Chương 625. Ba vị sư tôn tụ hội, Lãnh Vô Yên không tin! (2)
Lãnh Vô Yên vội vàng đè lại vạt áo, đỏ mặt nói:
- Chỉ là một Trần Uẩn Đạo thôi mà, sao có thể làm Bổn Tọa bị thương... Hơn nữa, ngươi gây phiền toái còn ít? Bổn Tọa đã sớm quen.
Cái gì mà kiểm tra, cái tên này muốn nhân cơ hội động chân tay với nàng!
Lý Nhiên tiến đến bên tai nàng.
- Cái kia sư tôn còn tức giận với đồ đệ không?
- Ngươi cứ nói đi?
Lãnh Vô Yên tức giận nói:
- Lần này ngươi đừng nghĩ đơn giản nói vài câu là xong, Bổn Tọa hiện giờ không dễ nói chuyện thế đâu!
- Sư tôn chắc chắn chứ?
Lý Nhiên trong mắt đây là ý cười.
Nhìn ánh mắt kia, Lãnh Vô Yên không khỏi có chút hoảng hốt, lắp bắp nói:
- Đương, đương nhiên...
Thế nhưng trong lời nói một chút kiên quyết cũng không có.
Nghịch Đồ này rất biết dằn vặt người khác, nàng so với người khác rõ hơn hết.
Đúng lúc này, giọng Sở Linh Xuyên vang lên
- Ta nói, hai vị có phải hay không không coi ai ra gì rồi hả?
- ...
Lãnh Vô Yên thân thể cứng đờ.
Vừa rồi tâm tình quá khích động, quên mất bên cạnh còn có người nhìn!
Nàng vội vàng thoát khỏi cái ôm của Lý Nhiên, cứng ngắc xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy Dịch Thanh Lam cùng Sở Linh Xuyên đang ngơ ngác nhìn nàng.
Hai người mặt đầy vẻ kinh ngạc và khó hiểu, còn có loại cảm xúc kỳ quái không nói lên lời.
Sở Linh Xuyên nhíu mày nói:
- Xem ra quan hệ giữa trưởng môn cùng đồ đệ vô cùng tốt ha?
- ...
Lãnh Vô Yên quay đầu qua, mặt đỏ ửng.
Nàng cũng không biết trả lời như thế nào.
Bầu không khí yên tĩnh.
Hai người thấy thế liếc nhau, thần tình càng trở lên kỳ quái.
Tính cách Lãnh Vô Yên ai mà không biết?
Lạnh nhạt lãnh khốc, quả quyết sát phạt.
Đây chính ma nữ cấp đế vương, giết người như không, động một tí hủy tông diệt phái như Ngọc Diện La Sát!
Là cường giả trong giới cường giả.
Tuy người này từ trước tới giờ thích bao che khuyết điểm, Lý Nhiên cũng là đồ đệ cưng của nàng, thế nhưng quan hệ này không phải cũng quá mức thân mật chứ?
Lại còn ôm nhau, hơn nữa còn giống như là... Đỏ mặt?
- Ma nữ này mà cũng sẽ xấu hổ?
Sở Linh Xuyên hoài nghi nhân sinh.
Mà Dịch Thanh Lam hơi nhíu mày, như có điều suy nghĩ.
- Sẽ không phải giống như bần đạo đang nghĩ chứ?
- Nhưng nếu như bọn họ thật sự là loại quan hệ đó, nàng như thế nào lại đồng ý cho Lý Nhiên cùng bần đạo ở cùng một chỗ?
- Ừm, chắc là ảo giác !...
- ...
Khi Lãnh Vô Yên phục hồi tinh thần, biết mình mới vừa có chút thất thố
Nàng hậm hực trừng Lý Nhiên.
Đều do người này, lại dám ngay trước mặt người khác ôm ấp mình.
Thực sự là hoang đường cực độ!
Nhìn ánh mắt kỳ quái của hai người đứng đối diện, nàng quyết định chuyển chủ đề.
- Được rồi.
Lãnh Vô Yên hắng giọng một cái, thản nhiên nói:
- Bổn Tọa có một chuyện khó hiểu, cũng xin hai vị chưởng môn giải đáp.
Dịch Thanh Lam dò hỏi:
- Lãnh chưởng môn có chuyện gì khó hiểu?
Lãnh Vô Yên mắt sáng như đuốc, quét mắt trên người hai người.
- Sáng sớm, các ngươi ở trong phòng làm cái gì. Còn nói... Đêm qua cũng không có rời đi?
- ! ! Chúng!
Hai người nhất thời trong lòng hoảng hốt!
Không khí trong phòng có chút ngưng lại.
Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam cùng liếc nhìn nhau, đồng loạt cúi đầu, thần tình vừa ngượng ngùng lại vừa hoảng loạn.
Các nàng đêm qua đương nhiên không có rời đi.
Giống như trước kia, ba người lại cộng thêm một đứa nhỏ cùng nhau ngủ chung.
Trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, hai người đã sớm thành thói quen, thậm chí sáng sớm tỉnh lại còn nói chào buổi sáng với nhau...
Dù sao cũng chỉ là ngủ bình thường mà thôi, chuyện gì cũng không xảy ra.
Thế nhưng, Lãnh Vô Yên sẽ tin sao?
Với cái tính cách của nữ ma đầu này, nếu như bị nàng biết việc này, trực tiếp động thủ giết người vẫn còn là nhẹ!
Nhỡ lại đánh cả Vạn Kiếm Các, thậm chí giận lây sang cả Lý Nhiên...
Hai người tưởng tượng đến cái hình ảnh kia, không khỏi rùng mình một cái!
Việc này tuyệt đối không thể để cho nàng biết!
Sở Linh Xuyên lên tiếng nói:
- Chúng ta sở dĩ ở đây, là vì giúp Lý Nhiên tu hành.
Dịch Thanh Lam gật đầu phụ họa.
- Không sai.
- Sáng sớm mà bắt đầu tu hành?
Lãnh Vô Yên cau mày:
- không đến mức chăm chỉ thế chứ?
Sở Linh Xuyên nghiêm giọng nói ra:
- Tu hành như đi ngược dòng nước, không tiến tất sẽ bị lùi. Tuy Lý Nhiên thiên phú siêu việt, nhưng phải khổ luyện mới được, bằng không sao có thể đột phá nhanh vậy?
- Ngươi nói Nhiên Nhi đột phá?
Lãnh Vô Yên sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Lý Nhiên khí tức thâm trầm, trong con ngươi nội lực thu liễm, hồn lực so trước đó càng thêm mạnh mẽ, vậy mà thực sự đột phá đến Phân Thần trung kỳ.
Nàng rất rõ ràng đặc thù tính chất của Phân Thần Cảnh.
Mặc kệ thiên phú mạnh bao nhiêu, đều phải nỗ lực rèn luyện thần hồn, không có bất kỳ đường tắt có thể đi.
Vậy mà mới qua bao lâu, hắn đã đến Phân Thần trung kỳ rồi hả?
- Kỳ quái, ngươi từ trước đến nay lười biếng tu tập, khi nào lại biến thành chăm chỉ như vậy?
Lãnh Vô Yên tò mò hỏi.
Lý Nhiên cười nói:
- Đệ tử đây không phải là có mục tiêu mới sao, cảm giác cả người đều tràn đầy nhiệt huyết nữa nha.
- Mục tiêu?
Lãnh Vô Yên sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng được, gương mặt xinh đẹp nháy mắt đỏ lên.