Chương 637. Ngươi đừng làm hư A Thẩm!
Nàng chưa kịp phản ứng, trực tiếp đưa tay cầm lấy.
- chờ một chút!
- Thánh Tử đại nhân không nên nhìn!
Hai người lo lắng kinh hô thành tiếng.
Thế nhưng đã muộn, Lý Nhiên lật tập tranh ra, mới nhìn thoáng qua vẻ mặt hóa đá trong nháy mắt.
- Trời đất?!
Lý Nhiên dại ra, tập tranh đang cầm trên tay có chút run rẩy.
- Cái này, chính là bí tịch các ngươi nói?
Khóe miệng hắn co quắp một hồi.
Bí tịch này cặn kẽ tới mức, so với chiêu thức biến hóa khó lường, quả thực làm cho người cao thủ như hắn cũng phải mục trừng khẩu ngốc.
Lộc Hân Nhiên cùng với Thẩm Thấm cúi đầu thấp xuống, giống như trẻ nhỏ phạm sai lầm.
Lý Nhiên cắn răng nói:
- Bình thường các ngươi tu luyện cái này sao?
- ...
Lộc Hân Nhiên đỏ mặt, tiếng nói như muỗi kêu:
- Thánh Tử đại nhân, đó là một hiểu lầm...
- Hiểu lầm?
Lý Nhiên khoanh tay, cười lạnh nói:
- Ta cho ngươi cơ hội giải thích, ngươi nói xem rốt cuộc là hiểu lầm chỗ nào?
- Ta...
Lộc Hân Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, thật không biết giải thích thế nào.
Xong, khinh thường!
Sách này vậy mà bị Thánh Tử đại nhân nhìn thấy!
Tuy nói rằng đa phần nội môn đệ tử đều không an phận như trong tưởng tượng, bình thường lén lút cũng sẽ trò chuyện về thứ này.
Thế nhưng lệnh cấm chính là lệnh cấm, ai cũng không dám công khai làm mấy thứ chuyện này.
Một phần vạn bị người khác phát hiện, truyền tới Chấp Pháp Đường hoặc là tới tai vị trưởng lão kia, tuyệt đối chắc là sẽ không còn có thể giữ lại tình cảm!
Huống chi Lộc Hân Nhiên còn bị bắt quả tang.
Bằng vào cái bí tịch này, bị phát hiện là trục xuất tông môn!
- Không nói ra được?
Lý Nhiên lạnh lùng nói:
- Lộc Hân Nhiên, ngươi vào tông đã bao lâu?
Lộc Hân Nhiên thấp giọng nói:
- Bảy năm.
- Bảy năm...
Lý Nhiên chắp tay sau lưng:
- Vào U La Điện, chuyện thứ nhất chính là học thuộc môn quy, ngươi cũng đã biết chính mình vi phạm cái nào chứ?
Lộc Hân Nhiên đáp:
- Biết...
- Nói cho ta nghe một chút.
- Vi phạm lệnh cấm tư tàng vật phẩm cấm, cho dù có truyền cho người khác hay không, đều bị... Đều bị huỷ bỏ tu vi, trục xuất tông môn!
- Biết ngươi còn dám lấy ra?
- Ta...
Lộc Hân Nhiên sắc mặt tái nhợt
Đối mặt Lý Nhiên chất vấn, nàng căn bản không thể cãi lại mảy may.
Cũng không có nghĩ chuyện cầu đối phương bỏ qua.
Tuy nàng và Lý Nhiên quan hệ không tệ, nhưng cái môn quy này là chưởng môn định ra, dù cho tông môn Thánh Tử cũng không có thể vi phạm.
Hơn nữa kẻ bao che sẽ bị phạt như người vi phạm môn quy.
Lý Nhiên sao phải mạo hiểm chính bản thân để giúp nàng giải vây?
Thẩm Thấm lo lắng nói:
- Thánh Tử đại nhân, việc này ta cũng có phần, kỳ thực...
Lời còn chưa nói hết, đã bị Lộc Hân Nhiên cản lại.
Nàng dùng sức cắn môi, thanh âm trầm trọng nói:
- Ai làm nấy chịu, tập tranh là của ta, cùng những người khác không liên quan, ta nguyện ý tiếp thụ xử phạt của tông môn!
- Lộc sư muội!
Thẩm Thấm thần tình lo lắng:
- Ta không phải đệ tử U La Điện, môn quy không ước thúc được ta, tranh sách này ngươi cứ nói của ta là được!
Lộc Hân Nhiên lắc đầu:
- Nói thì nói như vậy, nhưng chưởng môn đối với loại chuyện này vô cùng chán ghét, nếu như truyền đến tai nàng, ngươi không có cửa để ở lại Huyền Linh sơn.
- Nhưng mà...
Thẩm Thấm còn muốn nói cái gì đó, Lộc Hân Nhiên ngắt lời nói:
- Tỷ tỷ, ý tốt ta xin nhận. Có điều thành ra dạng này cũng tốt, cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại mà yêu đương... Chỉ là không được gặp Thánh Tử đại nhân, dường như loại chuyện này cũng không còn ý nghĩa gì.
Nhìn nàng giả vờ thoải mái, trong con ngươi Thẩm Thấm đã rưng rưng nước mắt.
Đối với Tu Hành Giả mà nói, tu vi bị phế khác gì cái chết đâu?
Huống hồ thiên phú của aLộc Hân Nhiên còn tốt như vậy...
- Được rồi.
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Đừng bày tỷ muội tình thâm ở chỗ này, ai nói muốn trừng phạt ngươi?
- Ơ?
Lộc Hân Nhiên sửng sốt một chút:
- Thánh Tử đại nhân không phải vừa mới nói môn quy sao?
- Ý của ta là, môn quy nghiêm khắc như vậy, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút.
Lý Nhiên cầm bí tịch nhét vào trong ngực nàng:
- Tự xem đã đủ quá quắt, lại còn dám lấy ra trước mặt mọi người? Đây cũng may là bị ta nhìn thấy, nếu như đổi thành người khác, ngươi bây giờ đã bị đuổi ra ngoài!
- Thánh Tử...
Lộc Hân Nhiên giật mình.
Lý Nhiên thế mà lại chọn bao che nàng?
Điều này thật là có chút ngoài dự liệu của nàng.
Chờ nàng phục hồi tinh thần lại, cũng không có thấy may mắn, ngược lại thầm nghĩ:
- Thánh Tử làm như vậy, lỡ như bị người khác... Thậm chí chưởng môn đã biết, chỉ sợ cả hai đều khó tránh khỏi bị trách phạt!
Lý Nhiên hoàn toàn thất vọng:
- Ở đây cũng không có người khác, chỉ cần ngươi không nói với người ngoài, còn ai vào đây mà biết?
- Còn chưởng môn thì... Khà khà, yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì.
Chưởng môn còn tự mình vi phạm môn quy, làm sao dám xử phạt người khác?
Đối với môn quy này, hắn trước kia từng nói qua với Lãnh Vô Yên.
Trong lòng Lý Nhiên vẫn có chút ngạc nhiên, vì sao đến sư tôn cũng đụng vào yêu đương, lại còn phải cấm đệ tử yêu đương qua lại.