Chương 433. Kẻ thù chung của Hạo Thổ, tội phạm bị truy nã Lý Vô Thường!
Lý Nhiên gật đầu.
- Nghe ngươi nói vậy, ta yên tâm hơn nhiều rồi.
Nói xong hắn ngoảnh đầu lại, hét một tiếng.
- Ngươi đi vào được rồi đấy.
Lý Vô Thường ngơ ngác, hỏi.
- Ý gì thế?
Vừa nói xong thì hắn ta đã nhận ra một điều gì đó.
Hắn ta quay ra phía cửa, nhìn thấy một nữ nhân mặc y phục màu xanh đang từ từ đi vào.
Linh khí trên người nàng ta chuyển động, nhưng trong đó thì là khí tức nguy hiểm vô cùng.
Lý Nhiên nói.
- Nàng ta chính là Sở Linh Xuyên sao?
- Sở Linh Xuyên.
Lý Vô Thường nuốt nước bọt, trán toát mồ hôi hột.
Hắn ta nhỏ giọng nói.
- Ngươi, sao ngươi lại đưa nàng ta vào đây?
Lý Nhiên nhún vai, vốn không định để hai người gặp nhưng mà ngươi nói muốn gặp nàng ta còn gì?
Lý Vô Thường chỉ hận mình không thể tự tát mình một cái, tự nhiên chém gió làm cái gì không biết.
Hắn ta bực mình nói.
- Sao lão phu không biết ngươi nghe lời thế anyf?
Lý Nhiên cười, nói.
- Ta hiếu thuận hiểu chuyện mà, người đâu phải là không biết.
Lý Vô Thường nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi hiếu thảo thật đấy.
Lúc này, Sở Linh Xuyên đi đến trước mặt hắn ta.
- Chắc đây chính là lão tổ Lý gia hả?
Lý Vô Thường vội vàng đứng dậy, cười rất ân cần, nói.
- Sở Kiếm Thủ khách sáo quá, nghe danh đã lâu, ngươi gọi ta là Tiểu Thường là được rồi.
- Tiểu Thường?
Nhìn hắn ta râu tóc bạc phơ thế này, Sở Linh Xuyên gãi đầu.
- Ta gọi ngươi là Lý lão tổ thì hơn.
- Ngươi thích thế nào cũng được, vào chỗ ngồi đi.
- Khách sáo quá.
Lý Nhiên nhìn lão tổ nhà mình cười tươi thế này, hắn không nhịn được, ôm mặt.
Đã bảo là mạnh mẽ rồi mà.
Hương trà lượn lờ trong lương đình.
Vẻ mặt Lý Vô Thường tươi cười.
- Mời Sở Kiếm Thủ uống trà.
Sở Linh Xuyên gật đầu.
- Ngài khách sáo rồi.
Nàng ta cầm tách trà lên, tinh tế thưởng thức.
Trong lòng Lý Vô Thường có chút khẩn trương khi nhìn nữ nhân đang ngồi ở phía đối diện.
Lão ta vạn lần không ngờ rằng Sở Linh Xuyên sẽ đến Lý gia.
Đây chính là Vạn Kiếm Chí Tôn trong truyền thuyết!
Mặc dù đều là Đế Cấp nhưng khi lão ta mặt đối mặt với nữ nhân này thì cũng chẳng có bao nhiêu sức mạnh.
Đế Cảnh được biết đến là đại diện cho sức chiến đấu cao nhất của Hạo Thổ.
Khi Tu Hành Giả tương hợp với Hồn Đạo, vượt qua Thiên Kiếp, Chứng Đạo Kỷ Đạo thì sẽ phải bước vào cảnh giới vô thượng này.
Nếu là cảnh giới thì tự nhiên cũng giống với Nguyên Anh và Phân Thần khi có những giai đoạn phân chia khác nhau.
Nhưng nó lại không đơn giản chỉ lấy tiền, trung, hậu kỳ để phân chia.
Việc xác định thực lực tiêu chuẩn của Đế Cấp sẽ dựa vào mức độ dung hợp giữa bản thân và đạo cũng như đối với việc kiểm soát và vận dụng đạo tắc.
Mặc dù Hạo Thổ không có quá nhiều Đế Cấp nhưng cũng không tính là quá ít.
Ngoại trừ Chính Ma Bát Đại Tông cùng với Thịnh Tộc ra thì còn có Tiên Tộc và Thượng Cổ Di Tộc rải rác ở khắp các ngóc ngách, bao gồm cả một số lão yêu ở sâu trong Tử Địa kia.
Trong những tồn tại này thì Bát Đại Tông và triều đình được công nhận là mạnh mẽ nhất, Đế Cấp bình thường không thể so sánh được.
Mà ở trong Bát Đại Tông thì đám người Lãnh Vô Yên, Dịch Thanh Lam và Trần Uẩn Đạo là những người nổi bật trong đó.
Gắng gượng trấn áp được rất nhiều Đế Cấp.
Mà Sở Linh Xuyên lại là một nhân vật đặc biệt.
Nàng ta chính là võ tu duy nhất của Bát Đại Tông nhưng lại không có những biến hóa đa đoan và có thủ đoạn Cải Thiên Hoán Nhật kia.
Nàng ta chỉ có một kiếm.
Nhưng một kiếm này lại có thể đánh cho tông môn đỉnh cấp lần lượt phong tông bế quan.
Thậm chí ngay cả vị nhân đồ trong Sát Sinh Ngục sau khi giao thủ với Sở Linh Xuyên kia cũng bế quan đến mấy chục năm.
Mặc dù Lý Vô Thường không yếu nhưng khi đối mặt loại đại năng siêu cấp này thì dù ít dù nhiều cũng có chút sợ hãi.
Lão ta thận trọng hỏi:
- Sở Kiếm Thủ, lần này ngài đến Lý gia là có gì muốn chỉ giáo sao?
Sở Linh Xuyên đặt chén trà xuống, nói thẳng không chút kiêng kỵ:
- Lý lão tổ đừng hiểu lầm, ta không phải đến gây chuyện mà là do có việc thương lượng muốn với Lý Nhiên nên cần ngủ lại mấy ngày ở Lý gia.
- Thì ra là như vậy...
Lý Vô Thường thở phào nhẹ nhõm.
Không phải đến gây phiền phức là tốt rồi.
Nếu như đối phương thật sự muốn động thủ thì đoán chừng lão ta cũng chỉ có thể bảo vệ được Lý Nhiên, còn những người khác thì đành phải vậy...
Lão ta tò mò nói:
- Ngài mới vừa nói là có việc muốn thương lượng với Lý Nhiên sao?
Vị này chính là đại năng siêu cấp, còn có chuyện gì cần thương lượng với tiểu tử này sao?
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Không có gì, chỉ là chuyện liên quan tới việc chiêu mộ đệ tử thôi.
- Ồ.
Lý Vô Thường thấy nàng ta không chịu nhiều lời thì cũng không hỏi nhiều, cười nói:
- Tính cách Lý Nhiên tùy tiện nên nếu có đắc tội gì với Sở Kiếm Thủ thì mong ngài có thể lượng thứ nhiều hơn.
- Tùy tiện sao?
Sở Linh Xuyên bĩu môi.
- Ta lại coi là không kiêng nể gì cả, đúng không?