Chương 504. Tiểu hài tử mới lựa chọn!
Lý Nhiên không xác định nói:
- Hình như là một cái pháp bảo ?
Thần thức hắn thăm dò về phía hình xăm màu lam, tâm thần chìm vào một vùng không gian tăm tối.
Bên trong là mười pho tượng thủ vệ đứng chỉnh tề!
Trong lòng hắn đã hiểu ra, hắn có thể hoàn toàn khống chế mười pho tượng này!
Lý Nhiên nhất thời bừng tỉnh.
Hoá ra cái này chính là phần thưởng cho lần khảo nghiệm này.
Đánh bại mười pho tượng, là có thể thu được quyền khống chế bọn chúng!
- Phần thưởng này quả thật không tệ...
Những pho tượng thủ vệ này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn không có cách nào triệt để phá hủy, coi như bị đánh nát nhừ, cũng có thể thu hồi vào trong hình xăm, chậm rãi phục hồi như cũ.
Hơn nữa thực lực của pho tượng thủ vệ, do thực lực Lý Nhiên tới quyết định.
Cảnh giới Lý Nhiên càng cao, thực lực thủ vệ cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
- Đồ tốt! Đáng tiếc cái pháp bảo này đã nhận chủ, không cách nào bóc ra, nếu không... Cho Kiếm Ly dùng phòng thân cũng tốt.
Hắn còn có một chút cảm giác mơ hồ.
Cái hình xăm lam sắc tuyệt này tuyệt đối không chỉ đơn giản để khống chế pho tượng.
Ùng ùng.
Lúc này phần cuối hành lang truyền đến âm thanh, cánh cửa vừa rồi hạ xuống lại mở ra một lần nữa.
Tâm thần Lý Nhiên khẽ động, hình xăm tự động biến mất không thấy.
- Chúng ta đi thôi.
Nhạc Kiếm Ly gật đầu:
- Được.
Hai người tiếp tục đi vào chỗ sâu trong cung điện.
So sánh với những pháp bảo này, thứ quan trọng nhất vẫn là Dị Hỏa!
...
Lúc này, trong chính điện cách đó không xa, hai người Bạch Tương Dạ ngây ngốc nhìn về phía trước, ánh mắt có chút dại ra.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ là một biển lửa mênh mông.
Vô số Dị Hỏa lam sắc lơ lửng trên không trung, hỏa diễm cuồn cuộn giống như dòng sông vậy!
Hắn nuốt nước miếng, đến cùng cái nào mới là Dị Hỏa ? Hay là... tất cả những thứ này? !
Diện tích cung điện rất lớn.
Trên cột trắng như tuyết chạm khắc thần long, nhìn thoáng qua giống như vật còn sống, dưới đất trên tường đều được chế tạo từ ngọc thạch, phát ra ánh sáng nhu hoà.
Nhưng toàn bộ lực chú ý của Bạch Tương Dạ lại không ở chỗ này.
Chỉ thấy trên không đại điện, có một biển lửa nổi lơ lửng!
Nhìn kỹ lại, cái biển lửa này do vô số đoàn hỏa diễm độc lập dung hợp thành.
Toàn bộ những ngọn lửa này đều có màu lam, chầm chậm lưu động giống như nước biển, tản ra nhiệt độ kinh người.
Vị hộ pháp Hợp Đạo Cảnh kia phục hồi lại tinh thần, nuốt nước bọt một cái nói:
- Ngọn lửa màu xanh da trời, trong suốt như nước. Mặc dù là hỏa diễm, nhưng sở hữu khí tức thủy thuộc tính... Chẳng lẽ đây là Thanh Liên Thánh Diễm trong truyền thuyết?
Bạch Tương Dạ gật đầu nói:
- Nhìn cái khí tức này, chắc là không sai đâu.
Tục truyền Thanh Liên Thánh Diễm sinh ra trong lòng đất dưới đáy biển, là Dị Hỏa cường đại đến mức có thể đun sôi đại hải!
Có điều mấy nghìn năm qua chưa bao giờ hiện thế, thế nhân cũng chưa từng thực sự được gặp, chỉ tìm được đôi câu miêu tả trong một ít cổ tịch.
Đến cùng Dị Hỏa này bị người nào khống chế, thậm chí có tồn tại thực hay không, vẫn luôn là vấn đề bàn luận ở Hạo Thổ.
Tuyệt đối không nghĩ nó lại ẩn giấu ở trong cái long cung này.
Vẻ mặt Bạch Tương Dạ trở nên hưng phấn.
Tuy đã sớm biết đây là Dị Hỏa bí cảnh, nhưng không nghĩ tới nó có Dị Hỏa cường đại như vậy! Cho dù so với Phần Thiên Thánh Diễm. Cũng chỉ hơi chút yếu hơn một chút mà thôi.
Hắn nhìn biển lửa trước mắt, rất nhanh đã bình tĩnh lại, nghi ngờ nói:
- Nhưng sao nơi này lại có nhiều Dị Hỏa như vậy ?
Hộ pháp Hợp Đạo Cảnh lắc đầu nói:
- Không rõ lắm, thế nhưng khí tức mỗi đoàn Dị Hỏa đều hoàn toàn giống nhau. Bên trong ẩn chứa năng lượng kinh khủng, cảm giác không phải là ảo giác.
- Kỳ quái.
Bạch Tương Dạ xoa cằm:
- Chẳng lẽ đây là khảo nghiệm ? Muốn chúng ta tìm ra cái chân thật?
Thời điểm hai người đang suy tư, Lý Nhiên và Phùng Vạn Giang lần lượt đi đến.
Thương thế trên người Phùng Vạn Giang trở nên nặng hơn.
Sắc mặt hắn trắng như giấy, tiên huyết không cầm được tí tách chảy xuống, không biết vừa rồi đã trải qua cái gì.
Mấy người vừa đi vào cung điện, liền đồng loạt ngây ngẩn cả người.
Biển lửa giữa không trung thực sự quá chấn động.
- Nơi đây thật sự có Dị Hỏa ? Hơn nữa còn nhiều như vậy ?
Trong mắt Phùng Vạn Giang lóe lên vẻ tham lam, xem ra lần này đi tìm bí cảnh thực sự không uổng công.
- Là Thanh Liên Thánh Diễm.
Nhạc Kiếm Ly liếc mắt một cái liền nhận ra được, nói:
- Xem ra muốn chúng ta đưa ra lựa chọn, chỉ không biết kết quả chọn sai là cái gì ?
Con ngươi Lý Nhiên hiện lên kim quang, biển lửa trong mắt biến thành trong suốt, năng lượng bạo liệt hiện ra ở trước mắt. Bị Phá Vọng Chi Đồng nhanh chóng phân tích.
Dường như trong mỗi một đám lửa đều có một loại liên hệ mơ hồ, rút giây động rừng, nếu như tùy tiện xuất thủ, nhất định sẽ bị biển lửa thôn phệ.
Mấy người khác cũng ý thức được điểm này, nghiêm túc ngẩng đầu quan sát, không dám tùy tiện hành động.