Chương 615. Ca ca tốt của Dịch đạo trưởng! (2)
Sở Linh Xuyên hắng giọng, gò má ửng đỏ nói:
- Thật bó tay với ngươi. Nếu như vậy, để tẩy tủy cho Thẩm Nịnh, ta cũng chỉ đành ngủ lại nơi này.
Nói xong bày ra vẻ ngượng ngùng.
Lý Nhiên:
- ...
Thật là một lý do chính đáng!
Sau đó hắn nghĩ tới điều gì, có chút lo lắng nhìn về phía Dịch Thanh Lam.
Nhưng không ngờ, biểu hiện của người bên kia rất tự nhiên, như thể nàng không bận tâm.
Sở Linh Xuyên thận trọng hỏi:
- Dịch đạo trưởng không có ý kiến gì chứ?
Dịch Thanh Lam lắc đầu:
- Đương nhiên không có ý kiến, Sở Kiếm Thủ muốn ngủ thì cứ ngủ là được.
- Ồ?
Sở Linh Xuyên kỳ quái nói:
- Vui vẻ như vậy?
- Ừm, bởi vì bần đạo cũng muốn ngủ ở đây.
- ...
Đã trải qua chuyện mới vừa rồi, Dịch Thanh Lam đã xác nhận sự chân thành của Lý Nhiên, hiện giờ loại "việc nhỏ" này trong mắt nàng đã không đáng để nhắc tới.
Đứng đầu Vạn Kiếm thì thế nào ? Ngủ lại ở chỗ này thì như thế nào?
Lý Nhiên đã lập hồn thề vì ngươi sao?
Tâm tình lo được lo mất này đã triệt để tan thành mây khói.
Dịch Thanh Lam liếc nhìn Lý Nhiên, có vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Thừa dịp Sở Linh Xuyên không có chú ý, quỷ thần xui khiến thế nào nàng lại tới gần bên tai hắn, học giọng của Thẩm Nịnh nói:
- Ca ca, ban đêm bần đạo có thể ngủ ở nơi này không?
- ! ! !
Hai mắt Lý Nhiên trợn tròn xoe, không thể tin nhìn về phía Dịch Thanh Lam.
- Sư tôn vừa rồi gọi ta là gì? Ca ca?!
Gò má Dịch Thanh Lam ửng đỏ, cố nén ngượng ngập nói:
- Có được không vậy.
- Tốt! Thật tốt quá!
Lý Nhiên gật đầu như giã tỏi.
Dịch Thanh Lam lấy dũng khí, đỏ mặt ngập ngừng nói:
- Ca ca tốt nhất.
Nhìn dáng vẻ nhút nhát và rụt rè kia, Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, huyết áp nhanh chóng tăng lên.
Thanh Lam sư tôn lại còn biết nũng nịu ?
Ai chịu nổi đây!
...
Họ đã trải qua vài ngày tiếp theo như thế.
Ban ngày Sở Linh Xuyên mang theo Thẩm Nịnh tu hành, Dịch Thanh Lam thì ở bên giám sát.
Còn Lý Nhiên thì đang nỗ lực đề thăng cảnh giới.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh như hoa như ngọc của Dịch Thanh Lam, lúc này hắn nóng lòng muốn đột phá đến đỉnh cao của Hợp Đạo.
Lý Thánh Tử chưa bao giờ yêu thích tu luyện đến thế!
Đến tối, tất cả đều ở trong phòng của Lý Nhiên.
Điều này đã thành sự hiểu ngầm ăn ý lẫn nhau của họ.
Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam cũng từ lúc đầu ngượng ngùng đến giờ trở nên thờ ơ, thậm chí còn bình thản trò chuyện.
Dù sao cũng không có chuyện gì xảy ra, chỉ đơn giản là ngủ một giấc mà thôi.
Đương nhiên, với cảnh giới hiện giờ của Lý Nhiên thì không thể có chuyện gì xảy ra.
Trong phòng.
Lý Nhiên bắt chéo chân trong không trung, linh lực trong cơ thể dâng không thôi.
Người tí hon trong đan điền đang cố gắng rèn luyện hồn lực, thần hồn bên trong Tử Phủ cũng càng mạnh mẽ hơn.
Khi hắn vận chuyển Đoạt Thiên Công đến vòng thứ bốn mươi tám bên trong, Tử Phủ đột nhiên truyền đến một tiếng ‘giòn vang’.
Răng rắc.
Hồn lực dường như đạt tới giới hạn nào đó, khí tức thần hồn bỗng nhiên tăng vọt!
Lý Nhiên mở mắt, ánh sáng vàng vọt ra.
- Rốt cuộc đã đột phá!
Trong mắt Lý Nhiên nở rộ kim quang.
Hắn chỉ cảm thấy Thần Hồn Chi Lực đang nhanh chóng tăng vọt, toàn bộ Tử Phủ đều đang trang ngập tràn tử quang.
Lúc trước, thời khắc đang đột phá Phân Thần, ngoài ý muốn dung hợp Cửu Thiên Thần Lôi.
Cái này nếu ở thời điểm bình thường, lôi ý sẽ ẩn giấu trong hồn lực, không nhìn kỹ sẽ không thể phát hiện, nhưng bây giờ cấp bậc đang từng bước hóa thành thiên lôi. Bên trong Tử Phủ, phảng phất sẽ cảm nhận được Lôi Ngục đang gào thét.
Lúc thu nạp lôi đình, cùng với sư trưởng thành của lôi đình, thì độ dung hợp với thần hồn cũng ngày càng cao.
Hiện tại, toàn bộ hồn phách đều đang kích động Lôi Quang, tản ra diệt tuyệt chi ý mãnh liệt!
Vô luận là độ tinh thuần của hồn thuần hay độ bền bỉ, tất cả đều bước lên một cảnh giới mới!
Rốt cuộc cũng đột phá đến Phân Thần trung kỳ!
Dưới cảnh giới Phần Thần, chỉ cần tích tụ linh lực đế một mức nhất định, sẽ có thể đột phá dễ dàng.
Nhưng trên Phân Thần Cảnh là cảnh giới đặc thù, cần phải rèn luyện thêm thần hồn mới có thể đột phá.
Vô luận hồn lực ngươi mạnh bao nhiêu, không thông qua tu hành cần thiết để rèn luyện, sẽ mãi mãi không có cách nào đột phá cảnh giới.
Sở dĩ hồn lực của Lý Nhiên đã đến mức có thể độ kiếp, nhưng vẫn muốn tu luyện căn cơ cho vững, đây chính là đặc điểm của Phân Thần Cảnh.
Vô luận là thiên phú cao, nội tình mạnh mẽ, đều phải rèn luyện tâm tính, tu luyện căn cơ.
Dù là võ tu cũng không ngoại lệ.
Bởi vì có Đoạt Thiên Công làm phụ trợ, tốc độ đột phá của Lý Nhiên trở nên rất kinh người.
Nhưng dù vậy, cũng hao phí không ít công phu của hắn.
Đột phá Phân Thần là giai đoạn gian nan, bởi vậy số người đạt đến cảnh giới này cũng rất ít.
Ứng với độ khó khi đột phá thì thực lực sau khi đột phá sẽ tăng mạnh.
Thần hồn của Phân Thần trung kỳ so với Phân Thần sơ kỳ, chính là không cùng một đẳng cấp.
Cảm giác không gian xung quanh không gì có thể che giấu nổi Lý Nhiên.
Tâm thần Lý Nhiên khẽ động, thần thức lan tràn mấy trăm dặm, bất kỳ ngọn gó, cỏ cây đều không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn.