Chương 503. Vượt qua khảo nghiệm, pho tượng thủ vệ thần phục!
Nhạc Kiếm Ly trực tiếp vung trường kiếm nghênh đón.
Trong nháy mắt nàng vọt ra phía sau một pho tượng, trường kiếm mang theo phong mang, hung hăng chém lên cổ nó!
Oanh!
Pho tượng thủ vệ lung lay sắp đổ!
Lý Nhiên lắc đầu cười cười, trong tay ngưng tụ ngân kiếm, phi thân chiến thành một đoàn với bức tượng.
Nhưng càng đánh xuống, chân mày hắn càng nhíu lại.
Những pho tượng này nhìn như chế tạo từ đá, nhưng trên thực tế tính chất không phải vàng cũng không phải đá, thậm chí còn có một tia cảm giác mềm dẻo, ngay cả kiếm khí cũng không thể đơn giản chặt đứt.
Hơn nữa bọn chúng không chỉ có lực lượng cực đại, mà động tác cũng vô cùng lưu loát, thậm chí còn có chút miễn dịch nhất định đối với kiếm khí đạo pháp.
Lý Nhiên thử dùng thần hồn công kích đối phương, nhưng cũng không tạo thành một tia tổn thương.
Xem ra thứ này không phải là sinh linh.
Nhưng bất kể là năng lực phản ứng, hay là ý thức chiến đấu đều mạnh đến mức không còn gì để nói.
Mặc dù không thể sử dụng thần thông, nhưng... ít nhất ... Cũng có trình độ Phân Thần đỉnh phong.
- Có chút ý tứ.
Khóe miệng Lý Nhiên vểnh lên:
- Nhưng cũng chỉ là có chút ý tứ mà thôi.
Hắn bay lên trời, áo bào bay lượn, trong mắt lấp lánh ngân quang.
Vào giờ khắc này không khí ngưng trệ.
Vô chú kiếm khí tràn ra như thác nước, sau đó lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng xoay tròn, rất nhanh đã tạo thành một cái ngân sắc long quyển phong to lớn!
Long quyển cao tới mấy chục thước, trực tiếp đâm vào nóc hành lang, phát sinh ra tiếng rít gào kinh khủng, kiếm khí gần như muốn cắt vỡ không khí!
- Chết đi!
Các bức tượng không chống cự nổi lực hút cường đại, đều bị hút vào bên trong ngân sắc long quyển, sau đó bị kiếm khí sắc bén cắt xén!
Văn lộ trên người bọn chúng bị nứt nẻ, thân thể cao lớn nhanh chóng tan vỡ sụp xuống, từng bước bao phủ ở trong kiếm khí.
Nhạc Kiếm Ly đứng ở một bên, cả người bị ngân quang bao phủ, nhưng không bị kiếm khí ảnh hưởng chút nào.
Nhìn bóng hình bên trong phong bạo, lẩm bẩm nói:
- Thật mạnh...
Một nén nhang sau.
Bão táp dừng lại.
Vô số "tay cụt chân cụt" rơi xuống như mưa, đập lên nền đất phát ra tiếng nổ ùng ùng, toàn bộ hành lang đều đang run rẩy.
Lý Nhiên chậm rãi hạ xuống.
Vẻ mặt thản nhiên, không đổi sắc.
Nhạc Kiếm Ly đi tới bên cạnh hắn:
- Lý sư muội thật mạnh, không ngờ có thể sử dụng kiếm khí đến loại trình độ này! Long quyển...
Hắn đã có thể biến kiếm khí thành các loại hình thái, thao tác đến tình trạng tuỳ tâm sử dụng. Lực khống chế này quả thực khiến người ta thán phục.
Lý Nhiên cười cười:
- Chút tài mọn, Nhạc sư tỷ quá khen rồi.
Nhạc Kiếm Ly hiếu kỳ nói:
- Chiêu này cũng là sư tôn dạy ngươi sao ?
Lý Nhiên gật đầu:
- Không sai.
Nhạc Kiếm Ly cười híp mắt nhìn hắn:
- Lúc này mới qua mấy ngày thời gian, không ngờ Lý sư muội có thể học được nhiều thần thông như vậy, thiên phú thật sự là mạnh kinh người.
- Cái này...
Lý Nhiên gãi đầu, chê cười nói:
- Đều do sư tôn dạy bảo tốt.
- Ngừng!
Nhạc Kiếm Ly âm thầm liếc hắn một cái.
Càng tiếp xúc với Lý Thiết Trụ, lại càng nhìn ra cái bóng của Lý Nhiên.
Chỉ tu luyện mấy ngày ngắn ngủi, đã có thực lực siêu tuyệt như thế sao?
Coi như Kiếm Thần Thể cũng không có khả năng biến thái như thế.
Lý Thiết Trụ, Lý Nhiên...
Nếu nói hai người không có quan hệ gì, đánh chết nàng cũng không tin.
Nàng vừa muốn nói cái gì, bỗng nhiên Lý Nhiên lại ngẩng đầu, vẻ mặt có một tia kinh ngạc.
- Làm sao vậy ?
Nhạc Kiếm Ly hơi nghi hoặc, sau đó nhìn theo hắn ánh của mắt, nhất thời cũng ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy trong đám hài cốt đầy đất kia, đầu lâu pho tượng đang lóe ra u quang màu xanh nhạt.
Thân thể tan vỡ giống như bị lực từ hấp dẫn, nhanh chóng di chuyển về phía đầu lâu, một lần nữa chắp vá thành dáng vẻ hoàn chỉnh.
Tất cả mười pho tượng thủ vệ phục hồi như cũ!
Bọn chúng từ dưới đất bò dậy, thân thể trơn tuột nhẵn bóng, thậm chí ngay cả một vết rạn cũng không có.
- Thứ này còn có thể sống lại?
Nhạc Kiếm Ly rút trường kiếm ra, như lâm đại địch.
Lý Nhiên lại đưa tay ngăn cản nàng, lắc đầu nói:
- Chờ một chút, dường như lần này không có địch ý...
Chỉ thấy các pho tượng thủ vệ không có tiến công, mà đi tới trước mặt Lý Nhiên, ầm một tiếng quỳ trên mặt đất.
Vầng sáng xanh lam dưới mũ giáp phiêu tán, chậm rãi dung hợp ở trong không khí, cuối cùng tạo thành một hạt châu màu băng lam.
Hạt châu treo ở trước mặt hắn, lượn lờ trên không trung.
Lý Nhiên vươn tay cầm nó về, nhưng trong nháy mắt hạt châu hóa thành hơi nước, ẩn vào da thịt hắn.
Trên mu bàn tay lập tức hiện ra một cái hình xăm màu lam, hoa văn có vài phần giống với trận pháp ở lối vào bí cảnh.
- Đây là...
Hắn còn chưa phục hồi lại tinh thần, đột nhiên các bức tượng thủ vệ động.
Thân thể của bọn chúng nhanh chóng sụp đổ, thân hình khổng lồ ngưng tụ lại thành một hạt châu, dưới vầng sáng màu xanh lam dẫn dắt, toàn bộ tiến vào mu bàn tay.
Nhạc Kiếm Ly có chút ngẩn ra:
- Chuyện này, chuyện này là tình huống gì vậy ?