Chương 434. Kẻ thù chung của Hạo Thổ, tội phạm bị truy nã Lý Vô Thường! (2)
Nàng ta nói xong cũng không biết nghĩ tới điều gì mà khuôn mặt hơi đỏ lên rồi lặng lẽ trừng mắt liếc nhìn Lý Nhiên, đáy mắt xuất hiện một tia xấu hổ và giận dữ.
- ...
Khuôn mặt Lý Nhiên đỏ lên, lúng túng vò đầu.
Ánh mắt Lý Vô Thường quét qua hai người này, luôn cảm thấy giữa bọn họ có bí mật gì đó.
Chân mày Sở Linh Xuyên nhướng lên, nàng ta nói:
- Hình như trước đây ta đã từng nghe qua về tên của Lý Lão Tổ, ngươi còn có danh hào nào khác không?
Ngoại trừ bản danh ra thì bình thường Đế Cấp đều sẽ có danh hào khác.
Ví dụ như Vạn Kiếm Chí Tôn, Ngọc Diện La Sát, Sát Sinh Đạo Nhân, Thiên Xu Thần Nữ…
- Cái này ta biết.
Lý Nhiên khẳng định nói:
- Danh hào của Lão Tổ là Ngục Tỏa Cuồng Long.
Lý Vô Thường cười, khoát khoát tay.
- Chỉ là hư danh mà thôi, không đáng để nhắc tới, không đáng để nhắc tới.
- Ngục Tỏa Cuồng Long sao?
Sở Linh Xuyên sờ cái cằm bóng loáng của mình, dường như có điều cần suy nghĩ nói:
- Cảm giác thật quen thuộc...
Đột nhiên nàng ta nghĩ ra điều gì, vỗ tay một cái nói:
- Ta nhớ ra rồi, có phải mấy trăm năm trước ngươi bị nữ tu tông môn liên hợp phát lệnh truy nã hay không? Còn có một biệt hiệu gọi là... Trói chặt cuồng ma gì đó?
- ...
Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
Miệng Lý Nhiên hơi mở ra, không thể tin được nói:
- Bị nữ tu tông môn liên hợp phát lệnh truy nã sao? Lý Lão Đầu, ngươi còn có cả sự tích huy hoàng này sao?
Khá lắm, không ngờ lúc trước lão ta lại là kẻ thù chung của Hạo Thổ.
- ...
Lý Vô Thường ôm lấy khuôn mặt.
Lão ta hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.
Sở Linh Xuyên lẩm bẩm:
- Thảo nào ta cảm thấy tên ngươi vô cùng quen thuộc nhưng ta lại luôn nghĩ không ra, nói sớm là trói chặt cuồng ma thì chẳng phải ta lập tức biết sao?
- Khụ khụ.
Lý Vô Thường lúng túng hắng giọng một cái.
- Chuyện cũ nghĩ lại mà sợ, lúc trước tuổi trẻ ngông cuồng đã làm cho Sở Kiếm Thủ chê cười rồi. Mời người uống trà.
- Được.
Đôi mắt Sở Linh Xuyên lấp lánh, nâng chén trà lên che giấu nụ cười.
Lý Nhiên giơ ngón tay cái lên.
- Lão tổ, ngươi thật đúng là một ngoan nhân mà!
Thảo nào mỗi ngày lão ta đều ở rịt trong bí địa này, còn nói dối hắn là vì tổ huấn, hóa ra lại là một tên tội phạm bị truy nã!
- Khiêm tốn, khiêm tốn.
Trong lòng Lý Vô Thường có suy nghĩ muốn chết.
...
Hai người rời khỏi bí địa của Lý gia rồi từ từ đi ra bên ngoài.
Lý Nhiên tò mò hỏi:
- Rốt cuộc Lão Tổ đã làm chuyện gì mà có thể khiến cho toàn bộ nữ tu tông môn của Hạo Thổ phát lệnh truy nã chứ?
Sẽ không thật sự là một dâm tặc chứ?
Sở Linh Xuyên chắp tay ra sau lưng, nói:
- Ta cũng chỉ nghe kể lại thôi. Có người nói người Lý cuồng ma này thích bị trói chặt, hơn nữa còn chuyên trói nữ tu nhưng ngược lại sau đó cũng không làm gì mà chỉ cho các nàng lần lượt từng người làm mẫu vẽ, nói là vì truy cầu nghệ thuật.
- Có một số nữ tu thấy lão ta vẽ khá đẹp nên thậm chí còn nguyện ý chủ động phối hợp với lão ta.
Lý Nhiên nghe vậy thì không còn gì để nói.
Thật đúng đạp mã là một lão nghệ thuật gia.
- Nếu như cũng chỉ là một bức họa thì cũng không thể bị toàn bộ tông môn truy sát chứ?
Hắn có chút khó hiểu.
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Vốn dĩ không đến mức đấy nhưng cho đến khi những bức họa này ngoài ý muốn được lưu truyền ra ngoài.
- ...
- Trong đó cũng không thiếu chưởng môn và Thánh Nữ của Nhất Lưu tông môn, thậm chí còn có thầy trò trong cùng một khung ảnh...
- ...
- Lúc đó việc này đã gây ra sóng to gió lớn ở Hạo Thổ, toàn bộ nữ tu tông môn liên hợp lại để cùng nhau tấn công lão ta, thậm chí còn hạ lệnh truy sát toàn thành.
Lý Nhiên dở khóc dở cười.
Tiết tấu này nghe có chút quen thuộc!
- Sau đó thì sao?
Sở Linh Xuyên tiếp tục nói:
- Mãi đến khi lão ta trở thành Chứng Đế, Nhất Lưu tông môn cũng không dám tìm lão ta để gây sự, có thể là vì truy cầu kích thích nên lão ta đã đưa ánh mắt theo dõi tông môn đỉnh cấp.
- Vì vậy lão ta đã âm thầm đi đến Bắc Địa rồi bắt trói một đệ tử của U La Điện nhưng kết quả việc này lại bị Lãnh Vô Yên biết được. Nàng ta trực tiếp từ Bắc Địa chém tới Nam Cương, có người nói chỉ xém chút là người cũng không còn.
- Sau đó trong lúc lão ta đang chạy trối chết thì lại không cẩn thận phá vỡ cơ duyên của Dịch Thanh Lam khiến cho sự chuẩn bị hơn trăm năm của nàng ta đã thất bại trong gang tấc.
- Dịch Thanh Lam tưởng là người trong Ma Đạo nên đã đập vỡ nát Đạo Cơ của lão ta, đến tận đây lập tức bặt vô âm tín.
Nói đến đây, nàng ta lại suy nghĩ một chút.
- Tuy nhiên vừa rồi ta nhìn thấy khí tức của lão ta thâm trầm, giai vị ổn định nên ta cho rằng Đạo Cơ đã phục hồi như cũ. Chẳng trách có thể chạy thoát khỏi tầm tay Lãnh Vô Yên, xem ra vẫn là có mấy phần tài nghệ.
Lý Nhiên nghe xong thì ngẩn ra.