Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 614. Ca ca tốt của Dịch đạo trưởng!

Chương 614. Ca ca tốt của Dịch đạo trưởng!


Theo lý mà nói, các nàng hẳn là như hình với bóng mới đúng.
Dịch Thanh Lam nhún vai:
- Nàng nói trong phòng không thi triển được nên mang theo Thẩm Nịnh đi ra ngoài luyện kiếm, bần đạo cũng không biết lúc nào sẽ trở về...
Lời còn chưa nói hết, cả người lập tức lui lại mấy bước, rời khỏi ngực của hắn.
Lý Nhiên biết, đây là họ đã trở về.
Quả nhiên, không lâu sau, Sở Linh Xuyên mang theo Thẩm Nịnh đẩy cửa đi vào.
- Ca ca!
Thẩm Nịnh chạy nhanh về phía Lý Nhiên.
Sở Linh Xuyên nhìn bọn họ, ánh mắt hơi nghi hoặc:
- Tại sao ta cảm giác bầu không khí có chút kỳ lạ? Dịch đạo trưởng, vừa rồi ngươi làm cái gì?
- Sao cơ?
Dịch Thanh Lam vội vàng che miệng, hoảng loạn nói:
- Bần đạo không làm cái…cái gì cả!
Lý Nhiên:
- ...
Sở Linh Xuyên:
- ???
Ánh mắt của Sở Linh Xuyên có chút kỳ quái.
- Ta chỉ là hỏi mà thôi, Dịch đạo trưởng kích động như vậy làm gì?
Dịch Thanh Lam giả vờ tự nhiên:
- Bần đạo không có kích động a.
Sở Linh Xuyên cau mày nói:
- Vậy vì sao ngươi che miệng?
- ...
Dịch Thanh Lam thả tay xuống, biểu tình có chút xấu hổ.
Sở Linh Xuyên nhìn dáng vẻ "Có tật giật mình" của nàng, lại nhìn qua sắc mặt lúng túng của Lý Nhiên, cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng lại tìm không ra chứng cứ.
- Vừa rồi các ngươi đang làm cái gì?
Lý Nhiên:
- Tu luyện.
Dịch Thanh Lam:
- Nói chuyện phiếm.
Hai người buột miệng, lời nói khác nhau.
Không khí yên lặng.
Dịch Thanh Lam cúi thấp đầu xuống, có chút không ngẩng lên được.
Vẻ mặt của Sở Linh Xuyên càng trở nên kỳ dị:
- Hai người đã làm chuyện đáng xấu hổ, đúng không?
Gò má Dịch Thanh Lam ửng đỏ, đầu rũ xuống càng thấp.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Linh Xuyên sư tôn suy nghĩ nhiều rồi, chúng ta chỉ là vừa nói chuyện phiếm vừa tu luyện mà thôi.
- Thật sao?
Sở Linh Xuyên xoa cằm, hiển nhiên cũng không tin tưởng cách nói này.
- Tất nhiên.
Lý Nhiên gãi đầu, nói tránh đi:
- Nghe Thanh Lam sư tôn nói, ngươi mang theo Nịnh Nhi đi ra ngoài luyện kiếm ? Luyện tập ra sao rồi?
Nhắc tới việc này, Sở Linh Xuyên lập tức bị phân tán lực chú ý, gật đầu nói:
- Thẩm Nịnh không hổ là Tiên Thiên Võ Thể, luyện tập rất tốt.
Võ tu và đạo tu khác nhau, không chỉ là cần đả tọa vận công.
Luyện tập kiếm pháp cũng cực kỳ trọng yếu.
Tuy thứ kiếm khí này cũng không liên quan đến vũ khí được sử dụng nhưng cần nắm giữ "Kiếm ý" mới được.
Chỉ khi có thể làm được binh khí và tâm ý tương thông với nhau, như một cánh tay và một ngón tay để đặt căn cơ vững chắc mới có thể tiến đến một cảnh giới cao hơn.
Trước phải cầm kiếm rồi sau mới có thể bỏ kiếm, cuối cùng trong tay không có kiếm nhưng trong lòng có kiếm, chỉ cần một cây cỏ cũng có thể chém hết nhật nguyệt tinh thần!
Cho nên đối với Thẩm Nịnh mà nói, luyện kiếm cũng là luyện tập bắt buộc.
Gian phòng trong nhà trọ này không thi triển được, Sở Linh Xuyên liền len lén mang nàng tới Đông Hải vừa để cảm nhận khí thế hùng vĩ của biển lớn, vừa giúp nàng luyện tập Vô Thượng kiếm pháp.
Kết quả hoàn hảo đến không ngờ.
Thẩm Nịnh vốn là Tiên Thiên Võ Thể, thiên phú kinh người, lại trải qua kiếm khí cấp Đế rửa sạch gân cốt, cắt xương tuỷ đã đạt đến trình độ có thể gọi là kinh thiên động địa.
Còn chưa luyện tập bao lâu đã có kiếm ý.
Sợ rằng mấy ngày nữa, muốn luyện thành kiếm khí cũng không phải là không thể được.
Sở Linh Xuyên nói:
- Dựa vào thiên phú của Thẩm Nịnh, tối đa ba ngày nữa là có thể tiến nhập Luyện Khí Trung Kỳ, đến lúc đó có thể thành thạo kiếm khí.
Thẩm Nịnh chắp tay nhỏ bé sau lưng, tỏ vẻ muốn được khen ngợi.
Lý Nhiên xoa xoa đầu của nàng, cười nói:
- Nịnh nhi nhà chúng ta lợi hại vậy?
- Đương nhiên rồi.
Thẩm Nịnh nâng nắm tay nhỏ của cô lên và thề:
- Ta cũng đã có nói phải cố gắng mạnh mẽ, tương lai sẽ bảo vệ ca ca!
Mấy người đều bị nàng làm cho tức cười.
Nhưng vẻ mặt của Thẩm Nịnh rất nghiêm túc.
Chuyện này đối với nàng mà nói cũng không phải là chuyện đùa, mà là mục tiêu kiên trì bền bỉ, mặc dù không biết còn bao lâu nữa mới có ngày này.
Dịch Thanh Lam lắc đầu.
Thẩm Nịnh là thể chất Đạo Võ Song Tu, lại có hai Đại Năng cấp Đế hợp sức bồi dưỡng, dù là tốc độ tu hành hay là hạn mức tu đều cao đến cùng cực.
Nhưng muốn đuổi kịp Lý Nhiên, vẫn còn có chút ảo tưởng.
Thiên phú và tạo hóa của Lý Nhiên đã vượt xa khỏi khái niệm thiên tài, trước đây không ai có thể vượt qua, về sau sợ rằng cũng sẽ không có.
Điểm này Sở Linh Xuyên trong lòng cũng rõ ràng, thế nhưng cũng không nói cho Thẩm Nịnh, để tránh khỏi đả kích tiểu nha đầu tự tin này.
Dù sao với căn cốt của Thẩm Nịnh, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, chứng Đế vẫn không có vấn đề gì.
Lý Nhiên ôm tiểu nha đầu, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Muộn rồi, buổi tập hôm nay kết thúc. Giờ nghỉ ngơi được rồi phải không?
- Được.
Thẩm Nịnh ôm cánh tay của hắn, làm nũng nói:
- Ca ca, ta còn có thể ngủ chung với ngươi không?
- Đương nhiên là được.
Lý Nhiên không chút do dự bằng lòng.
Thẩm Nịnh nụ cười rất vui vẻ, hưng phấn thơm một ngụm trên mặt hắn:
- Ca ca thật tốt.
- Khụ khụ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất