hồng phơn phớt, men say khiến nàng ta trông diễm lệ hơn cả.
Đó là Thịnh Tri Hạ. Đầu nàng ta gối lên tay Lý Nhiên, giao bào màu vàng tươi có hơi nhăn nhúm, nó được phủ lên trên chân của Lý Nhiên.
Người Lý Nhiên cứng ngắc lại, hắn quay đầu qua. Bên phải cũng vậy. Cũng là một nữ nhân, gương mặt y hệt, tư thế y hệt.
Hắn nuốt nước bọt, khóe miệng hơi giật giật.
- Chắc đây là nằm mơ nhỉ? Ừm, chắc chắn là mơ thôi, rượu này mạnh thật đấy.
- Hửm?
Vào đúng lúc này, Thịnh An Ức hơi dụi dụi người, mở he hé mắt ra.
Lý Nhiên vội vàng giả vờ đang ngủ.
Thịnh An Ức nhìn hắn với gương mặt đầy vẻ mơ hồ, sau đó, nàng ta cười ngây ngô.
- Không ngờ cho dù trong giấc mơ hay kể cả khi tỉnh giấc thì chúng ta vẫn gặp được nhau, Lý Thánh Tử à.
Nàng ta híp mắt lại cười, đưa những ngón tay thon dài lên bóp mặt Lý Nhiên.
- Ấy, sờ thích quá... woa.
Nàng ta cảm nhận được điều gì đó, người nàng ta tự dưng cứng đơ lại, mặt đỏ bừng lên.
Bầu không khí đã yên tĩnh trở lại. Điều này khiến Lý Nhiên thấy hơi căng thẳng. Thế nhưng điều xảy ra sau đó thì đã vượt khỏi sức tưởng tượng của hắn.
Thịnh An Ức chắc chắn là hắn ta chưa tỉnh dậy xong thì không hề đứng dậy rời đi mà cũng không hoảng hốt hét lên gì cả mà chỉ nằm trong lòng hắn.
Cái miệng nhỏ của nàng ta còn tru lên.
- Dù sao thì bản cung cũng say rồi, không nhớ gì cả.
Lý Nhiên.
- ...
Khi hắn đang suy nghĩ rằng mình có nên tỉnh lại không thì Thịnh Tri Hạ đã tỉnh dậy trước rồi.
Nàng ta ngồi dậy, thư thả vươn vai rồi mới mở mắt ra. Cảnh trước mắt khiến nàng ta đơ ra.
- Lý Thánh Tử?
- Tỷ?
Thịnh Tri Hạ che miệng lại, tim nàng ta đập rất nhanh, sắc đỏ hồng lan từ hai má lên tận trên tai.
Nàng ta lấy sức véo mặt mình một cái, kết quả là nó đau đến mức nàng ta phải nghiến răng nghiến lợi, chắc chắn đây không phải là mơ rồi.
Nhìn hai người đang “ngủ say” kia, sự ngượng ngùng hiện lên trong đôi mắt sáng ấy. Ba người bọn họ đã ngủ với nhau sao? Chuyện này hoang đường quá đi mất.
Thịnh Tri Hạ hơi do dự rồi lại nằm về chỗ cũ. Nàng ta nghiêng người chui trong lòng Lý Nhiên, nhìn góc nghiêng của hắn ta một cách ngây ngốc.
Gương mặt đó trắng nõn nhưng lại không hề kém phần nam tính, làn da mềm mịn, chẳng thấy được cả lỗ chân lông, dáng mặt sắc bén, rõ ràng cứ như dao vậy.
Lúc này, hắn đang nhắm mắt lại, không uy phong như lúc bình thường, cảm giác thân thiết hơn rất nhiều.
Đôi mắt nàng ta lướt qua phần yết hầu nổi lên rất rõ ràng, mặt nàng ta đỏ bừng lên.
- Lý Thánh Tử...
Thịnh Tri Hạ tự dưng thấy rất hồi hộp. Nàng ta nhắm mắt lại như quỷ sai thần khiến vậy, nàng ta chu môi lên, chạm môi vào mặt Lý Nhiên.
- Hửm?
Khi chạm vào, nàng ta tự dưng cảm nhận được điều gì đó hơi sai sai. Nàng ta mở mắt ra, phát hiện ra mình đang hôn mê mu bàn tay của Thịnh An Ức.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất