Chương 633. Bạn trai thần bí của Nhạc Kiếm Ly!
- Ha ha, ngươi có thể tiếp ba kiếm, ta xem như ngươi lợi hại!
- Ngươi cho là mình là Lãnh Vô Yên?
- Ta...
Chưa đầy hai câu, hai người lại đứng lên.
Chỉ cần Lý Nhiên không ở đây, căn bản sẽ không có ai có thể chế trụ các nàng...
...
Nhìn hai người chỉ cần một lời không hợp là đánh nhau, khóe miệng Nhạc Kiếm Ly cùng Lâm Lang Nguyệt khẽ nhếch một cái.
Chỉ là nói chuyện phiếm hai câu, tại sao lại cãi vã lên rồi?
Lâm Lang Nguyệt truyền âm nói:
- Xem cảnh tượng trước mắt như vậy, dường như ta không cần kề vai chiến đấu.
Nhạc Kiếm Ly gật đầu:
- Hai nàng sẽ không tự giết hại lẫn nhau chứ?
Thua thiệt nàng còn biến đối phương trở thành quân xanh, nhưng đã quên điểm trọng yếu nhất, hai người này căn bản cũng không phải là một phe a!
- Di?
Lúc này, nàng nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn ngó nghiêng hai phía một vòng.
Trên đá ngầm ngoại trừ các nàng ở ngoài không có một bóng người.
- Lý Nhiên đi đâu rồi?
Lâm Lang Nguyệt phản ứng kịp, cũng hơi nghi hoặc một chút.
- Hai vị sư tôn tạm chớ ồn ào, Lý sư đệ đâu? Tại sao không cùng hai ngươi trở về?
Lời vừa nói ra, tiếng cãi vã nhất thời dừng lại.
Sở Linh Xuyên trừng Dịch Thanh Lam liếc mắt, trả lời.
- Lý Nhiên đã đi rồi.
- Đi?
Hai người nghe vậy sửng sốt.
Lý Nhiên cư nhiên bất cáo nhi biệt?
Sở Linh Xuyên giải thích:
- Sáng sớm hôm nay Lãnh Vô Yên tới một chuyến, mang Lý Nhiên và Thẩm Nịnh đi.
- Thì ra là lãnh chưởng môn tới...
Lâm Lang Nguyệt gục đầu xuống, thấp giọng nói:
- Nói cách khác, Lý Nhiên đã trở về Bắc Địa rồi hả?
- Không sai.
Sở Linh Xuyên gật đầu
Lâm Lang Nguyệt im lặng không nói, tiêm thủ đặt ở sau lưng gắt gao siết, đầu ngón tay bởi vì quá dùng sức mà hiện vẻ trắng bệch.
Cứ như thế mà đi?
Nhạc Kiếm Ly cắn môi, trong con ngươi vô hồn thấy rõ.
Từ sau khi Lý Nhiên bại lộ thân phận, nàng vẫn không có cơ hội ở cùng đối phương, thậm chí cả nói cũng chưa nói được gì, người ta cũng đã trở về tông môn.
Ai biết lần gặp mặt sau là thời điểm nào?
Điều này làm cho lòng nàng có chút khó chịu.
Nhìn vẻ mặt các nàng, Dịch Thanh Lam khe khẽ thở dài.
Suy nghĩ trong lòng họ chẳng phải quá rõ ràng sao?
Có điều có Lãnh Vô Yên ở đó, không ai có cách gì giải quyết, càng không thể đi U La Điện cướp người.
- Lang Nguyệt, việc nơi này đã xong, theo bần đạo cùng trở về đi.
- Được.
Lâm Lang Nguyệt thấp giọng đáp
Vào lúc hai người chuẩn bị rời đi, Sở Linh Xuyên lên tiếng nói:
- Đạo cô, ngươi nói sự kiện còn cần làm không?
- Đương nhiên.
Dịch Thanh Lam cũng không quay đầu lại nói:
- Đây là biện pháp duy nhất bần đạo nghĩ ra được.
Nói xong mang theo Lâm Lang Nguyệt đạp phá hư không, thân hình tiêu tán ở trong không khí.
- Ừm...
Sở Linh Xuyên nhéo cằm, trầm ngâm nói:
- Biện pháp quả thật không tệ, chỉ là thi triển ra có độ khó nhất định...
Nhạc Kiếm Ly tò mò dò hỏi:
- Sư tôn và Dịch đạo trưởng ước định cái gì?
Sở Linh Xuyên phục hồi tinh thần lại, lắc đầu nói:
- Không có gì, chuyện của người lớn, trẻ nhỏ không nên hỏi nhiều.
- Trẻ nhỏ?
Nhạc Kiếm Ly chân mày giật một cái:
- Đệ tử không phải là trẻ nhỏ, năm nay cũng đã hai mươi tuổi!
Sở Linh Xuyên khoát khoát tay:
- Chỉ là 20 mà thôi, ở trước mặt ta gọi là trẻ nhỏ sai ở chỗ nào? Những chuyện ta trải qua, đều là chuyện mà không phải ngươi có thể tưởng tượng.
Nhạc Kiếm Ly cười lạnh nói:
- Đệ tử có yêu đương qua, sư tôn thì?
- ...
- Sư tôn có thể tưởng tượng ra trong một mối quan hệ là gì sao?
- Chúng ta đừng nói chuyện riêng được không!
Sở Linh Xuyên hổn hển:
- Không phải là in a relationship sao, có gì đặc biệt hơn người à? Ta đang nói nhân sinh kinh nghiệm!
Nhạc Kiếm Ly bình tĩnh nói:
- Trong chuyện giữ mình không yêu, kinh nghiệm của sư phụ xác thực cực kỳ phong phú.
- ...
Lồng ngực Sở Linh Xuyên phập phồng, cắn răng nghiến lợi nói:
- Không cần ngươi kiêu ngạo, ta chỉ tạm thời độc thân mà thôi. Chuyện từ nay về sau ai biết được?
- Ồ?
Nhạc Kiếm Ly giả vờ tùy ý nói:
- Nói như vậy, sư tôn đã có mục tiêu?
Sở Linh Xuyên trong chốc lát nghẹn lời
Cũng không biết nghĩ tới cái gì, gò má cấp tốc chuyển thành đỏ bừng, quay đầu qua nói:
- Làm gì có mục tiêu. Ta chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi.
Nhạc Kiếm Ly cau mày nói:
- Vậy mặt sư tôn đỏ vì cái gì?
- Ai, ai đỏ mặt?
- Sư tôn lại kết thúc Bash sao?
- ...Hôm nay ngươi nói hơi nhiều a!
Sở Linh Xuyên trừng nàng liếc mắt.
Tuy bình thường hai người giao lưu là cái phong cách này, nhưng hôm nay Nhạc Kiếm Ly có điểm là lạ, dường như mang theo một tia u oán cùng phiền muộn.
Nhạc Kiếm Ly do dự một chút, vẫn không trực tiếp ngả bài.
Tuy nàng cực kỳ thích Lý Nhiên, nhưng Sở Linh Xuyên cũng là sư tôn nàng tôn kính, bình thường đùa giỡn một chút thì không việc gì nhưng không nguyện xa lánh đối phương.
Sở Linh Xuyên nhìn nàng từ trên xuống dưới, cau mày nói:
- Ngươi mặc dù nói có nam nhân, nhưng ta vẫn không biết là người nào... Rốt cuộc là người nào vận khí không tốt như thế, bị Kiếm Ly nhà ta coi trọng?
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói:
- Sư tôn không cần hỏi nhiều, về sau tự nhiên sẽ biết.
- Cút, giả vờ thần bí.