Chương 586. Vì Thanh Lam sư tôn, nhất định phải hảo hảo tu luyện!
Lý Nhiên đưa tay các nàng chồng lên nhau, cười nói:
- Cứ quyết định như vậy đi, về sau hai vị sư tôn phải tương thân tương ái, chúng ta là người một nhà cơ mà.
- Phi, ai, ai là người một nhà với ngươi ?
Sở Linh Xuyên đỏ mặt không chịu được, sắp không nhấc nổi đầu rồi.
Tuy Dịch Thanh Lam cũng có chút xấu hổ, nhưng dưới so sánh coi như trấn định, dù sao hai người đã xác định quan hệ.
- Tương thân tương ái ?
Bỗng nhiên nàng phản ứng kịp, tức giận trừng mắt liếc hắn một cái.
- Hóa ra hắn có chủ ý này... Thật là xấu chết mất!
...
Sở Linh Xuyên thận trọng hỏi:
- Vậy ngươi cũng không vội vã đi về chứ ?
Lý Nhiên làm bộ nói:
- Nếu sư tôn đã đáp ứng rồi, đương nhiên đệ tử sẽ hết lòng tuân thủ lời hứa. Chờ Thẩm Nịnh đến Luyện Khí trung kỳ rồi hãy nói.
- Vậy là tốt rồi.
Sở Linh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
- Cái dáng vẻ vừa rồi của ngươi dọa chết người rồi... nghịch đồ, về sau không cho phép tức giận với ta, biết không ?
Giọng nói của nàng có chút u oán.
- ...
Lý Nhiên cười hắc hắc:
- Vừa rồi cũng là tình thế cấp bách, sư tôn bỏ qua cho.
Hắn bế Thẩm Nịnh lên cổ mình, sau đó đưa tay ôm thắt lưng hai vị sư tôn, trong tiếng thốt lên ôm lấy các nàng.
- Để tỏ lòng bồi tội, đệ tử quyết định mời các ngươi ăn điểm tâm.
Vừa nói, vừa ôm hai người nhanh chóng đi về phía cửa.
- Ngươi mau buông bần đạo ra!
- Nghịch, nghịch đồ!
Giang Li Thành.
Ba người đi ở trên đường cái.
Thẩm Nịnh ngồi ở trên cổ Lý Nhiên, bàn tay nhỏ nắm lấy bờ vai của hắn, vừa hiếu kỳ vừa hưng phấn quan sát trái phải.
Còn hắn thì tay trái lôi kéo Sở Linh Xuyên, tay phải nắm Dịch Thanh Lam, vẻ mặt bình thản ung dung.
Nhưng Sở Linh Xuyên lại không như thế.
Dọc theo đường đi, nàng cúi đầu thấp xuống, mặt đỏ bừng không ngóc lên được.
Nhưng cũng không có cự tuyệt, cứ như vậy để Lý Nhiên nắm.
Ban đầu nàng không có bất kỳ tình cảm gì đối với đại đa số nam nhân, người có thể được nàng để vào trong mắt đã ít lại càng ít.
Nhưng Lý Nhiên lại là ngoài ý muốn.
Từ ngày hai người vừa gặp mặt, gia hỏa này đã luôn "bắt nạt" nàng. Cuối cùng lúc đối chọi gay gắt ở đại hội thành tiên, tên kia lại dám đánh nàng...
Quan hệ của hai người có thể nói là ác liệt tới cực điểm.
Nhưng sau khi ở chung, cái nhìn của nàng cũng bị thay đổi từng chút một, nhất là mấy ngày ở Vân Kiếm Đảo, hoàn toàn thay đổi quan điểm của nàng đối với tên đáng ghét này.
Tuy Lý Nhiên cực kỳ hoang đường, nhưng lại khiến người ta không ghét nổi, mỗi một cái cử động lơ đãng, đều khiến nàng mặt đỏ tim run hồi lâu.
Vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Lý Nhiên, quả thực trong lòng cực kỳ hoảng loạn, rất sợ đối phương thực sự giận mình, về sau sẽ không gặp nhau nữa.
Đời này Sở Linh Xuyên chưa từng chịu thua bao giờ, vừa rồi coi như là lần đầu tiên trong đời.
Nàng cũng không biết rõ, rốt cuộc mình bị làm sao.
Nhớ lại chuyện đêm qua, trong lúc nhất thời gò má càng thêm nóng hổi.
- Ta đúng là điên, không ngờ lại cùng Dịch Thanh Lam...
Sở Kiếm Thủ vuốt tay, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
Dịch Thanh Lam ở một bên, cắn chặt hàm răng, truyền âm nói:
- Cái tên tiểu tặc này, lá gan thật sự là quá lớn!
- Hả ?
Lý Nhiên hơi sững sờ, nghi ngờ nói:
- Thanh Lam sư tôn nói vậy là có ý gì ?
- Hừ hừ, ngươi cho rằng bần đạo ngu như Sở Linh Xuyên sao ?
Dịch Thanh Lam hừ lạnh nói:
- Cái gì mà tương thân tương ái, cái gì người một nhà... Ngươi có ý đồ xấu gì. Thật sự chon rằng bần đạo không nhìn ra sao!
- ...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, chê cười nói:
- Đệ tử cũng chỉ hy vọng hai vị sư tôn có thể chung sống hoà bình mà thôi. Làm gì có ý đồ xấu gì ? Nhất định là sư tôn hiểu lầm rồi.
Dịch Thanh Lam lắc đầu:
- Chút tâm tư kia của ngươi, bần đạo nhìn rất rõ, không phải ngươi muốn, muốn... Nói chung chính là hoang đường tột cùng!
Đáy mắt hiện lên một tia ngượng ngùng, cũng có chút không nói ra miệng.
Nàng hiểu rất rõ Lý Nhiên.
Cho nên sáng sớm đã phát hiện ra tâm tư của hắn, chỉ có điều lười vạch trần mà thôi.
Nàng hết nhìn Sở Linh Xuyên, lại nhìn Lý Nhiên, vừa nghĩ tới khả năng kế tiếp sẽ phát sinh toàn bộ, trong lòng tựa như đổ một chai dấm chua.
- Thực sự là làm bậy... tại sao bần đạo phải thích người này ?
Thế nhưng việc đã đến nước này, nói cái gì cũng muộn.
Dịch Thanh Lam thở dài, nhẹ giọng nói:
- Về sau ngươi không được phép nổi giận, lớn tiếng như vậy nữa, khiến người ta sợ hết hồn hết vía. Có lời gì không thể từ từ nói sao ?
Mặc dù biết hắn cố ý, nhưng vẫn khó tránh khỏi có chút hốt hoảng
Lý Nhiên gật đầu:
- Đệ tử biết, thế nhưng ngươi cũng không được gây gổ với Linh Xuyên sư tôn.
- Được, ta biết rồi!
Dịch Thanh Lam trợn mắt liếc hắn một cái:
- Về sau bần đạo coi nàng là không khí còn không được sao.
- ...
Lý Nhiên gượng cười.
Quả nhiên, muốn quan hệ giữa hai người này hòa hoãn, không đơn giản như vậy, càng chưa nói biến thành "Tỷ muội "...