Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 600. Sư tôn đừng cãi cọ! Lý thánh tử anh dũng hy sinh!

Chương 600. Sư tôn đừng cãi cọ! Lý thánh tử anh dũng hy sinh!


- Ngươi, ngươi, tại sao ngươi cũng bắt đầu nói bậy ? Cái gì mà Lý phu nhân, ta là sư tôn Lý Nhiên!
Ngoài miệng tuy phủ nhận, nhưng gò má lại nhanh chóng đỏ bừng.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Được rồi, ngươi chỉ còn thiếu viết đáp án lên mặt, không cần cãi chày cãi cối.
- Ai cãi chày cãi cối ?
Sở Linh Xuyên che gò má như phản xạ có điều kiện.
Sau đó mới nhận ra, gò má không khỏi đỏ hơn.
Nàng không nhịn được nói:
- Ha ha, còn nói ta... Vậy ta hỏi ngươi, vì sao ngươi để ý chuyện này như vậy?
Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:
- Thân là sư tôn, quan tâm đệ tử của mình, cái này có vấn đề gì không ?
- Thôi đi.
Sở Linh Xuyên hừ hừ nói:
- Ngươi thật sự cho rằng ta không nhìn ra được sao ? Đêm hôm qua giằng co với ta lâu như vậy... Nói cho cùng, là ngươi ghen chứ gì ?
- Hả? Ai ghen ?
Dịch Thanh Lam bị hỏi trở tay không kịp, gương mặt sau cái khăn che mặt cũng mơ hồ nóng lên.
- Bần đạo tu chính là Vô Tình Đạo, làm sao lại ghen được ? Ngươi chớ có nói bậy!
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Mặc dù ta không hiểu Vô Tình Đạo, nhưng ta không phải là người mù, chắc chắn ngươi có ý tứ đối với Lý Nhiên!
- Ngươi, ngươi đánh rắm!
Dịch Thanh Lam đã có chút lắp bắp.
Sở Linh Xuyên khoanh tay, cười lạnh nói:
- Vậy ngươi có gan thì nói một câu, 'Ta không thích Lý Nhiên chút nào', nói được ta liền tin tưởng ngươi.
- ...
Dịch Thanh Lam quay đầu qua, thấp giọng nói:
- Ngươi làm vậy không cảm thấy quá nhàm chán sao ?
- Làm sao, không dám nói à ?
-... Bần đạo không nói, ngươi tin hay không tùy ngươi.
- Ha ha, ta thấy người muốn làm Lý phu nhân là ngươi mới đúng ?
- ...
Hai người liếc mắt nhìn đối phương, tức giận quay đầu đi.
Bỗng nhiên trong phòng có chút an tĩnh.
- Khụ khụ.
Lý Nhiên hắng giọng một cái, cười nói:
- Hai vị sư tôn đừng ồn ào. Hay là như vậy đi, về sau các ngươi đều là Lý phu nhân, như vậy sẽ không cần tranh chấp nữa, hợp lý...
- Đánh rắm!
- Ai muốn làm phu nhân của ngươi hả? !
Gò má hai người đỏ bừng, ánh mắt ngượng ngùng khôn chịu nổi.
Dịch Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói:
- Tiểu tử, lá gan ngươi to lắm, loại chủ ý này cũng dám nghĩ đến, không muốn sống nữa à ?
Lý Nhiên không hoảng hốt chút nào, vẻ mặt bi tráng nói:
- Ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục ? Vì hạnh phúc cả đời của hai vị sư phụ, đệ tử cảm thấy mình nên lấy hết dũng khí, dũng cảm gánh vác trách nhiệm này!
- Phi.
Dịch Thanh Lam đỏ mặt nhổ một câu.
Rõ ràng là chiếm tiện nghi, vẫn còn làm bộ anh dũng hy sinh... Thực sự là vô liêm sỉ!
Mà Sở Linh Xuyên thì cúi thấp xuống xoắn tay, gần như sắp chui xuống đáy bàn.
Lúc này, Dịch Thanh Lam đột nhiên nghĩ đến cái gì.
- Không đúng, lấy tính cách tiểu tặc này, làm sao có thể buông tha Lãnh Vô Yên ? Thân hình ma nữ kia cực kỳ đẹp!
- Theo lý mà nói, nàng là người bị hạ độc thủ trước mới đúng.
- Nhưng sao nàng còn đồng ý cho Nhiên Nhi yêu ta chứ ?
Dịch đạo trưởng trăm mối không lời giải.
Cuối cùng chỉ có thể mang nguyên nhân đổ cho ‘Lãnh Vô Yên chán ghét nam nhân...’
...
Trải qua nửa canh giờ, rốt cục cũng ăn xong bữa cơm này.
Dưới cái nhìn của tiểu nhị, mấy người rời khỏi Đông Hải Lâu.
Thẩm Nịnh ăn uống no đủ lại khôi phục tinh thần, cầm tay Lý Nhiên bật bật nhảy nhảy, đối với đồ vật gì cũng tràn ngập tò mò.
Từ khi nàng sinh ra, cơ bản không rời khỏi Lý phủ.
Đường phố phồn hoa phơi phới trước mắt, khiến nàng cảm giác vô cùng mới mẻ.
Mà Lý Nhiên thấy cái gì cũng mua cho nàng, hai người gần như quét ngang cả con đường một lần.
Thế nhưng khẩu vị tiểu nha đầu không lớn như vậy, đồ ăn vặt gì cũng chỉ ăn một miếng liền không ăn nữa, cuối cùng toàn bộ đều do Lý thánh tử tiêu diệt.
Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên đi ở phía sau, nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ kia, trong lòng dâng lên một tia ấm áp.
Địa vị các nàng cao thượng, thực lực siêu tuyệt, là siêu cấp đại năng hoành áp Hạo Thổ, bên người căn bản không thiếu người theo đuổi.
Thế nhưng hai người chưa bao giờ được trải nghiệm loại ấm áp đến từ "Gia đình" này.
Dịch Thanh Lam thu hồi ánh mắt, liếc nhìn Sở Linh Xuyên:
- Sở Kiếm Thủ, ban ngày ngươi nên mang theo Thẩm Nịnh tu luyện mới đúng ?
Sở Linh Xuyên nhún nhún vai:
- Thẩm Nịnh tiến bộ rất nhanh, tu hành không thể gấp và cầu thành, chẳng lẽ Dịch đạo trưởng không hiểu ?
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
Đương nhiên nàng hiểu đạo lý tu luyện kết hợp nghỉ ngơi, nhưng rõ ràng Sở Linh Xuyên không cần như vậy.
Sự thực cho thấy nàng không muốn để Thẩm Nịnh đột phá quá nhanh, như vậy sẽ có thể ở cùng Lý Nhiên thêm một ít thời gian.
Thế nhưng nàng cũng không có biện pháp gì đối với chuyện này, dù sao Sở Linh Xuyên mới là sư tôn của Thẩm Nịnh, nàng cũng không thể can dự nhiều.
Mà nói thật, Dịch Thanh Lam cũng sợ sẽ chọc Lý Nhiên tức giận...
Cho nên chỉ có thể mặc kệ bọn họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất