Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 399. Nông nô trở mình cất tiếng hát, Lý Thánh Tử lật ngược tình thế

Chương 399. Nông nô trở mình cất tiếng hát, Lý Thánh Tử lật ngược tình thế


Lý Nhiên nhớ ra điều gì đó, ngó trái ngó phải.
- Ấy, Cẩm Vân công chúa đâu?
- Bổn cung ở đây này.
Có một giọng nói be bé truyền ra từ trong chăn.
Thịnh An Ức từ từ thò đầu ra, gương mặt xinh đẹp ửng hồng, ánh mắt hơi hỗn loạn, ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Không biết Lý Thánh Tử nằm mơ thấy gì mà tay lại không ngoan ngoãn gì cả.
Kĩ năng của hắn rất thành thục, nàng ta không thể chống đỡ nổi. Thậm chí còn không còn sức để mà thoát khỏi đó nữa.
Lý Nhiên cúi đầu xuống nhìn, thấy y phục của mình vẫn rất chỉnh tề nên mới thở phào một hơi. Xem ra không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra cả.
- Tuy rằng say xỉn nhưng vẫn thủ thân như ngọc, mọi người đều nói rượu vào mới thấy được nhân phẩm, xem ra mình đúng là người tử tế.
- Không hổ là ngươi, Lý Thánh Tử.
Hắn thầm khen bản thân.
Lý Nhiên đứng dậy, vươn vai một cái.
Nhìn Thịnh An Ức nằm cuộn trong chăn không thèm động đậy, hắn tò mò.
- Cẩm Vân công chúa vẫn chưa dậy sao?
Thịnh An Ức mặt đỏ ửng lên, lí nhí.
- Làm phiền Lý Thánh Tử tránh mặt đi một lúc, bổn cung muốn mặc y phục trước.
Lý Nhiên ngơ ra.
- Hả? Mặc y phục?
Thịnh An Ức quay đầu lại, nhỏ giọng.
- Lý Thánh Tử chắc là không nhớ nữa rồi. Tay của ngươi tốc độ thật đấy, bổn cung ngăn không kịp. Ban đầu ngươi cũng không làm gì cả, thế nhưng sau đó thì tự nhiên…
Lý Nhiên che mặt lại.
Ôi cái hành động theo thói quen đáng chết này!
Trong tẩm cung, ba người cùng ngồi xuống.
Bọn họ cúi đầu xuống, bầu không khí có gì đó hơi ngượng ngùng.
Hai vị công chúa đã chỉnh lại y phục, bộ y phục xa hoa trông quý phái vô cùng. Thế nhưng gương mặt của họ lại ửng hồng lên, cứ như những vầng mây ửng đỏ bên chân trời vậy.
Nhớ lại chuyện xảy ra ban nãy, hai vị công chúa chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui vào thôi.
Tuy nằm ngủ bên cạnh Lý Nhiên là lựa chọn của chính họ, thế nhưng chuyện xảy ra sau đó lại vượt xa tầm tưởng tượng của họ.
Không ngờ Lý Nhiên ngủ mà cũng không chịu ngoan ngoãn như vậy, thủ pháp thuần thục đến vậy.
Chiếc cung y có kết cấu rất phức tạp, cho dù là An Ức thì cũng cần sự giúp đỡ của cung nữ thì mới thay y phục được. Thế nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt mà hắn đã mở được ra.
Thịnh An Ức xấu hổ vô cùng.
- Không phải là U La Điện có lệnh cấm sao, sao Lý Thánh Tử lại thuần thục như vậy chứ?
Thịnh Tri Hạ cũng hơi hoảng loạn. Ban nãy trông tỷ tỷ mình như vậy, tim nàng ta cũng như muốn nhảy ra ngoài vậy.
- Khụ khụ.
Lý Nhiên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, nói.
- Ta cũng không ngờ sẽ có chuyện như vậy xảy ra. Nhưng mà hai vị công chúa yên tâm, ta chắc chắn sẽ không nói ra ngoài đâu.
Thịnh Tri Hạ gật đầu.
- Ừm, bọn ta tin Lý Thánh Tử.
Thịnh An Ức cũng đỏ mặt, nhỏ giọng nói.
- Chuyện này bổn cung cũng có trách nhiệm. Không thể trách Lý Thánh Tử hết được.
Lý Nhiên đưa tay lên sờ mũi.
Bọn họ hiểu chuyện quá, khiến hắn thấy có hơi hổ thẹn.
Rõ ràng là hắn nắm điểm yếu của bọn họ nhưng họ lại chân thành với hắn như vậy, tuy rằng hắn là vì muốn bảo vệ Nhạc Kiếm Ly thế nhưng như vậy thì cũng hơi tiểu nhân quá
rồi.
Hắn do dự một chút rồi đặt một hòn Thanh Thạch trên bàn.
Hai người họ ngơ ra.
- Lý Thánh Tử, cái này….
Lý Nhiên nói.
- Hai vị công chúa coi ta là bạn, ta cũng nên báo đáp. Đây là hòn Lưu Ảnh Thạch lúc trước, hai người cầm về đi.
Thịnh An Ức cầm lấy hòn Thanh Thạch, trầm tư một lúc rồi đỏ mặt gật đầu.
- Đúng là hòn đá đó rồi, cảm ơn Lý Thánh Tử.
Lý Nhiên lắc đầu, nói.
- Không cần khách sáo, Cẩm Vân công chúa đừng để bụng là được.
- Xem ra Lý Thánh Tử thực sự là một người tốt.
Thịnh An Ức nhìn hắn, ánh mắt nàng ta cứ như một gợn sóng mùa thu vậy, tự nhiên lại đầy xúc cảm.
Lúc này, có một giọng nữ ở ngoài cửa.
- Chào buổi tối nhé Lý Thánh Tử, cảm giác hai tay hai nàng thế nào vậy?
Lý Nhiên quay ngoắt đầu lại nhìn, thấy Sở Linh Xuyên đang đứng ngoài cửa, điệu cười rất gian xảo.
- Mẹ nó, cái thứ chơi bẩn.
Khi nhìn thấy nàng ta một lần nữa, Lý Nhiên như muốn phát hỏa lên, khói muốn xì ra từ mũi.
Chân khí cả người hắn toả ra, sự tức giận đó thể hiện hẳn ra bên ngoài, tay nắm lại thành nắm đấm. Điều đó làm Sở Linh Xuyên thấy sợ.
- Ngươi, ngươi, không phải là ngươi định đánh nữ nhân đấy chứ?
Lý Nhiên nhe răng cười, nói.
- Bây giờ biết sợ rồi hả? Nữ nhân là để yêu thương mà.
- Đùng!
Phần nền đất dưới chân phát ra tiếng vỡ, cả người hắn ngã xuống đống gạch vỡ.
Một giây sau đó, cả người Lý Nhiên như dính lên tường, tạo thành một hình chữ “mộc”, cứ như một tấm bích họa được khảm trên tường vậy
Hai vị công chúa che miệng lại, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Nữ nhân không biết từ đâu ra này, thực lực mạnh đến vậy sao?
Sở Linh Xuyên ôm vai, cười châm biếm.
- Với trình độ của ngươi mà đòi thương ta á?
Lý Nhiên.
- ...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất