Chương 461. Trần Trục Thiên tính toán nhỏ nhặt! (2)
Trần Trục Thiên xoa cằm, dường như nghĩ tới điều gì, nói:
- Như vậy đi, lát nữa ta phải đến võ đạo tràng, chỉ dạy đệ tử mới vừa vào tông tu hành, Lý sư muội có muốn cùng nhau tới nghe một chút hay không?
Lý Nhiên không chút do dự nói:
- Có, đương nhiên có.
Chân mày Nhạc Kiếm Ly hơi nhíu lại.
Nàng rất hiểu con người Trần Trục Thiên này, không chừng trong đầu lại có ý đồ xấu gì.
Thoạt nhìn vị Lý sư muội này có vẻ hơi ngốc, có thể sẽ bị hắn lừa
Nghĩ vậy, nàng lên tiếng nói:
- Vậy ta cũng đi cùng.
Chân mày Trần Trục Thiên cau lại, gật đầu nói:
- Hiếm khi Nhạc sư muội có hứng thú, vậy ba người chúng ta liền đồng hành!.
Thực ra trong lòng hắn đang tính toán một chút.
Vừa rồi bị Lý Nhiên cười nhạo một trận, nội tâm vô cùng khó chịu, vừa lúc mượn cơ hội này phơi bày một ít thực lực.
Vị Lý sư muội này không chỉ là đệ tử thân truyền, hơn nữa tướng mạo khí chất đều có thể nói là hoàn mỹ, tuy lồng ngực hơi bằng phẳng một chút, thế nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm !
Nhạc Kiếm Ly nhất định là không đùa được, nhưng Lý sư muội lại là một lựa chọn tốt!
- Một cô nương chưa từng tu hành, có thể nhìn thấy cảnh đời gì ? Đến lúc đó ta tùy tiện ra tay, bắt nàng còn không phải là hạ bút thành văn sao?
Trần Trục Thiên tràn đầy tự tin
...
Ba người đi tới Võ Đạo Tràng.
Đó là một cái sân có diện tích cực lớn, được lát từ gạch đá màu xanh, chính giữa có khắc một chữ "vũ".
Lúc này phía trên đã tụ tập không ít đệ tử.
Trong bọn họ bất kể là nam nữ, đều ăn mặc trang phục màu đen, khuôn mặt đều có vẻ hơi non nớt, xem ra tuổi tác lớn nhất cũng chỉ mười mấy tuổi.
Hiển nhiên đều vừa vào tông không lâu.
Bọn họ vừa mới kết thúc một vòng tu luyện, bây giờ đang ngồi dưới đất nói chuyện phiếm.
- Hình như lát nữa vẫn phải tu luyện đúng không ?
- Chắc là giảng giải võ đạo.
- Có người nói hôm nay là nội môn Trần sư huynh tới chỉ dạy.
- Thật sao ? Thật tốt quá!
- Lần trước ta đã từng gặp qua Trần sư huynh, tướng mạo rất anh tuấn.
- Thế nhưng ta càng muốn gặp Nhạc sư tỷ hơn.
- Đừng có nằm mơ, Nhạc sư tỷ say mê tu hành, chưa bao giờ phụ trách chỉ đạo đệ tử.
...
Bọn họ đang khẽ bàn luận, đột nhiên có người hưng phấn nói:
- Tới rồi, Trần sư huynh tới rồi!
- Chờ một chút... hình như người bên cạnh là Nhạc sư tỷ!
Đám người vội vàng đứng lên, đồng loạt xoay người nhìn, chỉ thấy ba cái thân ảnh bước lên võ đài.
Hai người trong đó chính là Trần Trục Thiên và Nhạc Kiếm Ly
Người còn lại là một thiếu nữ xinh đẹp cao gầy, nhưng nhìn không quen mặt.
Ba người đi tới trước mặt mọi người, Trần Trục Thiên nói:
- Chào các vị, ta là Trần Trục Thiên, các ngươi gọi ta là Trần sư huynh là được, thỉnh thoảng ta sẽ tiến hành giảng giải võ đạo cho mọi người.
Việc này vốn không tới phiên hắn, mà là hắn chủ động xin đi giết giặc tranh thủ được.
Tự nhiên mục đích là muốn tạo thành hình tượng vĩ ngạn của hắn trong các đệ tử mới.
- Nói vậy vị này không cần ta giới thiệu nữa chứ ? Đệ tử thủ tịch tông ta, tu chân giả Nguyên Anh cảnh Nhạc Kiếm Ly.
Nhạc Kiếm Ly không lộ biểu tình, hơi gật đầu.
Các đệ tử thì cuồng nhiệt nhìn nàng.
Đây chính là thiên kiêu đứng thứ hai Hạo Thổ, vương bài trong thế hệ trẻ Vạn Kiếm Các, cũng là tín ngưỡng của rất nhiều đệ tử!
Trần Trục Thiên tiếp tục nói:
- Còn vị này là đệ tử thân truyền chưởng môn mới thu nhận.
- Đệ tử thân truyền ?
Ánh mắt đám người có chút hâm mộ.
Có thể được đại năng Đế cấp thu làm đệ tử thân truyền, chính là thiên đại tạo hóa.
Toàn bộ tông môn cũng không có mấy người!
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Chào mọi người, ta mới vào tông được hai ngày rưỡi luyện tập võ đạo, ta gọi là Lý Thiết Trụ.
- ...
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Cái tên này và tướng mạo quá không hợp đi!
- Võ tu nhất đạo, chú trọng ở khiếu huyệt.
- Rèn luyện tự thân, đào móc tiềm lực, dùng võ ý tinh thuần điều động sức mạnh to lớn của thiên địa...
- Mượn thiên địa vạn vật luyện thể, khí lực mạnh mẽ tới cực điểm, không gì không phá, không gì không xuyên thủng...
Trần Trục Thiên chầm chậm giảng giải !.
Các đệ tử khoanh chân ngồi trên chiếu, vẻ mặt sùng bái nhìn hắn.
Lý Nhiên và Nhạc Kiếm Ly cũng ở trong đó.
Nhưng hai người hoàn toàn không nghe hắn nói, mà ở trong góc xì xào bàn tán.
Nhạc Kiếm Ly nghi ngờ nói:
- Lý sư muội, ngươi thực sự biết xem tay sao?
- Dĩ nhiên.
Lý Nhiên cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, nghiêm túc nói:
- Đây là nghề tổ truyền của ta, Nhất mệnh Nhị vận Tam phong thủy, Tứ tích công đức Ngũ đọc sách. Tính không chính xác không lấy tiền... À, cho dù chuẩn cũng không lấy tiền.
Nhạc Kiếm Ly nửa tin nửa ngờ nói:
- Được, vậy ngươi xem giúp ta một chút.
Thực ra nàng không tin mấy thứ này, chỉ là hiếu kỳ muốn biết đối phương có thể nhìn ra cái gì mà thôi.