Chương 410. Lý Vô Thường: Ta quen thân với ngươi lắm sao?
Pháp tướng chỉ là năng lượng, cũng không có ý thức, nhưng chỉ cần có thể có thêm một tia ràng buộc với Lý Nhiên thì điều đó cũng đã làm cho nàng ta cảm thấy cực kỳ thỏa mãn rồi.
- ...
Lý Vô Thường vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Pháp tướng quan trọng nhất là chiến lực, đẹp trai có cái tác dụng gì chứ?
Nói xong, lão ta quay đầu nhìn về phía Lý Nhiên.
- Tiểu tử, đi giúp vợ của ngươi thử xem thực lực của cái pháp tướng này như thế nào.
- Được.
Lý Nhiên gật đầu.
Vừa đúng lúc hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc thì thần thông lấy chính bản thân hắn làm nguyên mẫu sẽ có uy năng gì đây?
...
Một nén nhang sau.
Rầm rầm rầm!
Trong một hồi tiếng nổ vang, thiếu niên pháp tướng từng bước tiêu tán, mà sắc mặt của Tiêu Thanh Ca cũng có chút tái nhợt.
Ánh mắt Lý Nhiên tràn đầy vẻ thán phục.
Thế mà pháp tướng này lại có thể sở hữu một phần thực lực của hắn.
Cự lực của Huyết Mạch Giác Tỉnh, Vô Chú Thương Ý tinh thuần, thậm chí còn có thể diễn hóa ra được Vân Linh Thương Pháp tinh diệu nữa!
Đến cả Lý Vô Thường cũng liên tục gật đầu.
- Không sai, thực lực của pháp tướng này rất mạnh, đối phó với một cái Nguyên Anh Đỉnh Phong cũng không thành vấn đề.
Mà đây cũng mới chỉ là uy lực của pháp tướng mà thôi. Lại cộng thêm thực lực của chính bản thân Tiêu Thanh Ca nữa, nếu như thần hồn lại lớn mạnh hơn một chút, thậm chí còn có thể đối kháng với Phân Thần Sơ Kỳ nữa!
Phải biết rằng nàng mới vừa Hóa Anh mà thôi!
Đây đã là trình độ của thiên kiêu đỉnh cấp rồi đó!
- Ta biết ngay mà, phu quân là lợi hại nhất!
Tiêu Thanh Ca nhào vào trong lòng Lý Nhiên, dụi dụi cứ như thể một con mèo nhỏ vậy.
Lý Nhiên xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn lại mịn màng của nàng ta:
- Rõ ràng là thiên phú của Thanh Ca tốt.
- Vẫn là phu quân lợi hại hơn…
- Khụ khụ!
Lý Vô Thường hắng giọng một cái, tức giận nói:
- Ta vẫn còn chưa tắt thở đâu, các ngươi có thể chú ý đến tâm tình của lão già ta một chút hay không hả?
- ...
Khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Thanh Ca đỏ lên, nàng vội vàng ngồi dậy.
Nàng vẫn luôn rất tôn kính Lý Vô Thường, chẳng qua đã thật lâu không được nhìn thấy Lý Nhiên, nàng thật sự không thể kìm được nỗi nhớ của mình.
Lý Vô Thường trừng mắt lườm nàng ta, sau đó lại lướt mắt nhìn về phía Lý Nhiên, cả người đột nhiên sững sờ.
- Tiểu tử, hồn lực của ngươi xảy ra chuyện gì vậy hả?
Chỉ thấy Thức Hải của hắn thông thấu, thần quang nội liễm. Hồn lực không chỉ cực kỳ to lớn mà hơn nữa lại còn tinh thuần tới cực điểm, thậm chí còn ẩn chứa một tia Diệt Tuyệt Chi Ý.
Đây căn bản cũng không phải là trình độ mà Phân Thần Cảnh nên có!
Lý Nhiên cười cười.
- Chỉ là gặp được chút cơ duyên mà thôi.
Hắn không dám nói về chuyện của Thiên Xu Viện, ngược lại cũng không phải muốn giấu diếm gì mà chỉ là sợ hù chết Lý lão đầu thôi...
- Cơ duyên?
Lý Vô Thường cười khổ nói:
- Ngươi đây chính là thiên đại tạo hóa đó!
Một hồn lực hào hùng như vậy cũng đủ để đột phá Hợp Đạo rồi!
Hợp Đạo Chi Cảnh, cần hồn và đạo phải tương hợp với nhau, sau đó in khắc thần hồn lên trên đạo tắc của tự thân thì mới có thể tạo ra sự đột biến về chất.
Mà Lý Nhiên chẳng qua cũng chỉ mới Phân Thần Sơ Kỳ, thế mà thần hồn lại có Diệt Tuyệt Chi Ý, sợ rằng chuyện đột phá Hợp Đạo cũng là nước chảy thành sông thôi!
Đơn giản mà nói, hắn tu luyện tới Hợp Đạo sẽ thuận lợi cả một đường, gần như không có bất kỳ vật cản nào hết cả!
- Tiểu tử này quả nhiên là một quái vật.
Lý Vô Thường không khỏi cảm thán.
Thiên phú kinh người còn chưa tính, lại còn có loại tạo hóa này nữa?
Lý Nhiên sờ mũi một cái.
- Chẳng qua cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi.
Suy nghĩ kỹ một chút, quả thật là vận khí của hắn vô cùng tốt.
Lúc trước vì cứu hai người Lâm Lang Nguyệt mà hắn đã chém giết Vu Dã, thu được Phệ Hồn Hắc Vụ, sau đó lại vì cứu nàng mà lợi dụng hắc vụ để hấp thu tàn hồn trong Tử Địa.
Hắn xoa cằm.
- Chẳng lẽ Lâm Lang Nguyệt là phúc tinh của ta sao?
Lúc này, Lý Vô Thường bỗng chú ý tới cái gì đó, lão ta nghi ngờ nói:
- Ta thấy khí huyết của ngươi cuồn cuộn, nội tạng hơi lệch… đây là đánh nhau với người ta rồi sao?
Lý Nhiên phục hồi tinh thần lại, hắn bực tức nói:
- Bị một xú bà nương đánh!
- Xú bà nương?
Lý Vô Thường khó hiểu nói:
- Trong cái Vô Ương Thành này mà cũng có người dám động ngươi nữa sao?
Không nói đến danh tiếng của Lý gia ngày nay, chỉ cần thân phận và bối cảnh của Lý Nhiên thôi thì toàn bộ cả hoàng thành có người nào nhìn thấy mà không đi đường vòng đâu chứ?
Lý Nhiên cười khổ nói:
- Nàng đâu chỉ dám đụng đến ta? Người ta còn không thèm xem Thịnh Diệp ra gì nữa kìa, còn chửi ầm Thịnh Diệp trong hoàng cung nữa đó.
Lý Vô Thường nghe vậy thì cả kinh.
- Điên cuồng như thế sao? Nữ nhân đó có lai lịch gì?