Chương 660. Tạo hóa của Lý Nhiên, đây chính là thu hoạch mà ngươi nói đến sao?
Nhưng những lời này cũng cảnh báo cho nàng.
- Đúng vậy, Sở Linh Xuyên có thể ngủ cùng với Lý Nhiên, bổn tọa sao lại không thể chứ?
- Xem ra, Bổn tọa không ngủ cùng hắn là một thiệt thòi lớn?!
Sắc mặt của Lãnh Vô Yên biến đổi không ngừng, nàng cũng có chút do dự.
Mà đổi thành bên khác, Lý Nhiên cũng đã gần đi ra đến cửa.
Vừa mới đẩy cánh cửa ra, phía sau truyền đến một tiếng nói quen thuộc:
- Nhiên Nhi, nếu Thẩm Nịnh nói sợ, vậy ngươi cũng ở lại với nàng đi.
Lý Nhiên dừng bước, khóe miệng nở một nụ cười thâm hiểm.
- Đệ tử tuân mệnh.
Hắn quay đầu lại, ăn ý liếc mắt với Thẩm Nịnh một cái.
...
Không cần suy nghĩ nhiều, đây chính là thiên phú của hắn.
Vừa rồi lúc ăn cơm, Lý Nhiên cũng đã suy nghĩ đến chuyện này.
Khổng Tử đã từng nói: Không có việc gì mà ngủ một lần không giải quyết được cả. Nếu có vậy ngủ lần hai.
Nhưng mà với tính cách của Lãnh Vô yên, ở dưới tình huống có người ngoài ở đây, rất có thể sẽ không để cho hắn ngủ lại.
Cho nên hắn cũng đã dặn dò Thẩm Nịnh một phen.
Tăng thêm việc Thẩm Nịnh cũng muốn hắn ở lại đây nữa, đây đều là những ý muốn từ trong nội tâm của nàng mà thôi.
Lãnh Vô Yên cũng tự nhiên mà ‘mắc bẫy’.
- Ta đúng là một người dự đoán đẳng cấp.
Nụ cười của Lý thánh tử rất chi là đắc ý.
Thế nhưng một giây tiếp theo, Lãnh Vô yên cúi đầu đánh hắn trở về nguyên hình:
- Ngươi đêm nay ngủ trên mặt đất! Chỉ cần ở chung một cái phòng thôi là Thẩm Nịnh sẽ không sợ hãi rồi.
...
- Ngủ trên mặt đất sao?
Mặt mũi của hắn rầu rĩ:
- Sư tôn không phải ngài đang nói đùa chứ?
- Vậy ngươi ngồi bên cạnh tu hành cũng được, đợi nàng ngủ rồi ngươi có thể về phòng.
...
- Đệ tử đã biết.
Lý Nhiên ủ rũ.
Thật ghê tởm, sư tôn vậy mà dự đoán được trước cái dự đoán của ta!
Trong phòng ngủ.
Thẩm Nịnh nằm ở trên giường, Lãnh Vô Yên ngồi ở bên giường.
Hai ngươi tay nắm chặt lại với nhau, đạo pháp hòa hợp ở trong không khí, linh lực như những tia nước nhỏ chậm rãi đi vào trong cơ thể của Thẩm Nịnh.
Dưới sự khống chế của Lãnh Vô yên, chậm rãi mà khai thác đan điền của nàng.
Võ tu và đạo tu có khác biệt về bản chất.
Đối với võ tu mà nói, mục đích cuối cùng là rèn luyện bản thân, tầm quan trọng của tẩy rửa kinh mạch, là muốn vượt xa qua đan điền.
Linh khí chỉ là dùng để nâng cao tu vi, chỉ có thể là ‘động lực’ chống đỡ bản thân. Còn chân chính hình thành nên sức mạnh, vẫn là kiếm khí chất chứa ở bên trong kinh mạch.
Cho nên đối với việc khai thác đan điền cũng không có quan trọng như vậy.
Mà đạo tu thì hoàn toàn khác biệt.
Ý của bộ họ là đạo pháp vô thường, cảm ứng đất trời, mà linh lực là điều kiện duy nhất để điều khiển đạo pháp.
Chỉ có khai thác cho đan điền trở nên rộng lớn, cứng cỏi mới có thể chứa đựng nhiều linh lực hơn, cũng như có thể điều khiển nhiều đạo pháp hơn.
Hai thứ không phân rõ ai mạnh hơn ai yếu hơn.
Dù sao thiên phú và cảm ngộ của mỗi người mỗi khác, thực lực cá nhân không thể lấy ra làm tiêu chuẩn để đánh giá.
Nhưng đối với Sở Linh Xuyên và Lãnh Vô Yên mà nói, các nàng đã đứng ở vị trí đỉnh phong, đại biểu cho chiến lực mạnh nhất của vũ đạo.
Đây cũng là lí do tại sao mà Sở Linh Xuyên cố chấp như thế, nàng nhất định phải thắng được Lãnh Vô Yên.
Không phải vì tôn nghiêm của nàng mà là vì tôn nghiêm của võ tu!
- Xem ra Sở Linh Xuyên còn rất nghiêm túc.
Lãnh Vô Yên một bên truyền linh lực, một bên nhàn nhạt nói ra:
- Kinh lạc của Thẩm Nịnh cũng đã dần thành hình. Tiềm năng của Tiên Thiên võ thể cũng được phát huy ra, coi như không có tu hành công pháp của Vạn Kiếm Các thì thực lực võ tu của nàng cũng sẽ ngày càng tăng nhanh.
Đây chính là ý tưởng của Sở Linh Xuyên sao.
Nếu không được chỉ dạy Thẩm Nịnh, vậy nàng sẽ khai thác thiên phú của Thẩm Nịnh đến tận cùng, khiến cho Thẩm Nịnh ngồi chơi thôi cũng có thể tăng tu vi.
- Ha, ý tưởng mặc dù cũng không tồi, nhưng chỉ bằng thủ đoạn cỏn con như vậy thôi, không có làm khó được bổn tọa?
Ánh mắt của Lãnh Vô Yên tràn ngập sự trêu tức.
Chỉ cần khai thác cho đan điền của Thẩm Nịnh đủ lớn, sức chứa của linh lực cũng sẽ lớn hơn, cho dù Thẩm Nịnh có tu luyện đến cảnh giới nào, thì linh lực của nàng cũng sẽ nhiều hơn người cùng cảnh giới mấy lần!
Còn tăng thêm thiên phú siêu phẩm của nàng, tuy không có kinh khủng như là Lý Nhiên, nhưng cũng đã có thể nghiền ép chín mươi chín phần trăm các thiên tài khác rồi!
- Bổn tọa không chỉ muốn thắng Sở Linh Xuyên còn muốn thắng cả Dịch Thanh lam!!
Vừa nghĩ đến việc Lâm Lang Nguyệt không chỉ có đánh không lại Lý Nhiên, thậm chí về sau cũng không có thắng được Thẩm Nịnh, Dịch Thanh Lam chắc chắn cũng sẽ rất khó chịu...Tâm trạng của Lãnh Vô yên vui vẻ hơn mấy lần.
Tốc độ khai thác đan điền cũng nhanh hơn mấy lần.
Mà lúc này trời cũng đã muộn, còn có nhiều cảm giác ấm áp như vậy, Thẩm Nịnh cũng mơ màng mà ngủ rồi.
Trong phòng ngủ lúc này yên tĩnh lại.
Lý thánh tử ngồi ở trên ghế, cả người hắn ủ rũ.
- Nói là sẽ ngủ chung với nhau, cái này là gì chứ?
...
Lãnh Vô Yên liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt như đưa đám của hắn, nàng không khỏi buồn cười.