Chương 465. Ôn tuyền ? Cái này rõ ràng là thiên đường!
Nhạc Kiếm Ly xoa cằm, tỉ mỉ quan sát hắn.
Trong lòng Lý Nhiên có chút căng thẳng.
Không phải hắn muốn gạt Nhạc Kiếm Ly, mà là sợ quan hệ của hai người bị phát hiện.
Hơn nữa để cho nha đầu kia biết mình giả gái, thì cũng quá mất thể diện đi...
May mắn Nhạc Kiếm Ly lắc đầu, lẩm bẩm:
- Cũng không có khả năng, nếu như hắn giả trang, làm sao sư tôn lại không nhìn ra chứ?
Bất kể là dùng ảo thuật hay là dịch dung, đều không thể giấu được đại năng Đế cấp.
Nhưng nàng ngàn vạn lần không nghĩ tới, vị "Lý Thiết Trụ" này chính là tác phẩm của sư phụ...
Lý Nhiên nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhạc Kiếm Ly áy náy nói:
- Không có gì, ngươi rất giống một người bạn của ta, trong lúc nhất thời khiến cho ta có chút ngẩn ngơ.
Hắn lau mồ hôi lạnh, nói:
- Vậy sao? Thật là trùng hợp...
Lúc này, có mấy nữ đệ tử đi qua trước mặt, sau khi thấy hai người liền dồn dập chào hỏi.
- Nhạc sư tỷ.
- Bái kiến Nhạc sư tỷ.
Một nữ đệ tử trong đó nói:
- Nhạc sư tỷ, Ngọc Thang Trì đã mở, tỷ có muốn đến đó thả lỏng một chút hay không ?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Không cần, các ngươi đi đi.
- Vâng.
Các nữ đệ tử gật đầu rời đi.
Lý Nhiên có chút ngạc nhiên nói:
- Ngọc Thang Trì là cái gì ?
Nhạc Kiếm Ly giải thích:
- Chính là ôn tuyền tự nhiên ở phía sau núi, dưới sự ảnh hưởng của Uẩn Linh Thạch quanh năm nhiệt độ ổn định, bởi vì phía dưới có một con suối nhỏ phun trào, cho nên chất lượng nước luôn luôn trong suốt.
Lý Nhiên lập tức hiểu ra.
Nàng nói chắc là giếng nước ngọt.
Ở trong biển loại hiện tượng này cực kỳ bình thường, dưới nền đất có suối phun liên tục không ngừng phun ra nước ngọt, hình thành một mảnh nước ngọt trên mặt biển.
Lại tăng thêm linh thạch tẩm bổ, nên đã thành ôn tuyền tự nhiên.
Hắn nghĩ tới điều gì, dò hỏi:
- Vậy cái Ngọc Thang Trì kia là nam nữ tắm chung sao ?
Nhạc Kiếm Ly khẽ gắt một tiếng:
- Nói bậy bạ gì đấy, xung quanh Ngọc Thang Trì có trận pháp, chỉ nội môn nữ đệ tử mới được đi vào.
Lý Nhiên vỗ vỗ lồng ngực:
- Hoá ra là như vậy, làm ta giật cả mình.
Nhạc Kiếm Ly liếc nàng một cái, buồn cười.
Nàng do dự một chút nói:
- Ngươi có muốn đi thả lỏng một chút hay không?
- Hả?
Lý Nhiên sửng sốt:
- Chuyện này không thích hợp lắm !.
- Ngươi là đệ tử thân truyền của chưởng môn, có gì không hợp thích ?
Nhạc Kiếm Ly trầm ngâm nói:
- Từ khi ta vào tông tới nay, cũng chưa từng đi vào, không biết bên trong như nào... hay là chúng ta vào xem một chút đi!
- ...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, lắc đầu nói:
- Ta vẫn không nên đi...
Nhạc Kiếm Ly còn tưởng là hắn ngại ngừng, nên chủ động kéo hắn nói:
- Không có việc gì, ngươi đã là đệ tử Vạn Kiếm Các, tự nhiên có thể hưởng thụ phúc lợi trong tông môn. Yên tâm, không ai nói ngươi đâu.
- Không phải, ta...
Lý Nhiên còn chưa nói hết lời, đã bị nàng lôi kéo bay lên trời.
Rất nhanh hai người rơi xuống trước một cái cửa động.
Nơi này hoàn toàn bị trận pháp bao bọc, dường như trong không khí có từng tầng lá mỏng trong suốt, lóe ra ánh sáng màu xanh nhạt.
Nhạc Kiếm Ly nói:
- Phía sau này chính là Ngọc Thang Trì, chúng ta vào xem một chút đi.
- Ngươi đi đi, ta không vào đâu.
Lý Nhiên lắc đầu cự tuyệt.
Dù sao hắn cũng là đàn ông, chỉ bị ảo thuật cải biến bề ngoài và khí tức, ngộ nhỡ bị trận pháp nhìn ra thì sao ?
Nhạc Kiếm Ly giả bộ tức giận nói:
- Ta cũng là lần đầu tiên tới, chẳng lẽ Lý sư muội muốn để một mình ta xuống ? Hoặc là nói ngươi ghét bỏ ta ?
Nàng đối với vị Lý sư muội này có một loại thân cận tự nhiên, nên lời nói cũng không tự chủ được mang theo vài phần ngây thơ.
Lý Nhiên vò đầu nói:
- Không phải như vậy...
Hiện tại hắn rơi vào thế khó xử.
Muốn cự tuyệt, nhưng lại không tìm ra lý do, cứ như vậy sẽ khiến đối phương nghi ngờ.
Đi vào trong lại sợ bị trận pháp nhìn thấu...
- Vậy đi thôi!
Nhạc Kiếm Ly kéo hắn tiến lên.
Hai người đi vào trong sơn động, giống như xuyên qua một cái màn nước, không gây ra bất cứ động tĩnh gì.
Tảng đá lớn trong lòng Lý Nhiên rơi xuống.
- Khá lắm, ảo thuật của Sở Linh Xuyên thật mạnh, thậm chí ngay cả trận pháp cũng không phân biệt ra được ?
Bọn họ xuyên qua một cái động u hẹp, trước mắt nhất thời rộng mở trong sáng.
Chỉ thấy phía sau sơn động là một cái sân rộng có diện tích cực kỳ lớn, phía trên để rất nhiều ghế, không thiếu nữ đệ tử đang ngồi ở trên nghỉ ngơi.
Các nàng chỉ khoác áo tắm, đùa giỡn đuổi bắt lẫn nhau, trong không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt.
Hiển nhiên nơi đây là khu vực nghỉ ngơi.
Cuối sân rộng có một cái cổng hình kiếm, trên đó viết ba chữ "Ngọc Thang Trì", ôn tuyền chân chính hẳn là ở sau cửa.
Nhìn các thiếu nữ mơn mởn trước mắt, huyết áp Lý thánh tử lập tức tăng vụt lên.
Hắn cố kìm nén ý nghĩ sử dụng Phá Vọng Chi Đồng.
Đây chính là thiên đường sao ?