Chương 577. Khí lạnh run, nam nhân khi nào có thể đứng lên tới ? (2)
Sở Linh Xuyên thật sự không muốn nhìn thấy cái thiên phú kinh người này bị mai một.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Nhiên Nhi cũng không phải chỉ có thiên phú võ tu. Ngươi đừng quên, hắn chính là người có căn cốt đứng đầu thánh phẩm. Bần đạo còn muốn mang hắn về Thiên Xu Viện bồi dưỡng đây này!
Sở Linh Xuyên cau mày nói:
- Ngươi làm vậy là đang bóp chết một thiên tài võ tu đấy!
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Sai, bần đạo đang bồi dưỡng một đại năng đạo tu!
- Ngươi!
Hai người không ai nhường ai, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
Sở Linh Xuyên cắn răng nói:
- Vậy hãy để cho hắn tự mình lựa chọn, xem rốt cuộc đi theo ngươi, hay là ở lại Vạn Kiếm Các!
Dịch Thanh Lam hừ lạnh một tiếng:
- Đương nhiên không thành vấn đề, đến lúc đó ngươi đừng đổi ý là được!
Các nàng đồng loạt quay đầu nhìn về phía Lý Nhiên.
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt:
- Cái này... Phải chọn sao ?
- Chọn!
Hai người trăm miệng một lời.
- ...
Con ngươi Lý Nhiên hơi động, hắng giọng một cái nói:
- Ta cảm thấy, việc này phải thương lượng một chút với Vô Yên sư tôn, đệ tử không tiện tự ý quyết định.
- Lãnh Vô Yên ?
Sau khi hai người nghe được cái tên này, rốt cuộc vẻ mặt có một tia buông lỏng.
- Khụ khụ, thực ra cũng không cần gấp như vậy, để sau hãy nói đi.
- Đúng, không cần thiết để cho Lãnh chưởng môn biết.
Ánh mắt các nàng có chút hoảng hốt.
Lý Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
- Quả nhiên danh tiếng Vô Yên sư phụ vẫn dễ dùng... Ừm, xem ra cũng chỉ có Vô Yên sư tôn mới có thể bình định hai vị Nữ Đế này.
Suy nghĩ kỹ một chút, trong bát đại tông môn chính ma, ba vị trí mạnh nhất đều là nữ tu, nhưng toàn bộ đều là sư tôn hắn.
Âm thịnh, khi nào nam nhân mới có thể đứng lên đây...
Thời điểm hắn đang suy nghĩ lung tung, hai bóng người lướt vào trong tẩm cung.
Là Nhạc Kiếm Ly và Lâm Lang Nguyệt.
Các nàng mới từ Ngọc Thang Trì đi ra, trên người còn mang theo mùi thơm nhàn nhạt.
Đương nhiên, nơi đây đã không còn thể coi là tẩm cung nữa, mà là phế tích thì thích hợp hơn.
Nhìn bức tường đổ tàn phá trước mắt, hai người đều có chút chưa tỉnh hồn lại.
Tại sao đi tắm, mà tẩm cung cũng có thể bị hủy đi vậy ? !
Giọng nói của Nhạc Kiếm Ly trở nên ngây ngốc:
- Sư tôn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?
Sở Linh Xuyên mím môi một cái, buồn cười nói:
- Chuyện này phải hỏi Lý sư đệ ngươi một chút.
- Hả?
Nhạc Kiếm Ly quay đầu nhìn về phía Lý Nhiên:
- Đây là ngươi làm ?
Lý Nhiên xấu hổ gật đầu:
- Vừa rồi luyện tập kiếm chiêu có chút vong ngã, không cẩn thận nên biến thành như vậy.
Mà Nhạc Kiếm Ly nghe xong cũng không có trách cứ, ngược lại ân cần hỏi han:
- Vậy ngươi không sao chứ ?
Lâm Lang Nguyệt cũng lộ vẻ lo lắng, cẩn thận quét mắt trên người hắn.
Chân mày Sở Linh Xuyên hơi nhíu lại.
Dường như hai người này có chút không đúng!
- Ta không sao.
Lý Nhiên sờ lỗ mũi một cái:
- Vấn đề bây giờ là, đêm nay chúng ta ngủ như nào?
Mấy người nghe vậy sửng sốt.
Đúng vậy, tẩm cung đã bị phá hủy, lát nữa các nàng ngủ ở đâu?
Nhìn hoàn cảnh đổ nát xung quanh, Sở Linh Xuyên rơi vào trầm tư.
Hiện tại có một cái vấn đề rất thực tế đặt ra trước mắt.
Không có chỗ ngủ.
Trên đảo còn rất nhiều phòng trống và khách phòng, nhưng mấy ngày nay Sở Linh Xuyên phải dạy dỗ Thẩm Nịnh tu hành, ban đêm còn phải dùng kiếm khí giúp nàng tẩy tủy.
Hơn nữa Dịch Thanh Lam lại muốn thời thời khắc khắc giám sát...
Ngủ ở phòng khách thực sự không quá thích hợp.
Thế nhưng trong lúc nhất thời nàng cũng không nghĩ ra biện pháp tốt hơn.
- Mấy vị đi với ta xuống chân núi ! Hiện tại đã không thể ở trong tẩm cung, chỉ có thể chấp nhận ở khách phòng mấy đêm.
- Phòng khách...
Dịch Thanh Lam nhìn Lý Nhiên một chút, dường như nghĩ tới điều gì, hơi trầm ngâm nói:
- Nếu như vậy, vậy không cần phiền Sở Kiếm Thủ, bần đạo thẳng thắn đi Giang Li Thành ở vài ngày.
- Giang Li Thành ?
Sở Linh Xuyên sửng sốt một chút, có chút không hiểu nói:
- Không phải Dịch đạo trưởng khăng khăng ở lại vì muốn nhìn chằm chằm vào ta sao ? Tại sao lại muốn vào trong thành ở ?
Dịch Thanh Lam nghiêm túc nói:
- Bần đạo cực kỳ yên tâm đối với nhân phẩm của Sở Kiếm Thủ, hơn nữa trải qua quan sát hôm nay, cũng tin tưởng ngươi sẽ không cố ý trì hoãn.
- Hả ?
Sở Linh Xuyên nhíu mày
Lời này cũng không giống với phong cách của Dịch Thanh Lam, thái độ thay đổi không khỏi quá nhanh đi.
- Dịch đạo trưởng nhất định phải đi Giang Li Thành sao ?
Nàng hỏi lại lần nữa.
- Ừm.
Dịch Thanh Lam gật đầu nói:
- Đúng lúc bần đạo muốn nói chuyện với Nhiên Nhi một chút, chỉ điểm hắn tu hành đạo pháp. Như vậy sẽ không quấy rầy nhiều Sở Kiếm Thủ.
Nói xong liền muốn kéo Lý Nhiên rời đi.
- Chờ một chút.
Sở Linh Xuyên phản ứng lại, cau mày nói:
- Ý của ngươi là dẫn Lý Nhiên cùng đi ?
Dịch Thanh Lam nói:
- Trước tiên chúng ta sẽ ở Giang Li Thành, chờ Thẩm Nịnh thành công đến Luyện Khí trung kỳ, sẽ tới dẫn nàng đi.
- ...