Chương 659. Ta đã đoán trước được ý định của ngươi!
Hơn nữa sợ hắn biết được, mới thừa dịp hắn ngủ len lén ra tay...
- Được rồi.
Lý Nhiên xoa mái tóc của nàng:
- Sư tôn yên tâm đi, đệ tử sẽ sớm ngày Hợp Đạo, sẽ không để người thất vọng đâu.
- Hứ!
Lãnh Vô Yên hừ nhẹ một tiếng, xấu hổ và giận dữ nói:
- Ngươi có Hợp Đạo hay không thì cũng có liên quan gì đến ta đâu? Hơn nữa ngươi cũng mới chỉ có hai mươi lăm, ta mới không thèm có cái gì kỳ vọng hão huyền đây!
Nói như vậy làm như nàng thật háo hức mong chờ vậy, thật xấu hổ muốn chết!
Bộ dạng của Lý Nhiên lúc này tràn ngập ‘ta hiểu’, hắn cười híp mắt nói:
- Tâm lý của đệ tử chắc chắn.
- Nắm chắc cái gì chứ hả!
Mặt của Lãnh Vô Yên lại càng đỏ hơn.
- Đệ tử cũng đã phân thần trung kỳ, không bao lâu nữa cũng sẽ...
- Câm miệng lại!
...
Lãnh Vô Yên vừa xấu hổ, trong lòng nàng lại có một cảm giác đầy vô lực.
Ở trước mặt người này, nàng như một thiếu nữ vừa bước vào đời không có chút kinh nghiệm nào, cái mỏ dẻo quẹo ba xạo của đối phương nói không ngừng nghỉ khiến nàng không thể làm gì được hắn.
Nhìn vẻ mặt đểu cáng của Lý Nhiên, Lãnh Vô Yên có chút xuất thần:
- Được rồi, đừng có ở đây nói bậy nói bạ nữa, ngươi nhanh trở về đi! Bổn tọa còn muốn giúp Thẩm Nịnh khai thác đan điền nữa.
- Hả?
Lý Nhiên vò đầu nói:
- Không phải đã nói là đêm nay đệ tử ngủ ở đây sao, còn mát xa cho sư tôn nữa mà?
- Mã xát gà cái gì chứ, cái kia là tự ngươi nói ra, bổn tọa đồng ý bao giờ chứ?
Lãnh Vô Yên trợn mắt nhìn hắn:
- Còn nữa Thẩm Nịnh đang ở đây, nói luyên thuyên trước mặt trẻ con còn ra cái thể thống gì?
Thực ra nàng cũng không ngại để cho Lý Nhiên ở lại.
Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên.
Thế nhưng bây giờ bên cạnh lại có thêm Thẩm Nịnh...
Nói như nào thì nàng cũng là sư tôn của hai người, tuy Thẩm Nịnh tuổi còn nhỏ cái gì cũng không hiểu, là nàng không khắc phục được sự thẹn thùng trong nội tâm của nàng.
Lý Nhiên nháy nháy mắt, cũng hiểu ra:
- Vậy ý của sư tôn là, chỉ cần không có Thẩm Nịnh ở đây là được đúng không?
- Bổn tọa cũng không có nói như vậy.
Lãnh Vô Yên chắp tay để sau lưng, nói ra:
- Khai thác đan điền không phải việc nhỏ, dù sao bổn tọa cũng phải cẩn thận mà làm. Không thể hấp tấp được, theo tiến độ thì cần ít nhất phải nửa tháng!
- Lâu như vậy sao?
Lý Nhiên nhức đầu, hắn không thể chấp nhận được điều này.
Nhìn bộ dạng thất vọng của hắn, Lãnh Vô Yên tức giận nói:
- Ngược lại ngươi mấy ngày nay đàng hoàng lại chút cho ta! Chờ xong việc bổn tọa tìm ngươi tính sổ.
- Ừm...
Lý Nhiên nhéo cằm. Hơn nửa tháng cũng quá là lâu. Dựa theo kinh nghiệm của hắn, muốn dỗ dành sư tôn cho tốt phải dỗ dành ngay mới được.
Hôm nay đã xong việc mở đầu, có thể hành động một lần triệt để, nhưng kéo dài mười ngày nửa tháng, không chừng độ khó lại tăng lên, vừa mới nỗ lực ba hoa coi như đổ sông đổ bể hết. Nhưng mà xem thái độ của nàng cũng hoà hoãn hơn nhiều rồi.
- May mắn là ta đã có chuẩn bị từ trước...
Lý Nhiên nhìn về phía của Thẩm Nịnh nháy mắt vài cái, Thẩm Nịnh nhận được ám hiệu, lặng lẽ gật đầu.
- Ha ha, lúc này đệ tử cũng nên đi rồi ha?
Hắn làm bộ như muốn rời đi.
Lãnh Vô Yên nàng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Nghe lời như vậy sao?
Như vậy không giống với tính cách của Lý Nhiên lắm.
Đúng lúc này, Thẩm Nịnh đột nhiên nói ra:
- Sư tôn có thể để cho ca ca ở lại không.
- Hả?
Lãnh Vô Yên quay đầu lại, nghi ngờ nói:
- Vì sao?
Thẩm Nịnh ngập ngừng nói ra:
- Từ sau khi đệ tử rời khỏi Lý phủ, vẫn luôn ngủ chung với ca ca. Cho đến bây giờ cũng chưa có ngủ riêng.
Chân mày của Lãnh Vô Yên nhíu lại:
- Có gì phải sợ chứ? Bổn tọa cũng không có hại ngươi.
- Đệ tử đương nhiên là tin tưởng sư tôn. Nhưng tẩm cung này to lớn như vậy, trong trong lòng đệ tử cũng rất sợ hãi...
Thẩm Nịnh cúi đầu thấp xuống, nhìn qua có vẻ rất đáng thương.
Lãnh Vô yên hơi sững sờ, sau đó cũng thở dài.
Nhắc đến cũng phải.
Dù sao thì Thẩm Nịnh cũng mới bước lên tiên lộ, hơn nữa nàng cũng chỉ là một đứa trẻ.
Trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, liên tục thay đổi hai cái sư tôn, lại đến một nơi xa lạ, trong lòng nàng có sợ hãi cũng là bình thường.
Tính cách của nàng tuy mạnh mẽ, nhưng nàng cũng là người biết cảm thông.
- Nhưng ta không thể để ba người ngủ chung với nhau?
Lãnh Vô yên khó xử nói.
Đôi mắt ngây thơ xinh đẹp của Thẩm Nịnh chớp chớp, nhẹ giọng nói ra:
- Nhưng lúc đệ tử ở Vạn Kiếm Các. Chính là ba người ngủ cùng với nhau.
Lãnh Vô Yên nghe thấy vậy thì sửng sốt:
- Hả?
Thẩm Nịnh cắn ngón tay:
- Vì sao ca ca có thể ngủ cùng với Linh Xuyên sư tôn, nhưng tại sao không thể ngủ cùng Lãnh sư tôn vậy? Chẳng lẽ quan hệ của hai người không có tốt như vậy sao?
Lãnh Vô Yên cạn lời.
Nàng lặng lẽ siết chặt nắm đấm.
Vấn đề này chạm đến điểm đau của nàng, để trong lòng nàng nổi lên cơn giận không tên.
- Bởi vì Sở Linh Xuyên không có liêm sỉ!
Trong lòng nàng gào thét.
Nhưng nàng cũng không có nói ra, dù sao vẫn đang ở trước mặt trẻ con, nàng cũng cố gắng kiềm chế cơn tức giận lại.