Chương 658. Sư tôn đừng nóng vội, đệ tử nhất định sẽ Hợp Đạo! (2)
Kỳ ngộ, cảm ngộ và tạo hóa, mới là cái quan trọng nhất, Lý Nhiên chính là một ví dụ điển hình. Ở trong tông môn tìm một người đệ tử bình thường, tu hành còn chăm chỉ gấp mấy lần hắn, thế nhưng có thánh phẩm thiên phú và đủ loại kỳ ngộ làm cơ sở, cho dù hắn có lười đi chăng nữa thì vẫn có thể chèn ép đủ thể loại thiên kiêu.
Ông trời từ trước đến nay rất không công bằng, mặc dù cho ngươi có chấp nhận được sự thật này hay không thì có người sinh ra đã ở gần vạch đích rồi.
Lý Nhiên là như vậy.
Thẩm Nịnh là là như vậy.
- Ừm.
Thẩm Nịnh ngoan ngoãn gật đầu.
Lãnh Vô Yên lại nói tiếp:
- Còn nữa, ban đêm ngươi ngủ cùng với bổn tọa đi, bổn tọa dùng đạo pháp để khai thác đan điền cho ngươi.
- Khai thác đan điền?
Lý Nhiên sửng sốt hỏi:
- Không phải đan điền chỉ có thể tự tu luyện sao? Còn có thể nhờ ngoại lực khai thác?
Lãnh Vô yên cười nói:
- Sở Linh Xuyên còn có thể dùng kiếm khí để tẩy tủy, bổn tọa vì sao không thể dùng đạo pháp để khai thác đan điền chứ?
Vốn không cần vội vã như vậy.
Nhưng đây là ‘chiến thư’ của Sở Linh Xuyên gửi đến nàng, còn mặt khác cũng là vì nàng yêu thích thiên phú của Thẩm Nịnh, mới vội vã khai thác đan điền của nàng như vậy.
- Hóa ra còn có những kiểu này sao.
Lý Nhiên nhỏ giọng thì thầm.
Nhìn dáng vẻ của hắn như có chút tức giận, Lãnh Vô Yên còn tưởng rằng hắn lo lắng nàng gây bất lợi cho Thẩm Nịnh, giải thích:
- Đó cũng không phải là dục tốc bất đạt.
- Thẩm Ninh tu hành U La Điện đạo pháp, có cùng nguồn gốc với bổn tọa, làm như vậy sẽ gia tốc việc tu hành cho nàng. Trăm cái lợi không có cái hại nào.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Tất nhiên là đệ tử tin tưởng sư tôn, hơn nữa đệ tử cũng không quan tâm đến cái này...
- Hả?
Lãnh Vô Yên không hiểu được mà nói:
- Vậy ngươi đứng đó lẩm bẩm cái gì vậy chứ?
Giọng nói của nàng đầy u oán.
- Trước đây đệ tử gia nhập U La Điện còn không có đãi ngộ như vậy đâu, sư tôn cũng thật thiên vị quá đi?
- ...
Lãnh Vô Yên vừa bực vừa buồn cười:
- Tốt, ngươi ghen với cả muội muội của mình sao?
Lý Nhiên ngay thẳng mà hỏi ngược lại:
- Sư tôn cũng ghen với nàng, tại sao đệ tử không thể chứ?
- Hứ!
Lãnh Vô Yên đỏ mặt nhìn hắn hừ một cái:
- Ngươi cái tên này, lại đang nói bậy bạ cái gì đó!
- chính là...
- Câm miệng!
...
Thẩm Nịnh không hiểu gì mà nhìn hai người.
Sư tôn và ca ca đang nói cái gì vậy nhỉ, tại sao nàng không có hiểu câu nào hết?
Hơn nữa nàng cảm giác quan hệ của hai người này hơi lạ, giống như khi ở với sư tôn Sở Linh Xuyên!
- Được rồi, dừng sự chua chát đó lại ngay.
Lãnh Vô Yên nhìn ánh mắt u oán của Lý Nhiên, nàng không hiểu sao mình lại buồn cười.
- Ai nói bổn tọa không khai thác đan điền cho ngươi?
- Hả?
Lý Nhiên gãi đầu:
- Chẳng lẽ lúc đệ tử mới vào, sư tôn cũng giúp đệ tử khai thác rồi sao?
- Không phải lúc đó.
Lãnh Vô Yên tuy quan tâm tu vi của đệ tử, nhưng cũng chưa đến mức giúp đệ tử khai thác đan điền, cho dù là thánh tử cũng không có tư cách này.
Lý Nhiên nghe vậy càng tò mò hơn:
- Vậy là lúc nào?
Lãnh Vô Yên đỏ mặt cười, nàng cũng hơi xấu hổ, nhỏ giọng nói:
- Ở không lâu trước đó...khi đó ngươi đột nhiên có hứng thú với tu hành, bổn tọa giúp ngươi một chút...
Nói được một nửa nàng không nói gì nữa.
- Hửm?
Lý Nhiên ngẩn ra, sau đó nghĩ đến cái gì đó, kinh ngạc nói:
- ý sư tôn là lúc đó sao?
Lãnh Vô yên cúi người xuống không nói gì.
Đây là thầm xác nhận.
Lý Nhiên nuốt nước bọt.
Hắn biết Lãnh Vô Yên đang nói đến cái gì.
Có thể khiến hắn để tâm vào việc tu hành, khẳng định chỉ có một lí do, chính là để có thể giao lưu sâu sắc hơn với sư tôn.
Lúc đó hắn lần đầu tiên được biết sư tôn còn có ‘điều kiện thông quan’, hơn nữa tối thiểu cũng phải là Hợp Đạo sơ kỳ.
Lúc đó Lý Nhiên cực kỳ cố gắng.
Mở mắt ra chính là đang tu hành, cảnh giới tăng lên như là ngồi tên lửa.
Kết quả hắn không nghĩ tới là sư tôn cũng đang giúp hắn.
Trách không được lúc đó tu vi của hắn lại tăng nhanh như thế.
Tình thầy trò như này, cũng quá là cảm động!
- Sư tôn đừng nóng vội, đệ tử nhất định sẽ sớm ngày Hợp Đạo!
Lồng ngực của Lý thánh tử rung động loảng xoảng.
Gò má của Lãnh Vô Yên lại đỏ bừng, dậm chân nói:
- Ngươi đừng có nói bậy bạ, ai, ai gấp gáp chứ?
- Nói bậy, ai gấp gáp gì chứ?
Lãnh Vô Yên trừng mắt nhìn Lý Nhiên.
Lời nói này, giống như là mình vội vã muốn làm chuyện đó với hắn vậy...
Vẻ mặt của Lý Nhiên cười đểu nói ra:
- Sư tôn nếu như người không gấp gáo thì tại sao phải vội vã giúp đệ tử khai thác đan điền chứ?
Sớm không giúp, muộn không giúp, sau khi đưa ra ‘điều kiện thông quan’ mới lặng lẽ giúp hắn khai thác đan điền.
Việc này muốn giải thích cũng không có được nha!
- Bổn tọa...
Gò má của Lãnh Vô Yên lại đỏ bừng lên, ấp úng nửa ngày cũng không nói được câu nào.
Nàng cũng không biết bản thân mình nghĩ cái gì nữa.
Lúc đó nàng thấy Lý Nhiên tu luyện nghiêm túc như vậy, cho nên mới không nhịn được mà giúp hắn một tay.