Chương 511. Không phải ngươi đang đánh chủ ý đến sư phụ chứ ?
Nàng lau lau nước mắt, nói:
- Ngươi nói những thứ này ta đều có thể hiểu được, nhưng tại sao ngươi lại muốn gạt ta ? Lúc trước ta có dự cảm, ngươi còn biên lời gạt ta nè!
Nói xong còn chu cái miệng nhỏ nhắn lên.
Vừa rồi còn vui vẻ, hiện tại gương mặt đã biến thành tủi thân. Lý Nhiên âm thầm cảm thán tốc độ thay đổi kinh người này, giải thích:
- Trong khoảng thời gian này ta một mực ở Vân Kiếm Đảo. Nếu như nói ra thân phận thật cho ngươi biết. Ngộ nhỡ bại lộ quan hệ giữa chúng ta thì làm sao?
Hắn xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Kiếm Ly:
- Ta cũng không muốn thấy ngươi bị trục xuất khỏi sư môn.
Nhạc Kiếm Ly hừ hừ nói:
- Nói như vậy, x vẫn là muốn tốt cho ta sao?
Lý Nhiên chân thành nói:
- Đó là tự nhiên, nếu không sao ta phải diễn khổ cực như vậy?
Khóe miệng Nhạc Kiếm Ly hơi nhếch lên, một chút u oán cuối cùng trong lòng cũng tiêu tán:
- Được rồi, coi như lời giải thích của ngươi miễn cưỡng qua cửa.
Lúc này Lý Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhìn Nhạc Kiếm Ly tràn đầy vui vẻ, hơi nghi hoặc một chút nói:
- Hình như ngươi không có chút kinh ngạc nào đối với thân phận của ta ? Chẳng lẽ đã sớm đoán được?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Đúng là lúc trước có loại dự cảm này, nhưng có rất nhiều chỗ không hiểu, cho nên vẫn vô pháp xác định. Thẳng đến khi ngươi để cho ta luyện hóa Dị Hỏa, ta mới hoàn toàn xác định, ngươi chính là Lý Nhiên.
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt:
- Luyện hóa Dị Hỏa ? Khi đó ta đã lộ tẩy ?
- Đương nhiên.
Ánh mắt Nhạc Kiếm Ly trở nên ôn nhu, nói:
- Đây chính là Thanh Liên Thánh Diễm, chí bảo mà ngay cả cường giả Đế cấp cũng sẽ không bỏ qua! Ở trước mặt tạo hoá như vậy, làm sao có khả năng không duyên cớ nhường lại ?
- Một khắc kia, ta đã biết ngươi nhất định là Lý Nhiên.
- Bởi vì trừ ngươi ra, trên đời này không có người thứ hai đối tốt với ta như vậy.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, liếc mắt đưa tình không nói lời nào.
Dường như cái đáy biển lạnh như băng này cũng đều trở nên ấm áp.
Bọn họ không kiềm hãm được càng đến càng gần, sau đó...
Ba.
Tay Nhạc Kiếm Ly ngăn mặt hắn lại, đỏ mặt quay đầu qua nói:
- Ngươi, ngươi vẫn nên biến về hình dạng của mình đi !, Như vậy ta thật sự không thể mở miệng được.
- ...
Lý Nhiên nhún vai:
- Ta rất muốn đổi trở về, nhưng đây là pháp thuật của Kiếm Thủ, ta không có biện pháp giải trừ.
Nhạc Kiếm Ly bất đắc dĩ nói:
- Xem ra trong khoảng thời gian này chỉ có thể nhìn gương mặt này... thế nhưng cũng may là dáng vẻ nữ nhân, trong lòng ta vẫn có thể chấp nhận một chút.
Nếu như đổi thành dáng vẻ của nam nhân khác... Nàng ngẫm lại cả người đều nổi da gà.
...
Chuyện đã nói ra, trong lòng Lý Nhiên cũng buông lỏng rất nhiều.
- Vậy chúng ta về tông môn chứ ?
Nhạc Kiếm Ly nói:
- Không, trở về sẽ phải giữ khoảng cách với ngươi.
Nàng suy nghĩ một chút, nói:
- Không bằng chúng ta đến Giang Li Thành đi dạo đi ?
- Giang Li Thành ?
- Ừm, phong cảnh bên đó rất đẹp, hải sản cũng rất ngon, ngươi theo ta đi dạo một chút nha.
- Hả... À được rồi.
Dù sao trở về cũng không có chuyện gì, Lý Nhiên liền gật đầu đồng ý.
- Thật tốt quá, đi thôi.
Nhạc Kiếm Ly hưng phấn lôi kéo hắn nổi lên mặt biển.
Sau khi hai người rời khỏi đáy biển u ám, ánh mặt trời xuyên qua làn nước chiếu lên người, tâm tình cũng theo đó trở nên vui thích.
So sánh với sinh vật xấu xí nơi đáy biển, Lý Nhiên cảm thấy cá bơi bên người đều rất xinh đẹp.
Lúc này, Nhạc Kiếm Ly nhớ ra cái gì đó, nói:
- Đúng rồi, ta còn một vấn đề muốn hỏi ngươi...
Lý Nhiên tùy ý nói:
- Ngươi hỏi đi.
Chân mày nàng hơi nhíu lại, nói:
- Lúc trước ở Tẩy Kiếm Trì, sư tôn vì ngươi mà phế cả Trần Bắc Hà đi, rốt cuộc là vì sao vậy ?
Trong ấn tượng của nàng, sư tôn rất ghét Lý Nhiên mới đúng.
Nhưng lúc này không chỉ cho hắn ở lại tẩm cung, thậm chí còn giúp hắn xả giận, trực tiếp phế bỏ tu vi Đại Trưởng Lão... Chuyện này quả thật có chút không thể nào nói nổi.
Dù sao hắn cũng không phải đệ tử Vạn Kiếm Các thật.
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Khả năng Kiếm Thủ đã sớm khó chịu với Trần Bắc Hà, lần này lại trùng hợp đâm đầu vào họng súng, đương nhiên mượn hắn giết gà dọa khỉ rồi.
- Vậy sao?
Nhạc Kiếm Ly nghi hoặc:
- Nhưng sau đó thì sao, vì sao các ngươi ở trên đài cao ôm nhau lâu như vậy ?
- Chuyện này...
Lý Nhiên lập tức nghẹn lời, không biết nên giải thích như thế nào.
Chân mày Nhạc Kiếm Ly nhíu sâu hơn, hoài nghi nói:
- Ngươi... Sẽ không đánh chủ ý lên sư phụ chứ ?
- Khụ khụ!
Sắc mặt Lý thánh tử đỏ lên, suýt chút sặc nước bọt mà chết.
- Đánh, đánh chủ ý sư phụ? !
- Khụ khụ!
Lý Nhiên đấm đấm lồng ngực:
- Ngươi nói bậy gì đấy! Làm ta có thể đánh chủ ý lên sư phụ ?
- Không thể sao ?
Nhạc Kiếm Ly khoanh tay nói:
- Dựa vào hiểu biết của ta đối với Lý thánh tử, ngươi hoàn toàn có thể làm ra loại chuyện như vậy.