Chương 423. Nữ nhân xấu xa, dám bẫy ta? (2)
Lý Nhiên lắc lắc đầu.
- Ngươi nghĩ ta muốn à, ta còn sợ bẩn tay nữa ấy.
- Ngươi câm miệng đi.
Sở Linh Xuyên tức phát điên lên, không nhịn được cúi xuống nhìn.
Hai bàn chân trăng như bạch ngọc, ngón tay cứ như những chiếc ngà voi bé nhỏ đáng yêu xinh xắn, không nhiễm bụi trần, bẩn ở đâu chứ?
Nàng ta cố gắng bình tĩnh lại, nói.
- Thế này đi, hai món thánh bảo, ngươi chủ động từ bỏ đi.
Nếu không phải do Chính Đạo, Ma Đạo đều đang chứng kiến thì nàng ta đã ra tay giành người từ lâu rồi, đâu cần phải thương lượng với tiểu tử này?
Lý Nhiên cười khểnh, nói.
- Ngươi đang đuổi ăn mày đấy à?
- Ba món, không nhiều hơn được nữa.
- Ngươi có mỗi năm món thôi mà, mười món cũng không được. Ta phải chịu trách nhiệm với Thẩm Ninh, giao cho ngươi ta không yên tâm.
- Không yên tâm? Lão nương là Đế Cấp Chí Tôn, không dạy nổi một tiểu nha đầu sao?
- Ngươi dạy nàng cái gì? Uống rượu, đánh người hay là chơi bẩn?
Lồng ngực Sở Linh Xuyên phập phồng.
Tên khốn này đáng ghét quá, lần nào nói chuyện với hắn cũng tức đến mức phát rồ lên.
- Ngươi đã bất nhân thì cũng đừng trách ta bất nghĩa.
Nàng ta chớp chớp mắt, nghĩ ra được một chủ ý rất hay.
Lúc này Thịnh Tri Hạ lên tiếng.
- Lâm chấp sự, ngươi còn đợi gì nữa thế?
Triều đình chấp sự giật mình một cái, hắn ta thực sự là hết cách rồi, đang định cố cắn răng nói thì nghe Sở Linh Xuyên nói.
- Nếu đã như vậy… ta sẽ tuân theo quy tắc của đại hội, để Thẩm Ninh tự chọn đi.
Mọi người nghe vậy đều ngơ cả ra.
Tôn trọng quy tắc?
Chẳng giống Sở Kiếm Thủ gì cả! Sau đó, nàng ta lại nói tiếp
- Nhưng ban nãy hỗn loạn quá, chúng ta giơ tay biểu quyết lại đi. Xẽ xem tông môn nào muốn nhận Thẩm Ninh.
Triều đình chấp sự nghe vậy thì cũng không nghĩ them gì nhiều nữa, gật đầu, cao giọng nói.
- Thẩm Nịnh, tài năng thiên phẩm tuyệt đỉnh, Tiên Thiên Võ Thể, tông nào muốn nhận xin hãy giơ tay biểu quyết.
Lý Nhiên giơ tay lên ngay lập tức nhưng lại phát hiện ra mình không động đậy được nữa rồi. Cứ như có cả ngọn núi đang đè lên vai hắn, cơ bắp từ vai đến xương đều run lên, đến ngón tay cũng chẳng cử độngnổi.
Sở Linh Xuyên cười híp mắt, nhìn hắn rồi truyền âm, nói.
- Đa tạ Lý Thánh Tử đã nén nỗi đau để nhường ta nhé.
Lý Nhiên nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi lại chơi bẩn.
Thì ra nữ nhân này muốn lợi dụng quy tắc để khiến hắn chủ động nhường lại quyền.
Lý Nhiên nhìn nàng ta với ánh mắt đầy vẻ căm thù.
Thế nhưng hết cách rồi, khoảng cách về thực lực giữa hai người là quá lớn, linh lực đã bị phong tỏa hết, còn chẳng nói được.
Đúng lúc này, hắn tự nhiên cảm nhận được một nguồn nhiệt.
Hắn đơ ra.
Sau đó hắn mới phản ứng lại được, một nụ cười hiện lên trên khóe miệng.
- Nữ nhân xấu xa, ngươi dám bẫy ta?
Bên trên Vấn Đạo Đài.
Vị chấp sự triều đình cao giọng hỏi.
- Thiên tài Thẩm Nịnh muốn được bái nhập tông môn nào?
Sở Linh Xuyên chậm rãi nói:
- Ta muốn Vạn Kiếm Các.
- Ngoại trừ Vạn Kiếm Các ra còn có tông môn nào nữa không?
Vị chấp sự lại hỏi một tiếng.
Nhưng trên đài cao lại hoàn toàn yên tĩnh.
- Tại sao Lý Thánh Tử lại không nói chuyện vậy?
Đám người nghi ngờ ngẩng đầu nhìn lên.
Bọn họ chỉ thấy cả người Lý Nhiên run rẩy, trán nổi đầy gân xanh giống như đang nỗ lực chống cự lại cái gì đó.
Bọn họ đột nhiên bừng tỉnh.
Thì ra là Sở Linh Xuyên đã xuất thủ!
Một khi Lý Nhiên không thể nhấc tay tỏ thái độ thì điều này đồng nghĩa với việc U La Điện chủ động bỏ quyền nên đương nhiên Thẩm Nịnh kia sẽ gia nhập vào Vạn Kiếm Các.
Nghiêm túc mà nói thì chuyện này cũng không tính là phá vỡ quy tắc.
- Quả nhiên là cao thủ Đế Cấp, vẻ mặt bất động mà vẫn có thể áp chế được Lý Thánh Tử!
- Ngươi đừng nói nhảm, hắn có mạnh mẽ đến đâu thì cũng chỉ là Phân Thần, còn đối phương lại là Chí Tôn đỉnh cấp!
- Đây là mạnh mẽ làm cho U La Điện bỏ quyền sao, cũng không sợ Lãnh chưởng môn tìm đến gây sự à?
- Chờ đến khi Lãnh chưởng môn biết thì món ăn cũng đã nguội lạnh rồi!
- Đúng vậy, thậm chí Lý Thánh Tử còn không bị thụ thương, vậy chẳng lẽ còn có thể vì một tiểu oa oa mà khai chiến với Vạn Kiếm Các hay sao?
- Cái này là ngậm bồ hòn làm ngọt, Lý Nhiên ăn chắc!
...
Tất cả mọi người lập tức bàn luận ầm ĩ.
Lâm Lang Nguyệt và Tần Như Yên nhận thấy được điều gì đó khác thường.
Các nàng muốn đứng lên nói nhưng đột nhiên một luồng uy áp cuồn cuộn đánh tới khiến cho toàn thân bọn họ cứng ngắc trong nháy mắt, ngay cả tín vật của tông môn cũng không thể bóp nát được!
Trên bình đài, Nhạc Kiếm Ly chắn ở trước người.
- Sư tôn, ngươi không thể như vậy được!
Sở Linh Xuyên cau mày nói:
- Tại sao lại không thể?
Nhạc Kiếm Ly lo lắng nói:
- Ngươi không thể đối với Lý Thánh Tử như thế được! Cũng xin sư tôn thu tay lại!
Chân mày Sở Linh Xuyên nhíu sâu hơn.
- Nha đầu nhà ngươi lại còn nói giúp người ngoài sao?
- Lý Thánh Tử không phải người ngoài, hắn là đệ tử...
- Được rồi.