Chương 635. A Thấm tỷ tỷ, ngươi bắt Thánh Tử lại sao? (2)
Sở Linh Xuyên nuốt một ngụm nước bọt, tuy không nỡ, nhưng vẫn nâng cốc ấm thu vào.
- (Thở dài), lần gặp mặt sau, nhất định phải khiến cho hắn khen ta một cái, ta nhìn vậy mà không uống rượu luôn đấy!
Những gì xảy ra nếu để Nhạc Kiếm Ly nhìn thấy, phỏng chừng cằm cũng sẽ rơi trên mặt đất.
Rượu. Đối với Kiếm Thủ mà nói chính là cái mạng thứ hai đấy!
Đơn giản là Lý Nhiên không thích, lập tức đi cai?
Sở Linh Xuyên chắp tay sau lưng, nhìn chúng đệ tử đang ở phía xa tu sửa, hét lên:
- Nắm chặt thời gian, chưởng môn của các ngươi đã không có chỗ ngủ!
- Vâng!
Các đệ tử đồng loạt lên tiếng trả lời.
Đột nhiên, Sở Linh Xuyên nhìn thấy gì, nhất thời khẩn trương nói:
- Chờ một chút, cái giường kia các ngươi ai cũng không được phép đụng!
...
Bắc Địa.
Mặc dù hiện tại đã vào xuân, nhưng tầng tầng sơn mạch vẫn bị tuyết trắng bao trùm, thậm chí còn có bông tuyết bay loạn trên không trung.
Đây chính là ‘đặc sản’ của Cực Bắc Chi Địa.
Một năm bốn mùa đều là mùa đông, chỉ có điều nhiệt độ có chút phập phồng mà thôi.
Huyền Linh sơn.
U La Điện.
Phần lớn đệ tử đều ở đạo tràng này tu luyện, mà Thẩm Thấm thì ngồi cùng với Lộc Hân Nhiên ở trên Đăng Tiên đài, nhìn phía xa Thương Mãng tuyết đờ ra.
Thẩm Thấm tò mò hỏi:
- Hân Nhiên, hiện tại không phải là lúc nghỉ ngơi, ngươi không cần đi tu luyện sao?
Lộc Hân Nhiên kiêu ngạo nói:
- Giữa những người đồng trang lứa, tu vi của ta tiến cảnh nhanh nhất, qua bao lâu lười lấy một lần cũng khó xảy ra chuyện.
- Vậy cũng đúng.
Thẩm Thấm gật đầu.
Lộc Hân Nhiên thiên phú quả thật không tệ.
- Có điều đây không phải là nguyên nhân chủ yếu.
Lộc Hân Nhiên thở dài, thanh âm trầm giọng nói:
- Chủ yếu là Thánh Tử đại nhân đi vẫn chưa về, ta thật sự không có lòng tu luyện.
Thẩm Thấm cũng hít một hơi:
- Đúng vậy, không biết Thánh Tử đại nhân hiện tại thế nào? Có chăm chú tu hành hay không...
Lúc này, Lộc Hân Nhiên đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, nhìn chung quanh một chút, thấp giọng hỏi:
- A Thấm tỷ tỷ lần này theo Thánh Tử đi ra ngoài, có đắc thủ hay không?
- Đắc thủ?
Thẩm Thấm sửng sốt một chút:
- Đây là ý gì?
Lộc Hân Nhiên nói ra:
- Còn có thể là ý gì, đương nhiên chính là... Khà khà, ta cho tỷ tỷ quyển bí tịch kia, ngươi chắc cũng đã xem qua chứ?
- À?
Thẩm Thấm nhất thời hiểu được, gò má trong nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Thì ra là nàng nói việc này!
Lộc Hân Nhiên thấy thế, cười híp mắt nói:
- Xem ra A Thấm tỷ tỷ đã đọc chăm chú rồi, vậy có thí nghiệm ở trên người Thánh Tử hay không?
- ...
Thẩm Thấm đỏ mặt, lắp bắp nói:
- Không, không có, ngươi đừng nói lung tung, ta và Thánh Tử chưa xảy ra chuyện gì.
- Không có chuyện gù?
Lộc Hân Nhiên nhức đầu, lầu bầu nói:
- Không nên nha. Theo lý mà nói, bằng vào tư sắc của tỷ tỷ, lại cộng thêm quyển bí tịch kia, nhất định là không có gì bất lợi, làm sao lại thất thủ vậy?
Thẩm Thấm xấu hổ nói:
- Thất thủ cái gì, ta căn bản làm sao động thủ được chứ! Ngươi cho rằng ai cũng hoang đường giống như ngươi vậy?
- Thì ra là như vậy.
Lộc Hân Nhiên thất vọng, ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Tỷ tỷ thực sự là phung phí của trời, tự nhiên bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy! Nếu đổi lại là ta mà nói, ta khẳng định thuần thục...
- ...
Thẩm Thấm bưng bít cái trán
Người này trong óc chứa cái gì vậy!
Thẩm Thấm nhìn Lộc Hân Nhiên với vẻ mặt im lặng.
Nha đầu kia tướng mạo điềm mỹ, thoạt nhìn thanh thanh tú tú, mười phần khả ái, ở trong tông môn nhân khí không hề tệ.
Nhưng hầu hết mọi người đều bị vẻ ngoài của cô nương này lừa.
Chỉ có Thẩm Thấm biết, người này tư tưởng mười phần ‘xấu xa’, quả thực so với đệ tử Hợp Hoan Tông còn muốn thái quá!
U La Điện môn quy cực kỳ nghiêm ngặt, nhất là ở chuyện tình yêu nam nữ, thậm chí nghiêm cấm bằng sắc lệnh.
Nếu như phát hiện có hành vi vi phạm, trên cơ bản thì sẽ bị huỷ bỏ tu vi, trục xuất tông môn.
Nhưng nếu ngay từ đầu đã nặng như vậy, Lộc Hân Nhiên vẫn dám đưa cái loại tập tranh kia, có thể thấy được người nọ quá đáng như thế nào.
Nhớ lại bí tịch đối phương cho mình, mặt Thẩm Thấm cười đỏ tươi ướt át, cả người dường như nóng rần lên.
- Dùng những chiêu thức này trên người Thánh Tử? Chuyện này cũng quá mất mặt rồi!!
- Hơn nữa, Thánh Tử rất tốt với ta nhưng cũng không có ý định kia...
Thẩm Thấm mê man, trong đầu trào lưu tư tưởng phập phồng.
Đã quên từ một ngày nọ, thái độ Lý Nhiên đối với nàng triệt để thay đổi.
Từ lúc mới bắt đầu không đánh thì mắng, đột nhiên biến thành tôn trọng thân mật, có lúc nhìn về phía ánh mắt của nàng còn sẽ có chút hổ thẹn cùng không nỡ.
Không chỉ giúp nàng cải biến thể chất, để cho nàng từ nhất giới phàm nhân biến thành tu hành giả, còn ở đây để bảo vệ nàng.
Mua cho nàng y phục, mang nàng trở về Lý phủ, để cho nàng và muội muội quen biết nhau...
Điều này cũng làm cho nội tâm A Thấm, từ lúc mới bắt đầu chết lặng phục tùng, từng bước biến thành sùng bái và hết lòng yêu mến, đối với Lý Nhiên cũng càng trở nên ỷ lại.
Mà nàng sở dĩ nỗ lực tu hành, đó là vì hy vọng có thể trở nên có ích đối với Thánh Tử đại nhân