Chương 627. Yêu đương? Đây là liều mạng đó!!
Bầu không khí trong phòng ngưng lại.
Sở Linh Xuyên bất đắc dĩ ôm lấy khuôn mặt.
Tính đi tính lại, cũng không tính đến bước này.
Vừa rồi nói lâu như vậy, thật vất vả mới lừa được, không nghĩ tới sẽ bị Thẩm Nịnh~ nói lộ ra!
Cái này đúng là đồng đội ngu!
Đối mặt ánh mắt lạnh như băng của Lãnh Vô Yên, nàng yếu ớt nói:
- Kỳ thực việc này ta có thể giải thích...
- Bổn Tọa xác thực cần một lời giải thích.
Lãnh Vô Yên hờ hững nói, ngữ khí ẩn chứa lửa giận.
Oanh!
Uy áp mạnh mẽ bộc phát, làm không khí trong phòng sôi trào, cả tòa khách điếm đều rung động!
Ngoài cửa sổ ánh mặt trời sáng rực rỡ trong nháy mắt như cũng tắt lịm, giống như bị màn đêm bao phủ.
Ánh nắng nhạt dần, mặt trời như bị nuốt chửng!
Tiếng huyên náo trên đường phố truyền tới, tiếng mọi người hoảng sợ kinh hô.
Mây đen xám xịt bao phủ thành Giang Li, bách tính trong thành đều cảm nhận được uy áp, thậm chí không ít người còn tưởng rằng là Thiên Phạt, quỳ trên mặt đất dập đầu cầu xin.
Mây đen bao quanh thành!
Lãnh Vô Yên đã vô cùng phẫn nộ.
Cái gì tu hành, toàn bộ đều là cớ, hai người này đêm qua chính là ngủ ở đây!
Vừa rồi nàng còn bị lừa gạt!
- Làm gương cho đồ đệ?
Lãnh Vô Yên híp mắt lại.
- Sở Kiếm Thủ cùng Dịch đạo trưởng chính dùng cái này làm gương cho đồ đệ?
Nàng bước về phía trước một bước, khí tức u ám quanh thân nhanh chóng lan tràn, sát ý bao quanh lấy hai người kia!
Hai người không dám khinh thường, khởi vận Pháp Kiếm, chống đỡ nội lực đang đánh tới.
Lãnh Vô Yên tay phải hư cầm, Huyền Kiếm đen nhánh đột nhiên xuất hiện.
Kiếm đi tới đâu không khí xung quanh như vỡ toạc, áp lực kinh khủng khiến người ta phát lạnh!
Sở Linh Xuyên cùng Dịch Thanh Lam liếc nhìn nhau, thần tình có chút khổ sở.
Chuyện lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Coi như là hai chọi một, các nàng cũng không muốn cùng Lãnh Vô Yên xảy ra xung đột.
Thực lực của nữ ma đầu này quá mạnh!
Ngày đó chém Trần Uẩn Đạo ba kiếm, đã đủ nói rõ đối phương cường đại đến mức nào, nhất là một kiếm cuối cùng kia, dù cho đổi thành các nàng cũng chưa chắc có thể ngăn cản được.
Phải nói là cảnh giới siêu phàm, giống như chỉ thấy được trong truyền thuyết vậy!
Nếu quả thật đánh nhau ở đây, đừng nói khách điếm này, sợ rằng toàn bộ thành Giang Li đều sẽ bốc hơi không còn gì!
Mà với tính cách Lãnh Vô Yên, sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy.
Tay nàng cầm Huyền Kiếm, mắt phượng nheo lại, ánh mắt lạnh như băng quét về phía hai người kia, giống như một giây kế tiếp theo sẽ một kiếm chém tới!
Bầu không khí nhất thời trở nên giương cung bạt kiếm.
Lý Nhiên nhìn một màn này, lau mồ hôi lạnh, da đầu cũng run lên.
Sẽ không thật sự muốn đánh nhau chứ?
Ba người đều là sư tôn của hắn, lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, dù người nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn đều không thể chấp nhận được.
- Chờ một chút!
Lý Nhiên buông Thẩm Nịnh, đẩy ba người ra,.
- Sư tôn Vô Yên bớt giận, đây thật ra là hiểu lầm.
- Lại là hiểu lầm?
Lãnh Vô Yên chân mày nhíu chặt.
Những lời này nàng đã nghe không dưới ba bốn lần, hơn nữa mỗi lần đều là từ mồm của mỗi nữ nhân khác nhau...
- Xem ra ngươi rất dễ dàng cùng nữ nhân phát sinh hiểu lầm.
Nàng cười lạnh một tiếng, oán hận nói:
- Vậy ngươi nói một chút, hiểu lầm lần này là cái dạng gì, có thể để cho ba người các ngươi ngủ cùng nhau?
- Nửa đêm mộng du? Không có tiền thuê phòng? Vẫn là các nàng sợ tối không dám ngủ một mình?
- ...
Sở Linh Xuyên và Dịch Thanh Lam cúi đầu, mặt cười đỏ bừng.
- Khái khái.
Lý Nhiên lúng túng nhức đầu.
Cái này, chủ yếu vẫn là vì tu luyện...
- Song tu?
- ...Không phải.
- chuyện kia là do phương thức tu luyện có chút khác thường, cần cùng nhau ngủ ở cùng một chỗ mới có thể tiến vào tiềm thức?
- Kiếm khí tẩy tủy.
Lãnh Vô Yên nghe vậy sửng sốt.
- Ngươi nói cái gì? Kiếm khí tẩy tủy?
- Ừm.
Lý Nhiên gật đầu, nghiêm giọng nói ra:
- Từ sau khi bái Kiếm Thủ làm vi sư, nàng vì khai phát tiềm lực của ta và Nịnh Nhi, mỗi buổi tối muộn đều dùng kiếm khí tới giúp chúng ta tẩy tủy.
- Nói cho cùng vẫn là vì tu luyện, chỉ vì Nịnh Nhi không hiểu, cho là ngủ cùng nhau mà thôi.
Lãnh Vô Yên híp mắt nói:
- Thật là như vậy?
- Không sai.
Lý Nhiên mặt không đỏ tim không đập nhanh nói với nàng.
Nhưng lòng bàn tay lại đầy mồ hôi. Nàng biết thừa thủ đoạn này của Lý Nhiên, linh lực trong nháy mắt vận chuyển một lần, dò xét kỹ càng Cốt Mạch lạc.
Chỉ thấy gân cốt của hắn xác thực ẩn chứa kiếm khí, đang không ngừng kích thích tiềm lực.
Mà kiếm khí này tuy vẫn còn yếu, nhưng nhìn qua cũng đúng là cấp đế vương không sai.
Chắc là có được nhờ tay Sở Linh Xuyên.
Sau đó lại kiểm tra một chút Thẩm Nịnh, kết quả cùng Lý Nhiên không có khác biệt mấy, trong xương cốt đều có kiếm khí.
- Thật chẳng lẽ là vì tu luyện?
Lãnh Vô Yên mày nhăn lại.
- Có thể Bổn Tọa vừa rồi nghe Thẩm Nịnh nói, rõ ràng là ngươi ôm các nàng, coi như kiếm khí tẩy tủy cũng không cần thân mật như vậy chứ?
Lý Nhiên cười nói:
- Đệ tử bình thường đi ngủ rất thích ôm đồ, cái này sư phụ biết rõ mà, cũng chỉ là vô tình mà thôi.