Chương 657. Sư tôn đừng nóng vội, đệ tử nhất định sẽ Hợp Đạo!
Lãnh Vô Yên nghe thấy những điều hắn nói, sắc mặt nàng bối rối:
- Ai..ai muốn ngươi làm ấm giường hầu hạ ta chứ!! cái gì mà mã giết gà chứ? Ngươi nói linh tinh cái gì đó?
Lý Nhiên nói ra:
- Ý ta muốn nói là đấm bóp thư giãn. Yên tâm, tay nghề của đệ tử rất điêu luyện, tuyệt đối sẽ không làm sư tôn phải thất vọng đâu.
- Bổn tọa mới không thèm cái gì mã sát gà của của ngươi đâu...
Nói còn chưa có dứt lời., Lý Nhiên đã bế nàng lên, cười híp mắt nói:
- Không được, hôm nay đệ tử chắc chắn sẽ hầu hạ cho sư tôn thoải mái nhất có thể, phải để cho người hết giận mới được!
Sau đó hắn ôm nàng đi ra ngoài của phòng ăn.
- Chờ chút, cẩn thận bị người khác nhìn thấy!
Lãnh Vô Yên không có nói được hắn, không thể làm gì hơn là ôm đầu chui vào đầu vai của hắn, sợ bị người khác nhìn thấy.
Nàng giống như một con chim ngốc nghếch, đạo pháp cũng quên dùng.
Trong hành lang tối om không một bóng người, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Hai người đi về phía phòng ngủ.
Lãnh Vô Yên bỗng nhớ ra cái gì đó, nàng hiếu kì hỏi:
- Đúng rồi, Thẩm Nịnh nàng đi đâu rồi, bổn tọa sao không thấy được nàng?
- Nàng hả. Chắc vẫn đang tu luyện!
Lý Nguyên nghe thế hắn trả lời.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, chỉ thấy Thẩm Nịnh khoanh chân ngồi tĩnh tọa tu hành, trên người nàng u quang quấn quanh, nàng đang tu luyện U La Thánh Điển.
Xem ra bây giờ nàng tu luyện trôi chảy hơn so với hồi sáng.
Hai người đi vào đánh thức nàng, rời khỏi trạng thái tu hành, mờ mịt mở mắt ra.
Thấy người đến là bọ họ, nàng nở ra nụ cười:
- Sư tôn, ca ca, hai người đến rồi sao..hả?
Thẩm Nịnh thấy dáng vẻ của hai người, nàng không hiểu ra sao:
- Sư tôn đang bị thương sao?
- Hả?
Lãnh Vô Yên sửng sốt:
- Đâu có, tại sao ngươi lại nói như vậy.
Giọng của Thẩm Nịnh không hiểu được:
- Nếu không có bị thương, vậy tại sao lại để ca ca ôm sư tôn?
!!
Lãnh Vô Yên lúc này mới hiểu ra, mặt nàng lại nóng hổi đỏ bừng lên, từ trên người của Lý Nhiên nhảy xuống.
- Haha, không có gì cả, đây chỉ là một phương pháp tu hành đặc biệt mà thôi...
Nói xong nàng lại trừng mắt mà nhìn Lý Nhiên.
Tất cả là tại hắn.
- Tu hành?
Khuôn mặt non nớt của Thẩm Nịnh đầy tò mò.
Còn có phương pháp tu hành kì quái như vậy sao?
Lãnh Vô Yên quay đầu nhìn hắn, không biết trả lời sao cho phải.
Ngược lại thì Lý Nhiên với một vẻ mặt thản nhiên:
- Đến một cảnh giới nhất định, đi đứng nằm ngồi hay làm gì đều là đang tu hành, ngươi đã quên lúc ở Vạn Kiếm Các, ngủ cũng là một loại tu hành sao?
- Thì ra là thế.
Thẩm Nịnh gật đầu hiểu rõ:
- Nịnh Nhi đã biết, hóa ra là cảnh giới của ta quá thấp.
Lý Nhiên sờ đầu của nàng nói:
- Việc tu hành, chỉ dựa vào nỗ lực thôi là không đủ, còn muốn có cảm ngộ của riêng mình và sự lý giải, mới có thể chạm chân đến cảnh giới cao hơn.
- Cảm ngộ?
Từ này hơi xa lạ đối với Thẩm Nịnh, khuôn mặt nàng lúc này ngơ ngác như chú nai tơ.
Lãnh Vô Yên nhịn cười, liếc mắt lườm Lý Nhiên.
Cái tên này đúng là hay nói linh tinh, loại chuyện như này cũng nói vớ vẩn để lừa trẻ con...
Lý Nhiên thấy được ánh mắt của nàng, nháy mắt lại với nàng vài cái.
Lãnh Vô Yên đỏ mặt cúi đầu.
- Sư tôn, mới vừa rồi ta đã có thể hơi vận chuyển được một vòng tiểu chu thiên, nhưng còn nhiều chỗ vẫn chưa có thông suốt...
Thẩm Nịnh báo cáo lại với nàng.
Lãnh Vô Yên nghe thấy vậy thì sửng sốt:
- Ngươi có thể vận hành một vòng tiểu chu thiên rồi hả?
- Ừm.
Thẩm Nịnh gật đầu.
Lãnh Vô yên nắm lấy cổ tay của nàng, linh lực của nàng đi vào, trong thời gian ngắn di chuyển trong cơ thể của Thẩm Nịnh.
Nhìn rõ tình huống không sót một thứ gì.
Chỉ thấy trong kinh mạch có vết tích của việc vận hành linh lực, linh khí của nàng đi theo con đường đó.
- Ôi có thể vận hành một tiểu chu thiên thật này!
U La Thánh Điển nổi tiếng về việc khó hiểu, Thẩm Nịnh mới tu hành được bao lâu đâu cơ chứ?
Nàng trước đó tuy luyện khí trung kỳ, nhưng ngày hôm nay mới la ngày đầu tiên tu hành U La Thánh Điển, có thể vận hành một tiểu chu thiên sao?
Trước đây Lý Nhiên cũng không có nhanh như vậy!
Thật là không tưởng.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút thì cũng không có gì là không hiểu được.
Thẩm Nịnh vốn là một thiên tài ma vũ song tu, tốc độ tu hành gần với thánh phẩm thiên phú của Lý Nhiên, lại thêm kiếm khí đế cấp của Sở Linh Xuyên tẩy tủy, kinh mạch của nàng cũng đã được kì cọ cho thông suốt.
Cơ sở của nàng đã được đánh bền chắc.
Công pháp có coi như thâm thúy khó hiểu đi chăng nữa, thì đối với nàng độ khó đã được giảm đi một nửa.
Quan trọng nhất là, nha đầu kia còn rất cố gắng luyện tập nữa
So sánh với Lý Nhiên thì, hắn chỉ là một con cá khô lười biếng...
- Được rồi, hôm nay tu luyện đến đây thôi.
Lãnh Vô Yên nói ra:
- Mọi việc mà hấp tấp quá sẽ hỏng, ở cái giai đoạn này của ngươi quan trọng nhất là cô đọng, đột phá quá nhanh sẽ dẫn đến việc tẩu hỏa nhập ma.
Tu hành mặc dù là việc lội ngược dòng, không tiến lên nhất định sẽ bị đẩy lùi, nhưng mà đối với thiên tài cấp bậc này, ý nghĩa của sự nỗ lực cũng không có quá quan trọng.