Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 671. Lý Thánh Tử tự học thành tài

Chương 671. Lý Thánh Tử tự học thành tài


Hình ảnh có chút kỳ quái, nhưng cũng không phải là không hài hòa.
Trong căn phòng yên vắng thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở đều đều của mấy người.
Cốc cốc cốc.
Lúc này, cửa phòng bị gõ nhẹ nhàng, ngoài cửa truyền đến giọng nói của chấp sự:
- Chưởng môn, đồ ăn sáng đã làm xong, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng bữa.
Nói xong nhưng trong phòng vẫn an tĩnh như cũ.
Chấp sự thấy không có người trả lời cũng không nói thêm gì nữa, xoay người rời khỏi cửa phòng ngủ.
Lãnh Vô Yên nghe tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, ánh mắt sáng ngời chớp chớp.
Nàng cũng không có ngủ.
Dựa vào cảnh giới tu vi của nàng, chuyện ngủ nghỉ đã không còn ý nghĩa nữa.
Mặc dù ép buộc chính mình rơi vào giấc ngủ, ý thức vẫn luôn giữ được sự thanh tỉnh, cái này đã trở thành bản năng của thân thể.
- Thật không biết cái tên này sao lại đẹp trai như vậy chứ.
Lãnh Vô Yên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lý Nhiên, thấy hắn vẫn ngủ say sưa, dáng vẻ khi ngủ lại có chút dễ thương.
Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một chút:
- Đồ ăn sáng đã làm xong, có cần đánh thức hắn không?
Nàng do dự một chút vẫn không lên tiếng:
- Dù sao Thẩm Nịnh vẫn chưa tỉnh, chắc là không đói bụng. Vậy cứ nằm thêm chút nữa.
Nàng đổi một tư thế thoải mái, tiếp tục nằm lại trong lòng Lý Nhiên.
Lãnh Vô Yên và Lý Nhiên cũng không cần ăn cơm, đồ ăn sáng này là chuẩn bị cho Thẩm Nịnh, bởi vì tiểu nha đầu này còn chưa tới trình độ Ích Cốc.
Hôm qua nàng quên mất việc này, làm hại Thẩm Nịnh đói bụng nguyên một ngày, cuối cùng vẫn là Lý Nhiên tự mình làm cơm tối.
Điều này làm cho người sư tôn như nàng đây vô cùng xấu hổ.
Vì vậy đêm qua mới cố ý dặn dò chấp sự canh giờ chuẩn bị một ngày ba bữa.
- Ừm, không vội, cứ chờ Thẩm Nịnh đói tỉnh dậy rồi hãy nói.
Lãnh Vô Yên ôm Lý Nhiên, mặt cười thích ý.
Mặc dù bọn hắn ngày hôm qua vẫn còn đang giận dỗi, nhưng phải thừa nhận được Lý Nhiên ôm ấp trong ngực thật sự rất thoải mái...
Đột nhiên, nàng đã nhận ra cái gì, vội vàng nhắm chặt mắt lại.
Chỉ thấy mới vừa có tiếng đập cửa thì Lý Nhiên cũng tỉnh dậy. Hắn mơ màng mở mắt, ánh mặt trời sáng rỡ để cho lòng người tốt, không khỏi dùng sức xoay xoay lưng.
- Thoải mái!
Đêm qua vừa nói chuyện phiếm vừa xoa bóp nên ngủ rất muộn, nhưng cảm giác ngủ này rất an ổn.
Nằm ở tẩm cung quen thuộc, bên cạnh là sư tôn mỹ lệ, điều này khiến hắn cảm giác thật thật bình an.
- Đúng rồi, sư tôn...
Lý Nhiên nhớ ra cái gì đó, cúi đầu nhìn lại thì thấy Lãnh Vô Yên đang nằm bên người mình.
Lông mi thật dài nhẹ nhàng mấp máy, mặt tươi tắn trắng nõn như tuyết dưới ánh bình minh, dung nhan khi ngủ an tĩnh ngọt ngào, giống như người trong tranh vậy.
- Vẫn chưa tỉnh sao?
Lý Nhiên có chút buồn cười:
- Sư tôn đừng giả bộ ngủ, mỗi lần sáng sớm tỉnh lại đều phải ngái ngủ một chặp.
Hắn vốn biết da mặt mấy vị sư phụ quá mỏng.
Chỉ cần ban đêm nằm cùng giường thì hôm sau tỉnh lại đều không ngoại lệ phải vờ ngái ngủ.
Thật là nghĩ chỉ cần tỉnh muộn một chút thì người ngủ sẽ không phải là mình hay sao...
Điển hình của tâm lý đà điểu.
Lãnh Vô Yên nghe vậy cũng không giả bộ được, không thể làm gì khác hơn là mở mắt, đỏ mặt trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ai giả bộ rồi hả? Bổn tọa vừa mới tỉnh ngủ không được sao?
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Sư tôn là Đại Năng cấp Đế, từ lúc nào cũng cần ngủ? Sợ rằng muốn ngủ cũng ngủ không được ấy chứ ?
- Ngươi nhiều chuyện quá!
Lãnh Vô Yên nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhìn hắn chằm chằm.
- Đúng rồi, đêm qua đệ tử phục vụ sư tôn có thoả mãn không? Lý Nhiên tiến tới nhẹ giọng hỏi.
- Phục vụ ?
Lãnh Vô Yên sửng sốt một chút, sau đó trong nháy mắt khuôn mặt ửng đỏ.
Nghĩ tới chuyện đã xảy ra đêm qua, nàng vô cùng xấu hổ.
Hai người vừa mới bắt đầu vẫn còn trò chuyện về Long Tộc và bí tân cổ yêu, hết thảy đều coi như bình thường, nhưng chờ đến sau nửa đêm khi Thẩm Nịnh ngủ say, Lý Nhiên liền dần dần buông thả bản thân.
Không phải là làm cái gì ghê gớm.
Nói cho cùng, kỳ thực chỉ là xoa bóp mà thôi.
Vừa nắn vai vừa đấm chân, thậm chí còn muốn giúp nàng xoa ấn chân, còn gọi cái tên rất kêu: ‘Bắp chân liệu pháp’
Quả thực nghĩ lại cũng khiến người ta cảm thấy e lệ.
Cuối cùng bận việc đến hơn nửa đêm, sau khi hắn xác định nàng không còn tức giận nữa mới nằm trên giường ngủ thật say.
- Phi, thực sự là hoang đường, cũng không biết ngươi học được mấy thứ này từ đâu.
Lãnh Vô Yên đỏ mặt hừ hừ nói:
Ngựa gì giết gà, ngươi nghe đã không đứng đắn, không phải ngươi hay ra vào mấy chốn gió trăng gì đó chứ?
Bằng không làm sao có thể ấn xuống đến mức đó, hơn nữa mỗi chiêu thức cũng đều có tên tương ứng?
- Oan uổng quá.
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Đệ tử hoàn toàn là tự học thành tài, hơn nữa cũng chỉ ấn cho một mình sư tôn.
- Hứ, ai cần?
Lãnh Vô Yên quay đầu qua hừ một tiếng, nhưng khóe miệng lại không kìm được nhếch lên.
- Chẳng lẽ sư tôn không thích?
Lý Nhiên hỏi ngược lại.
- ...Bình thường thôi a!
Lãnh Vô Yên vẫn còn mạnh miệng.
Lý Nhiên cười cười, không nói thêm gì nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất