Chương 680. Giảng đạo? Định nghĩa mới về đại đạo!
Đại đạo há có thể đơn giản đụng vào ? Cần có sự kết hợp giữa cơ duyên, kinh nghiệm và ngộ tính mới có khả năng có một tia cảm ngộ Đại Đạo Chí Lý.
Coi như là nàng đích thân giảng đạo, mỗi lần có thể có một hai người cảm ngộ đã coi như là hiệu quả tốt vô cùng.
Tuy thực lực của Lý Nhiên rất mạnh, nhưng đó là so sánh với tu hành giả cùng tuổi.
Nếu thật là bàn về cảm ngộ đối với đại đạo thì phải không thua với Đại Năng Độ Kiếp.
Dù sao thần hồn của hắn còn chưa Hợp Đạo, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu Đạo Tắc? Lần này sở dĩ bảo Lý Nhiên truyền đạo chỉ vì muốn kích khởi cảm giác vinh dự tông môn của hắn mà thôi. Nàng chỉ cần âm thầm ra tay ở thời cơ thích hợp, giúp Lý Nhiên bắt đầu tạo hình tượng vĩ đại trong lòng đệ tử, khiến mọi người đều kì vọng vào hắn, hắn hẳn là cũng sẽ không làm biếng nữa chứ?
- Thánh Tử có thể bắt đầu! Tôn trưởng lão vừa cười vừa nói. Không ngờ đối phương đáp ứng thống khoái như vậy, điều này thật là giúp nàng tiết kiệm một chút sức.
Nàng phi thân rời khỏi đài cao, đáp xuống một bên trên đạo trường, cười híp mắt nói:
- Xin bắt đầu phần biểu diễn của ngươi.
- ...
Nhìn ánh mắt mong chờ dưới đài, Lý Nhiên vốn định tùy tiện nói xàm một chút, không khỏi khẽ thở dài.
- Quên đi, vẫn nên nghiêm túc một chút!
- Còn như có thể có bao nhiêu thu hoạch, không phải ta có thể khống chế.
...
Lạc Tuyết sơn.
Trên đạo tràng, các đệ tử nhìn về phía bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi trên đài cao, trong chốc lát đều đang thấp giọng bàn tán.
- Hôm nay thật là Thánh Tử đại nhân truyền đạo?
- Có vẻ là vậy.
- Tuy không nghe được Tôn trưởng lão giảng đạo có chút đáng tiếc, nhưng có thể chứng kiến tư thế oai hùng của Thánh Tử đại nhân cũng không tệ.
- Thánh Tử dù sao cũng là bạn cùng lứa tuổi, có thể có cùng tiếng nói với chúng ta.
- Nhưng nếu nói về lý giải đối với đại đạo, chỉ sợ không bằng Tôn trưởng lão...
- Đương nhiên, dù sao hiện nay Thánh Tử chỉ có Phân Thần Cảnh, còn Tôn trưởng lão là cường giả siêu cấp gần với chưởng môn.
...
Trong khi mọi người ở đây đang bàn tán xôn xao, trong trời đất hướng gió đột nhiên thay đổi.
Vốn dĩ trời trong mây trắng, gió mát thổi hiu hiu, nhưng lúc này không khí giống như cô đọng lại, ngay cả linh lực lưu chuyển hầu như đều ngừng trệ.
Lý Nhiên khoanh chân ngồi trên hư không, toàn thân tản ra ánh sáng mờ ảo nhàn nhạt.
Truyền đạo bắt đầu rồi!
Vẻ mặt các đệ tử lập tức thu liễm, chăm chú nhìn bóng dáng kia.
Hai mắt Lý Nhiên hơi khép, dường như rơi vào trầm tư.
Sau nửa khắc đồng hồ.
Hắn mở miệng thốt lên, âm thanh trong trẻo vang vọng đất trời:
- Đại đạo vô hình nhưng sinh ra và nuôi dưỡng trời đất; đại đạo vô tình nhưng khiến mặt trăng và mặt trời hoạt động; đại đạo vô danh nhưng nuôi dưỡng và phát triển vạn vật...
Đại đạo bao la vạn tượng, có trong có đục, có động có tĩnh; trời trong đất đục, trời động đất tĩnh. Trong và đục tương tác nhau mà sinh vạn vật. Trong là nguồn gốc của đục, động là căn bản của tĩnh. Hễ con người luôn thanh tĩnh thì trời đất sẽ quy về họ...
Ngôn ngữ kèm theo giọng nói thản nhiên, từng câu từng chữ khắc sâu trong lòng mọi người.
Tôn trưởng lão ngay từ đầu còn không có phản ứng gì, nhưng càng nghe càng cảm thấy không thích hợp.
Nàng cẩn thận nghe một lúc, cả người đều ngây dại, miệng há hốc nhìn về bóng dáng trên đài.
- Đại đạo vô hình?
- Trong là nguồn gốc của đục, động là căn bản của tĩnh?
Nàng nhai nuốt mấy câu nói đó một hồi lâu cũng chưa lấy lại tinh thần.
Lời nói này làm sao nghe có vẻ khá dễ hiểu, nhưng nghĩ kĩ lại cảm giác ý nhị vô cùng, ẩn chứa trong đó bản chất Đại Đạo Chí Lý cao nhất.
Thay vì nói Lý Nhiên đang giảng đạo, ngược lại giống như...Hắn đang định nghĩa đại đạo ?
- Ta nhất định là điên rồi, Thánh Tử chỉ là Phân Thần Cảnh, làm sao có thể...
Đầu óc Tôn trưởng lão rối rắm.
Mà đạo âm của Lý Nhiên vẫn còn tiếp tục:
- Sự tĩnh lặng đích thực đó luôn thích ứng với sự vật và khiến ta giác ngộ được chân tính. Luông thích ứng, luôn tĩnh lặng, luôn thanh tĩnh vậy...
- Người đã được thanh tĩnh như vậy thì đang tiến dần vào đạo chân chính, gọi là đắc đạo, mặc dù gọi là đắc đạo nhưng thực tế không có đắc; hễ cảm hóa chúng sinh thì gọi là đắc đạo; người ngộ được điều này thì có thể truyền thánh đạo...
- Trôi nổi luân hồi sinh tử, luôn chìm đắm trong biển khổ, mãi mãi đánh mất đạo chân chính. Kẻ giác ngộ đạo chân chính và thường hằng thì tự đắc đạo, kẻ đắc đạo thì luôn thanh tĩnh vậy...
Mỗi chữ mỗi câu giống như châu ngọc.
Linh khí vô tận phía sau hắn bắt đầu khởi động, theo ngôn ngữ phát ra ngưng tụ thành vòng xoáy linh lực khủng bố.
Rạch ngang trời đất!
Sau một khắc.
Toàn thân Lý Nhiên tỏa ánh sáng vàng rực, một cánh cửa đen nhánh mở ra trong hư không, một người khổng lồ màu vàng sải bước đi ra.
Cánh tay trái nắm rồng, tay phải bắt voi, vũ trụ tinh hà chảy xuôi phía sau!
Tinh Thần pháp tướng!
Nhìn dáng người cao lớn kia, trong ánh mắt các đệ tử tràn đầy chấn động.
Thậm chí không ít người bị uy thế bức bách không tự chủ được lui về phía sau.
Mà người khổng lồ màu vàng lại hết sức bình tĩnh.
Oanh!