Chương 539. Dịch Thanh Lam xuất thủ, Trần Uẩn Đạo kinh hãi!
Trần Uẩn Đạo nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng có chút căng lên.
Sự tiến triển của tình hình đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn!
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Cho nên, Trần chưởng môn nên kiểm tra trí nhớ của ta mới đúng.
- ...
Trần Uẩn Đạo có chút chưa tỉnh hồn lại.
Mà lúc này Minh Kính Thượng Nhân vẫn luôn bình tĩnh, lại có chút ngồi không yên.
- Sở Kiếm Thủ, ngươi nói vậy là có ý gì ? Tự cổ chính ma bất lưỡng lập, ngươi thu thánh tử ma đạo làm đệ tử thân truyền. Chẳng lẽ muốn đọa nhập ma đạo hay sao?"
Minh Kính lạnh lùng chất vấn.
Sở Linh Xuyên cười lạnh nói:
- Ta muốn thu ai làm đồ đệ, còn cần các ngươi đồng ý sao? Đọa nhập ma đạo... Ta lập tức tiễn ngươi xuống địa ngục ngươi tin không ?
- A di đà phật.
Minh Kính Thượng Nhân sợ run cả người, ánh mắt có chút né tránh, quay đầu nhìn về phía Dịch Thanh Lam:
- Dịch đạo trưởng, hiện tại đã không phải là chuyện giới trẻ đánh nhau nữa, mà liên quan đến chiến tranh giữa hai bên chính ma! Ngài là chưởng môn Thiên Xu Viện, dù sao cũng nên đứng ra tỏ thái độ chứ ?
- Đương nhiên.
Dịch Thanh Lam gật đầu nói:
- Chuyện liên quan đến đệ tử của bần đạo, tự nhiên bần đạo cũng phải tỏ thái độ.
- Thiện tai, thiện... Đợi đã, đệ tử của ngươi ?
Minh Kính Thượng Nhân nghi ngờ nói:
- Lời ấy có ý gì?
Dịch Thanh Lam bình tĩnh nói:
- Lý Nhiên không chỉ là đệ tử của Sở Linh Xuyên, mà đồng thời cũng là đệ tử thân truyền của bần đạo! Dựa theo lời nói của thượng nhân, bần đạo đã sớm đọa nhập ma đạo rồi.
-... Hả?
Minh Kính Thượng Nhân có chút ngây người, còn trái tim Trần Uẩn Đạo cũng suýt đột ngột dừng lại!
Cả tòa đại điện im lặng đến mức cây kim rơi cũng nghe thấy tiếng!
Trong đại điện hoàn toàn tĩnh mịch.
Trong lúc nhất thời đám người đều có chút chưa tỉnh hồn lại.
Lý Nhiên là đệ nhất thiên tài ma đạo, đặt ở chính đạo chính là một tòa núi lớn.
Nhưng kết quả bây giờ lại thành đệ tử chính đạo ?
Hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của hai vị siêu cấp đại năng, Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên!
Từng đợt sóng chấn động nối tiếp nhau này, khiến cho đầu óc đám người loạn cả lên, nhất thì nửa khắc không tiêu hóa nổi.
Ngay cả Sở Linh Xuyên cũng ngẩn ra.
- Không ngờ... Tên gia hỏa này cũng là đệ tử của Dịch Thanh Lam?
Việc này thực sự nằm ngoài dự liệu của nàng.
Nàng không nhịn được truyền âm nói:
- Nghịch đồ, ngươi có hai vị sư tôn còn chưa đủ, lại còn bái Dịch Thanh Lam làm thầy sao ?
Lý Nhiên nhún nhún vai:
- Đây là chuyện rất lâu rồi.
Sở Linh Xuyên cắn răng nói:
- Vậy ý của ngươi là, ta mới là người đến sau, còn phải xếp sau Dịch Thanh Lam?
Lý Nhiên lắc đầu.
- Sư tôn không nên khó chịu trong lòng, ngươi và Thanh Lam sư tôn đều phải xếp sau Vô Yên sư tôn.
- ...
Sở Linh Xuyên hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Tại sao tên gia hỏa này lại thích bái sư như vậy? !
Nàng nhìn dung nhan tuyệt thế của Dịch Thanh Lam, cau mày nói:
- Ngươi sẽ không làm chuyện gì kỳ quái với đạo cô này chứ ?
- Hả?
Lý Nhiên gãi đầu.
Vì sao hai vị sư tôn này đều hỏi vấn đề giống nhau vậy?
Hắn nghi ngờ nói:
- Sư tôn nói chuyện kỳ quái, cụ thể là chỉ cái gì ?
Gò má Sở Linh Xuyên thoáng xuất hiện một tia đỏ ửng không thể nhận ra:
- Là, là giống như ngươi đối với ta vậy...
- ...
Lý Nhiên nhất thời không biết nói gì.
Trong lòng thầm nghĩ:
- Như ngươi thì tính là cái gì!
Chỉ nắm nắm nắm tay, ngủ chút chút, so sánh với Thanh Lam sư tôn còn chênh lệch rất lớn.
Hắn và Thanh Lam sư tôn đã tâm sự với nhau, mà Kiếm Thủ sư tôn còn xa xa chưa tới mức này.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng hắn không nói một chữ.
Trực giác nói cho hắn biết, nếu như nói việc này cho Sở Linh Xuyên, hậu quả sẽ không chịu nổi!
Lý Nhiên cười nói:
- Sư tôn yên tâm, đệ tử đối với mỗi một vị sư tôn đều là hiếu thuận phát ra từ nội tâm. Tuyệt đối sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia.
- Phi!
Sở Linh Xuyên đỏ mặt âm thầm hừ một tiếng:
- Ngươi làm như vậy cũng có thể gọi là hiếu thuận sao ? Nhất định là khi sư diệt tổ thì có!
- Hắc hắc.
Lý Nhiên sờ mũi một cái, vẻ mặt có chút xấu hổ.
Sở Linh Xuyên trù trừ một hồi, hơi có chút nhăn nhó:
- Vậy ngươi phải cam đoan với ta, không được làm chuyện như vậy phép đối với Dịch Thanh Lam, bằng không... Bằng không ta sẽ một kiếm chém ngươi!
- ...
Lý Nhiên có chút lạnh gáy.
Vị Linh Xuyên sư tôn này cái gì cũng tốt, chỉ có tính khí quá dọa người... Hắn thầm nghĩ:
- Yên tâm, về sau ta chỉ ngủ cùng một mình Linh Xuyên sư tôn.
- Ừm... Hả ? ! Ai cho ngươi ngủ cùng? !
Hai gò má Sở Linh Xuyên nóng hổi, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào… hoàn toàn tương phản với bầu không khí giữa hai người, không khí trong đại điện đều sắp cô đọng lại.
Sau lưng Minh Kính Thượng Nhân đã bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng, lúc này trong lòng tràn đầy hối hận.
Chính mình không nên đồng ý với Trần Uẩn Đạo!
Trừng phạt Lý Thiết Trụ ?
Cái này không phải là đánh nhau đến chết sao.