Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 460. Trần Trục Thiên tính toán nhỏ nhặt!

Chương 460. Trần Trục Thiên tính toán nhỏ nhặt!


Nhạc Kiếm Ly nhìn hắn, tò mò hỏi:
- Lý sư muội, trước đây chúng ta có từng gặp qua chưa?
Lý Nhiên hơi sững sờ:
- Hẳn là chưa!, Sao Nhạc sư tỷ lại hỏi như vậy ?
Chẳng lẽ mình bị nhìn thấu rồi sao?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Không có gì, chỉ cảm thấy khí tức của ngươi có chút quen thuộc, khả năng là ta bị ảo giác !.
- Hẳn là vậy.
Lý Nhiên cười, gãi đầu.
Hắn đã đồng ý với Sở Linh Xuyên, không thể để lộ thân phận chân thật.
Hơn nữa hắn cũng lo lắng, ngộ nhỡ Nhạc Kiếm Ly biết thân phận của hắn, nhìn ra dị thường gì sẽ không tốt.
Lúc này, có một giọng nam ở cách đó không xa truyền tới:
- Nhạc sư muội!
Sau khi Nhạc Kiếm Ly nghe được, chân mày hơi nhíu lại, hiển nhiên không ưa cho lắm.
Lý Nhiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông đang nhanh chân đi tới.
Sau khi nhìn rõ người tới, khóe miệng hắn hơi nhếch lên:
- Ồ, đây không phải là người quen cũ sao!
...
Ps: Lý Nhiên không có khả năng dùng khuôn mặt thật đến Vân Kiếm Đảo, nhưng nếu như lấy dáng vẻ nam nhân, thì làm sao có thể sáng chiều ở cùng Sở chưởng môn?
Giáp mặt với một người đàn ông, lại đụng chạm với Sở chưởng môn và Nhạc Kiếm Ly, chẳng lẽ không cảm thấy rung động?
Hơn nữa ta nói, thân thể không có thay đổi, chỉ là ảo thuật…
Chỉ thấy Trần Trục Thiên đang đi tới.
Quần áo thanh sam, ngũ quan đoan chính, nhìn ngược lại cũng có vài phần tiêu sái.
Nhưng Lý Nhiên biết rõ, người này chính là cái gối thêu hoa, nhìn như quang minh lẫm liệt, kì thực lại là người mua danh trục lợi.
Lần trước nhìn thấy hắn, là khi ở Đại Hội Trừ Ma, Thanh Châu Thành.
Kết quả không chỉ bị quẫy nhiễu, mà còn bị mình đánh thành trọng thương.
Một thời gian dài sau đó, cũng không thấy lộ đầu ở Hạo Thổ, nghĩ đến chắc là bị làm sợ...
Trần Trục Thiên đi tới trước mặt Nhạc Kiếm Ly, cười nói:
- Nhạc sư muội, ngươi trở về tông môn khi nào, tại sao ta không biết vậy?
Nhạc Kiếm Ly thản nhiên nói:
- Vừa mới hôm qua.
- Lần này Đại Hội Thành Tiên thu hoạch như thế nào ?
- Bình thường.
Mặt Trần Trục Thiên không đổi sắc, đã tập mãi thành thói quen đối với loại thái độ qua loa lấy lệ này.
Hơn nữa lúc trước ở Vân Tiêu Thôn, chứng kiến thực lực mạnh mẽ "Tướng công " của nàng, trong lòng cũng đã sớm chặt đứt ý tưởng.
Lúc này, hắn chú ý tới Lý Nhiên ở một bên, hiếu kỳ nói:
- Vị cô nương này cũng là đệ tử tông ta sao? Nhìn nhìn không quen mặt a."
Nhạc Kiếm Ly nói:
- Đây là đệ tử thân truyền chưởng môn mới thu.
- Đệ tử thân truyền ?
Trần Trục Thiên nghe vậy liền sửng sốt.
Chưởng môn luôn luôn chán ghét phiền phức, trong tông môn chỉ có mấy đệ tử thân truyền, sau Nhạc Kiếm Ly càng không thu đồ đệ nữa.
Chẳng lẽ người này có chỗ đặc thù gì ?
Tâm tư hắn thay đổi thật nhanh, chủ động chào hỏi:
- Lần đầu gặp mặt, ta là nội môn đại sư huynh Trần Trục Thiên, không biết sư muội xưng hô như thế nào ?
Lý Nhiên nói:
- Ta gọi là Lý Thiết Trụ.
- ...
Trần Trục Thiên hôn mê một cái, sau đó gượng cười nói:
- Hoá ra là Lý sư muội, danh tự này thật đúng là đủ đặc biệt haha.
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Ta đã sớm nghe qua đại danh của Trần sư huynh.
- Ồ?
Trần Trục Thiên nhất thời vui mừng.
Chẳng lẽ người sư muội này là người ái mộ mình.
Hắn hắng giọng một cái, khoát tay nói:
- Haiz, chỉ là chút hư danh mà thôi, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới.
Tuy nói như vậy, nhưng nụ cười trên mặt lại không kiềm chế được.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Trần sư huynh quá khiêm nhường.
- Lý sư muội quá khen.
Nụ cười Trần Trục Thiên càng tươi hơn.
Vừa muốn tìm cách làm thân, lại nghe đối phương nói:
- Nghe nói lúc trước ở Thanh Châu Thành, Trần sư huynh bị người ta đánh cho một trận tơi bời, không thể đại tiểu tiện được.
- Vì bảo vệ tôn nghiêm chính đạo, bị người ta đánh thành trọng thương, thực sự là người nghe người thương tâm, người nghe người rơi lệ.
Lý Nhiên thở dài:
- Nếu ai dám nói đây là hư danh, Lý Thiết Trụ ta là người thứ nhất không phục.
- ...
Nụ cười của Trần Trục Thiên trở nên cứng ngắc.
- Phốc !
Nhạc Kiếm Ly không nhịn được cười ra tiếng.
Con ngươi chớp chớp nhìn về phía Lý Nhiên, nghĩ thầm vị Lý sư muội này thật có ý tứ.
Sắc mặt Trần Trục Thiên đỏ lên, vẻ mặt hết sức khó coi.
Tuy trong lòng xấu hổ, nhưng dù sao đối phương cũng là thân truyền của chưởng môn, hắn cũng không muốn đơn giản đắc tội.
Chỉ có thể miễn cưỡng cười vui nói:
- Lý sư muội thật biết nói đùa.
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Ta là người nhanh mồm nhanh miệng, Trần sư huynh đừng để ý.
- Đương nhiên không để ý.
Trần Trục Thiên lắc đầu, dò hỏi:
- Không biết Lý sư muội là cảnh giới gì ?
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Ta mới vừa vào tông, chưa bắt đầu tu luyện.
Sở Linh Xuyên dùng bí pháp che giấu tu vi của hắn, đừng nói Trần Trục Thiên, coi như trưởng lão Độ Kiếp tới cũng không nhìn thấu.
- Chưa tu luyện ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất