Chương 631. Kết minh, chiến tranh đoạt Lý Nhiên!
Nhạc Kiếm Ly bất đắc dĩ nói:
- Nói cũng đúng. Tu vi thấp kém như chúng ta, ngồi đâu phỏng đoán linh tinh, đúng là không biết tự lượng sức mình.
- Ai.
Lâm Lang Nguyệt hít một hơi.
- Nhỡ đâu sư tôn và Lý Nhiên là loại quan hệ đó, đến lúc đó ta nên làm gì?
Nhạc Kiếm Ly trầm mặc một lát, vỗ vỗ bả vai của nàng.
- Mối quan hệ đã lằng nhằng như vậy, ngươi nói chuyện này ra cùng sư phụ giải quyết.
- ...Sư công cái gì chứ, ta mới không cần đâu!
Lang Nguyệt bưng khuôn mặt.
Vừa nghĩ tới hình ảnh Lý Nhiên cùng sư tôn ở chung với nhau, trong lòng nàng khó chịu như bị mèo cào.
Nàng liếc mắt nhìn Nhạc Kiếm Ly.
- Chẳng lẽ Nhạc thủ tịch nhận ra gì? Sở Kiếm Thủ và Lý Nhiên đều không phải tầm thường.
Nhạc Kiếm Ly nhún nhún vai nói:
- Ta mới là người của hắn, đây là chuyện ván đã đóng thuyền. Nếu như sư tôn có ý kiến gì, cũng phải xếp hàng sau ta.
- ...
Mặt Lâm Lang Nguyệt đỏ lên.
Cái này Nhạc thủ tịch cũng dám nói?
Nhưng dù gì cũng là sự thật.
Nhạc Kiếm Ly có quan hệ thân mật với Lý Nhiên, dù có nhiều thêm một Sở Linh Xuyên cũng không cần lo lắng quá mức, nhưng mình đâu có giống vậy...
Quan hệ của hai người vẫn chưa rõ ràng, hiện tại lại thêm hai tình địch cấp sư tôn, một người là sư tôn của mình. Bởi vậy khó trách Lâm Lang Nguyệt có chút cảnh giác.
- Sớm biết như vậy ngày đó ban đêm ở Lý phủ, ta không trốn ở trong tủ treo quần áo nữa, trực tiếp gạo nấu thành cơm...
Gò má nàng ửng đỏ, thấp giọng lẩm bẩm.
Nhạc Kiếm Ly nghi hoặc nhìn nàng.
- Ngươi nói người nào trốn ở tủ quần áo? Nấu cơm gì?
Nhạc Kiếm Ly nghi hoặc nhìn Lâm Lang Nguyệt.
- Lâm thủ tịch vừa nói cái gì? Cái gì mà trốn ở trong tủ treo quần áo, lại còn... Gạo nấu thành cơm?
- À?
Lâm Lang Nguyệt phục hồi tinh thần lại, vội vàng che miệng.
Không xong, không cẩn thận nói hết tiếng lòng ra!
Ngày đó ban đêm ở Lý phủ, nàng đang thâm tình tỏ tình Lý Nhiên, bầu không khí mười phần hợp lý, kết quả là Tần Như Yên và Nhạc Kiếm Ly đi tới.
Làm hại nàng bị ép trốn vào trong tủ treo quần áo, vẫn gặp phải Tần Như Yên...
Thế nhưng cuối cùng Nhạc Kiếm Ly tiến vào lại không biết việc này.
Lâm Lang Nguyệt hiện tại nghĩ đến chuyện này, thấy hối hận
Không phải là hối hận vì tỏ tình với Lý Nhiên, mà là hối hận lúc đó lại chọn trốn tránh, nếu như hai người quan hệ có thể tiến xa hơn một bước, hiện tại sẽ không cần lo lắng như thế.
Có điều việc này cũng không thể để cho Nhạc Kiếm Ly biết, nếu không mình sẽ không có mặt mũi nhìn người khác!
- Haha, không có gì.
Lâm Lang Nguyệt giả vờ tùy ý nói:
- Ta chỉ là có chút đói bụng, muốn hỏi thử lúc nào ăn cơm.
- ...
Nhạc Kiếm Ly không nói gì, chỉ yên lặng nhìn nàng.
Lâm Lang Nguyệt có hơi khẩn trương:
- Nhạc, Nhạc thủ tịch sao nhìn ta như vậy?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu:
- Lâm thủ tịch không biết nói dối đâu.
- Làm gì có ai nói láo...
Lâm Lang Nguyệt ánh mắt né tránh, tiêm thủ lặng lẽ siết chặt đạo bào.
Nhạc Kiếm Ly nhìn bộ dáng của nàng, buồn cười nói:
- Lâm thủ tịch không cần khẩn trương thái quá, mỗi cá nhân đều có bí mật của mình, ngươi đã không muốn nói ta cũng sẽ không tra hỏi quá đáng.
- Đa tạ Nhạc thủ tịch.
Lâm Lang Nguyệt lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng xác thực không biết nói dối, nếu như đối phương ép hỏi, nàng thật sự không biết trả lời như thế nào.
- Hơn nữa...
Nhạc Kiếm Ly vỗ vỗ bả vai của nàng, nói ra:
- Chúng ta bây giờ là người cùng thuyền, phải tin tưởng lẫn nhau mới đúng.
- Người cùng thuyền?
Lâm Lang Nguyệt sửng sốt một chút:
- Nhạc thủ tịch có ý gì? Có trận chiến nào cần chúng ta tham gia sao ~~?
- Xem ra Lâm thủ tịch còn chưa ý thức được.
Nhạc Kiếm Ly siết chặt nắm tay, ý chí chiến đấu trong con ngươi thiêu đốt, ngẩng đầu nói:
- Chiến đấu đã bắt đầu, hơn nữa địch nhân mười phần cường đại. Ta gọi nó là 'Lý Nhiên tranh đoạt chiến' !
- ...
Không khí an tĩnh một chốc.
Vẻ mặt Lâm Lang Nguyệt đờ đẫn nhìn Nhạc Kiếm Ly, chỉ cảm thấy đối phương bối ảnh dường như có hỏa diễm cháy hừng hực.
Lý Nhiên... Tranh đoạt chiến? !
Nhạc Kiếm Ly quay đầu nhìn nàng:
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ chắp tay nhường Lý Nhiên cho người khác?
Lâm Lang Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt:
- Đương nhiên không muốn... Nhưng vấn đề là Lý Nhiên cũng không thuộc về ta.
- Cho nên mới phải cướp!
Nhạc Kiếm Ly ngữ trọng tâm trường nói:
- Con người có điểm chung là thời gian và tinh lực đều có giới hạn. Nữ nhân bên người Lý Nhiên càng nhiều, tức là thời gian dành cho ngươi càng ít, huống chi các ngươi vẫn chưa hoàn toàn xác định quan hệ... Ngươi không sợ hắn quên ngươi, cuối cùng triệt để xem như người dưng nước lã sao?
- Như người dưng nước lã?
Lâm Lang Nguyệt tưởng tượng đến hình ảnh kia, đầu nhất thời rung lên thành trống:
- Ta không muốn vậy đâu!
- Cho nên chúng ta phải hăng hái phản kích, cướp Lý Nhiên về!
Thanh sam Nhạc Kiếm Ly tung bay, ý chí chiến đấu sục sôi.
- Ừm!
Lâm Lang Nguyệt dùng sức gật đầu, cũng có chút nhiệt huyết dâng trào.
Có điều nàng rất nhanh nàng bình tĩnh lại, nghi ngờ nói:
- Nhạc thủ tịch không phải vừa nói không để bụng sao. Tại sao hiện tại lại muốn phản kháng?