Chương 679. Hệ thống phân phát nhiệm vụ, Lý lão sư bị ép truyền đạo! (2)
Nghĩ đến đây, Tôn trưởng lão lên tiếng nói:
- Lão thân mới vừa nói quá nói nhiều, hiện tại không nói được nữa...Hay là ngày hôm nay để Thánh Tử truyền đạo được không?
- Ta?
Lý Nhiên nghe vậy sửng sốt:
- Ta hiện tại chỉ là trung kỳ Phân Thần, bản thân còn chưa Hợp Đạo, làm sao truyền đạo cho những người khác?
Hơn nữa lý do tiếng nói khó chịu này...Không khỏi cũng quá gượng ép đi!
Tôn trưởng lão lắc đầu nói:
- Cũng không phải, đại đạo không chỉ xem cảnh giới mà nó cùng một nhịp thở với ngộ tính tự thân.
- Lý Thánh Tử ở cảnh giới Phân Thần đã có thể giác tỉnh số lượng tôn pháp tướng, khẳng định có kiến giải đặc biệt của riêng mình đối với đại đạo.
- Hơn nữa chia sẻ cũng là quá trình sắp xếp nghi vấn bản thân, cũng có thể để cho ngươi đúng lúc phát hiện vấn đề của mình.
Nói xong còn nhìn về phía những đệ tử khác:
- Các ngươi muốn nghe Thánh Tử truyền đạo không?
Các đệ tử hưng phấn nói:
- Muốn!
Lý Nhiên là thần tượng của bọn hắn!
Có thể ở tuổi hai mươi đã thu được đủ loại thành tựu kinh người, nhất định là có chỗ hơn người.
Tuy cảnh giới không bằng Tôn trưởng lão, nhưng giữa đồng bối lại có tiếng nói chung.
Nếu như có thể học được một chút của hắn chắc chắn cũng có thể nói là thắng lợi trở về!
- ...
Nhìn vẻ mặt mong đợi của đệ tử xung quanh, Lý Nhiên trong lúc nhất thời có chút nhức đầu.
Bảo hắn truyền đạo ?
Đùa gì thế!
Hắn tu luyện Đoạt Thiên Công, ý hướng quá mức quỷ dị bá đạo, thật đúng là không quá thích hợp để chia sẻ cho bọn họ noi theo.
- Hay là thôi đi…
Lý Nhiên vừa muốn mở miệng cự tuyệt, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng ‘Keng’.
Âm thanh gợi ý quen thuộc của hệ thống vang vọng thật lâu trong đầu.
- Lại còn có phân phát nhiệm vụ?
Lý Nhiên ngây ngẩn cả người.
Trước mắt màn sáng kéo ra, từng hàng văn tự biểu hiện ở trước mắt.
«Phân phát nhiệm vụ: Truyền đạo»
«Thân là Thánh Tử của tông môn, đang hưởng thụ tư nguyên thì cũng nên làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ của mình là truyền đạo cho đệ tử nội môn, cũng tận lực để cho bọn họ thu được cảm ngộ»
«Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ được thưởng!»
«Chất lượng phần thưởng sẽ do số lượng đệ tử cảm ngộ quyết định!»
- ...
Lý Nhiên dở khóc dở cười.
Đây là nhiệm vụ gì vậy!
Coi như để mình truyền đạo, chất lượng phần thưởng còn do số lượng đệ tử cảm ngộ quyết định?
Ngộ tính của mỗi cá nhân đều khác nhau trời vực, ai có thể cam đoan nhất định có thể khiến người ta cảm ngộ?
Sợ rằng sư tôn cũng không làm được!!
Hơn nữa việc truyền đạo tuy nói đơn giản, cụ thể truyền như thế nào hắn căn bản hoàn toàn không biết gì cả.
Nhìn ánh mắt mong đợi xung quanh, Lý Nhiên không khỏi nổ cả đầu.
- Lúc này thật là muốn chết...
Lý Nhiên không khỏi đau cả đầu.
Truyền đạo ?
Cái này là làm khó hắn.
Nếu như truyền thụ đạo tán gái còn được, thế nhưng Đại Đạo Pháp Tắc...Xin lỗi, hắn còn thật không biết đó là vật gì.
Chính hắn còn không có hứng thú chút nào đối với tu hành thì làm sao có thể chỉ điểm người khác ?
Hơn nữa Đoạt Thiên Công biến hoá kỳ lạ bá đạo, tự nó đã thay thế được công pháp thiên đạo tối cao, làm sao có thể trình bày cho những đệ tử này ?
Nếu như đây chỉ là yêu cầu của Tôn trưởng lão, hắn đã sớm xoay người bỏ đi.
Nhưng bây giờ còn từ hệ thống nhiệm vụ...
Hệ thống này cũng lười nhác giống như hắn, số lần tuyên bố nhiệm vụ rất ít, cảm giác tồn tại cũng thấp đến thảm hại.
Nhưng phần thưởng lại hết sức khả quan.
Hầu như mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, thực lực đều có tiến triển, thậm chí tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Vì vậy mặc dù từ bỏ cũng sẽ không có bất kỳ xử phạt nào, nhưng hắn vẫn không nỡ lãng phí một cái cơ hội hiếm hoi như vậy.
Ai biết lần sau phân phát nhiệm vụ là khi nào?
- Chà...
Lý Nhiên xoa cằm suy tư một hồi.
Hệ thống chỉ nói làm cho đệ tử thu được cảm ngộ, nhưng chưa nói muốn cảm ngộ đến trình độ nào, cũng không có đặt ra yêu cầu nhất định phải đột phá cảnh giới.
Vì vậy độ khó có thể không quá mức như trong tưởng tượng.
- Ừm, hay là thử xem sao! Cho dù chỉ có một hai người cũng có thể nhận được phần thưởng.
- Chân ruồi dù nhỏ nữa cũng là thịt a!
Trong lòng Lý Nhiên đã có quyết định.
Lúc này, Tôn trưởng lão lên tiếng:
- Thánh Tử, nếu tất cả mọi người chờ mong như thế, chi bằng ngươi cứ chia sẻ một chút?
Nàng lo lắng Lý Nhiên cự tuyệt, còn đang nỗ lực khuyên lơn:
- Kỳ thực cũng không cần ngươi nghĩ phức tạp, chỉ cần nói một ít cảm ngộ trong tu hành của ngươi...
Tôn trưởng lão còn chưa nói hết, Lý Nhiên quả đoán gật đầu nói: - Được.
- Hả?
Tôn trưởng lão không khỏi sửng sốt.
Thống khoái như vậy?
Cái này cũng không giống tính cách của Thánh Tử.
Nàng chưa kịp phản ứng thì Lý Nhiên đã phi thân bay lên đài cao, đứng ở bên cạnh nàng.
- Tôn trưởng lão định để cho ta truyền đạo như thế nào? Hắn lên tiếng hỏi.
Tôn trưởng lão phục hồi tinh thần vội vàng nói:
- Không có yêu cầu gì, chỉ là chia sẻ quá trình tu hành trao đổi với nhau mà thôi, Thánh Tử không cần quá lo lắng.
Nàng cũng không phải thật muốn để đối phương truyền đạo gì gì đó.