Chương 638. Vì Thánh Tử đại nhân!
Mà Lãnh Vô Yên cho ra một đáp án rất đơn giản:
- Nếu như không có cái môn quy này, sợ rằng nửa số nữ đệ tử của tông môn đều sẽ quấn lên Lý Nhiên... Bổn tọa muốn bảo vệ nam nhân của mình!
...
Lộc Hân Nhiên nhìn Lý Nhiên, tâm tình hết sức cảm động.
Không nghĩ tới Thánh Tử vì để giữ lại nàng, nguyện mạo hiểm như vậy, thậm chí không tiếc vi phạm môn quy!
- Thánh Tử đại nhân, ngươi đối với ta thật tốt!
Lộc Hân Nhiên lại nhào tới.
Lý Nhiên vững vàng đè đầu của nàng lại, tức giận nói:
- Ngưng. Lần này ta không so đo với ngươi, nhưng ngươi cũng cẩn thận một chút cho ta. Loại tranh ảnh này mình ngươi thưởng thức là được rồi, ta không cho phép ngươi đưa cho Thẩm Thấm xem, sẽ làm hư A Thấm nhà ta.
Nghe qua vài lời hai người nói với nhau, bí tịch này sợ rằng Thẩm Nịnh đã coi qua...
Thẩm Thấm xấu hổ cúi đầu.
Lộc Hân Nhiên ôm cánh tay hắn vào trong ngực, cười si ngốc nói:
- Thánh Tử đại nhân, giờ nói lời này có hơi muộn. Sợ rằng A Thấm tỷ tỷ đã sớm nghiên cứu triệt để... Ha ha ha.
Thẩm Thấm vội vàng che miệng của hắn, đỏ mặt xấu hổ, giận dữ nói:
- Không cho phép ngươi nói bậy, ta, ta chưa có xem đâu!
Lộc Hân Nhiên ánh mắt chớp chớp, tựa hồ muốn nói ‘Ta tin ngươi ta làm quỷ’.
Lý Nhiên cười cười:
- Quên đi, xem qua cũng không vấn đề gì, chỉ cần không áp dụng thực tiễn là được.
- Thực tiễn?
Thẩm Thấm cúi đầu thấp xuống, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
- Loại chuyện như vậy tự nhiên bị Thánh Tử đại nhân biết, thực sự là mắc cỡ chết người!
...
Lộc Hân Nhiên đã trải qua thay đổi rất nhanh, tâm tình trở nên sáng sủa rất nhiều.
Nàng ôm Lý Nhiên không chịu buông tay:
- Thánh Tử đại nhân, ngươi làm thế nào có thể lặng yên không tiếng động trở về? Chúng ta dù một chút tin tức cũng không biết đâu.
- Ặc...
Lý Nhiên lúng túng nhức đầu:
- Ta đi cùng sư tôn, đồng thời trở về.
- Thì ra là như vậy.
Lộc Hân Nhiên gật đầu, cũng không có hỏi tới.
Lý Nhiên quay đầu nhìn về phía La Sát sơn, mơ hồ còn có thể chứng kiến tẩm cung của chưởng môn.
Hắn đúng là cùng sư tôn trở về.
Thế nhưng dọc đường đi sư tôn đen mặt, một câu nói cũng không nói với mình, Phá Toái Hư Không đi tới Bắc Địa, sau đó trực tiếp ném hắn tới từ không trung...
- Ai, mỗi lần đi ra ngoài đều muốn chọc sư tôn khó chịu.
Lý Nhiên khẽ thở dài, trong lòng khổ sở:
- Nhưng lần này không giống như xưa, phải làm như thế nào bây giờ...
Lý thánh tử trong lúc nhất thời có chút nhức đầu.
Lý Nhiên thở dài.
Suy nghĩ kỹ một chút, dường như mỗi lần hắn rời tông môn, cuối cùng đều sẽ chọc tức sư tôn.
Lần đầu tiên là bởi vì chuyện từ hôn, Lãnh Vô Yên đã biết hắn ở Vô Ương Thành còn có một vị hôn thê.
Lần thứ hai là thú triều.
Hắn và Lâm Lang Nguyệt bị vây ở trong mật thất, sớm tối chung sống rất nhiều ngày, thậm chí ngủ với nhau.
Bao quát cả quan hệ với Nhạc Kiếm Ly, cũng bị Lãnh Vô Yên phát hiện.
Sau đó đi Thiên Xu viện cứu người, ngoài ý muốn bị Dịch Thanh Lam thu làm đệ tử, kết quả hai vị sư tôn suýt thì đánh nhau tại chỗ.
Lần này thì càng đừng nói
Không không lại thêm vị nữ sư tôn, lại còn cùng các nàng ngủ với nhau...
Lãnh Vô Yên quả thực bị tức không nhẹ.
Trên đường trở về, một câu nói cũng không nói, cắn môi, mặt như phủ băng, vừa về đến tông môn ném hắn ra.
Lý Nhiên nhìn ra, nàng lần này giận thật.
- Trước kia có mấy lần giảng hòa với sư tôn, đều là vắt hết sức suy nghĩ, tiểu pho tượng, tranh liên hoàn, ảnh lưu niệm, thạch tỏ tình... Thật không biết lần này nên làm gì bây giờ.
Lý Nhiên có chút bất đắc dĩ.
Tuy hắn tương đối có kinh nghiệm ở phương diện này, nhưng biện pháp mà một người có thể nghĩ ra được quả thật có giới hạn, hơn nữa, Lãnh Vô Yên đã thấy qua nhiều thứ như vậy, muốn tìm cách đơn giản làm nàng nguôi giận là không thực tế
- Sớm biết vậy, trước đây nên giữ lại mấy trò...
Huống hồ chuyện lần này cũng không giống trước.
Lãnh Vô Yên và Dịch Thanh Lam, Sở Linh Xuyên có quan hệ không hề tốt chút nào, thậm chí có thể nói là vô cùng tồi tệ.
- Ai, làm nam nhân thực sự là quá khó khăn.
Lý thánh tử xoa mi tâm, không khỏi lắc đầu thở dài một cái.
Then chốt là việc này còn chẳng trách Lãnh Vô Yên, xác thực là chính bản thân hắn đã quá tham.
...
Thẩm Thấm nhìn ở trong mắt, lên tiếng hỏi:
- Thánh Tử đại nhân, ngươi đang có chuyện gì phiền lòng sao?
Lộc Hân Nhiên phụ họa nói:
- Đúng vậy, xem mặt mày ngài ủ dột, có muốn nói ra không, chúng ta có khi còn có thể giúp ngươi đưa ra ý hay.
Lý Nhiên phục hồi tinh thần lại, lắc đầu nói:
- Không có gì, một chút việc nhỏ mà thôi, hơn nữa bằng trình độ của các ngươi, cũng không giúp được ta cái gì.
Hắn nói trình độ, tự nhiên là muốn nói trình độ yêu đương.
Thẩm Thấm nghe vậy nghĩ tới điều gì, do dự một chút, đỏ mặt thấp giọng nói:
- Thánh Tử đại nhân, ngài nếu như tu vi có chút khốn đốn, không bằng cùng ta thử xem... Ta, ta đã Trúc Cơ, Linh Tủy cũng đã thành hình, tùy thời có thể dâng hiến cho ngài.
- Cùng ngươi thử? Kính dâng Linh Tủy?
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt, sau đó trong nháy mắt phản ứng kịp, mặt mo nháo cái đỏ bừng.