Chương 685. Chỉ cần ta không có đạo đức thì làm gì có thất đức!
Lúc này, người cầm đầu quỳ xuống đất dập đầu, cao giọng kêu:
- Cảm tạ Thánh Tử ban thưởng lời vàng!
Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời.
Sau một khắc, mọi người đều rối rít quỳ xuống, rần rần dập đầu xuống đất.
- Cảm tạ Thánh Tử ban thưởng lời vàng!
- Kim môn mở, Thánh Thần hiển lộ, bọn ta bái kiến Thánh Thần!
- Bái kiến Thánh Thần!
- Thánh Thần!
- Thánh Thần!
Mọi người dường như hành hương giống nhau, chỉnh tề la lên danh hào 'Thánh Thần', thanh thế to lớn hết sức kinh người!
Chỉ một hồi truyền đạo có thể làm cho cảnh giới của tất cả mọi người đề thăng.
Sợ rằng chỉ có Đạo Tổ hiển linh mới có thể làm được.
Giờ khắc này, người truyền đạo Lý Nhiên này, ở trong lòng bọn họ dường như đã là một dạng tồn tại của Chân Thần!
- ...
Lý Nhiên sờ lỗ mũi một cái.
- Thánh Thần? Vẫn không nghe êm tai bằng Thánh Tử, khi không có cảm giác già đi mấy trăm tuổi...
Nhìn ánh mắt thành tín của các đệ tử, Lý Nhiên nhất thời đau cả đầu.
Hắn thầm nghĩ thành thành thật thật yêu đương với chưởng môn, không có tâm tình làm những thứ lòe loẹt này, cái gì mà Thánh Thần, cái gì tín đồ, hắn không có chút hứng thú nào.
- Mời Thánh Thần ban thưởng lời vàng!
Đệ tử cầm đầu chắp tay thi lễ nói.
- À? Ừ.
Lý Nhiên hắng giọng một cái, nói:
- Tốt lắm, hôm nay truyền đạo đến đây chấm dứt, các ngươi ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình a! Tan họp.
- ???
Vẻ mặt của đám người hoang mang.
Lý Nhiên không quản nhiều như vậy, trực tiếp xoay người muốn chạy ra.
Kết quả mới vừa chạy xuống đài cao, sau lưng truyền tới giọng nói của Tôn trưởng lão:
- Thánh Tử dừng chân.
- ...
Lý Nhiên lộ vẻ mặt khổ não.
Lại dừng chân ?
Ngươi vẫn chưa xong à.
- Thánh Tử dừng chân!
Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau, Lý Nhiên bất đắc dĩ quay đầu lại:
- Sao hả?
Hắn thấy Tôn trưởng lão bước nhanh đi tới bên cạnh, vẻ mặt vui vẻ nói:
- Thần uy vừa rồi của Thánh Tử thật khiến lão thân nhìn hoa mắt thần mê!
Dị tượng kinh người, chân ngôn bá đạo, hoa trời rơi rụng, Địa Dũng Kim Liên, Chúng Diệu Chi Môn huyền diệu khó giải thích... quả thực khiến người ta tiếp nhận không nổi.
Hiện tại tâm thần nàng vẫn còn đang rung động, thật lâu cũng không thể bình phục.
Nhất là âm thanh bên trong mấy câu nói kia, thậm chí khiến nàng có chút cảm giác quán đỉnh!
Mặc dù không giống như những đệ tử khác, trở thành tín đồ trung thực của Lý Nhiên nhưng vẫn khó tránh khỏi thốt lên một tiếng thán phục.
Thì ra còn có dạng đại đạo này!
- Đại đạo vô hình, sinh ra và nuôi dưỡng trời đất. Đại đạo vô tình, khiến cho mặt trăng và mặt trời hoạt động...
- Đã có vọng tâm thì kinh động đến thần. Đã kinh động đến thần, tức bám chấp vạn vật...
Tôn trưởng lão cảm thán nói:
- Đại Đạo cực kỳ đơn giản, biết dễ làm khó. Lần này trong chân ngôn ẩn chứa chí lý vô cùng. Dù cho lão thân trong lúc nhất thời cũng không thể hiểu thấu đáo, Thánh Tử lại có thể lãnh hội cảnh giới Vô Thượng như vậy, ngộ tính thiên phú thật là khủng bố!
Vẻ mặt nàng chân thành tha thiết, lời nói đều là xuất phát từ nội tâm.
Trong lòng ngoại trừ chấn động bên ngoài, dường như còn có chút hưng phấn.
Nàng vốn còn nghĩ rằng dựa vào thực lực Phân Thần Cảnh của Lý Nhiên, không thể có cái cảm ngộ gì đối với đại đạo, còn định âm thầm ra tay giúp hắn tạo hình tượng.
Không ngờ chưa cần chính mình.
Hắn lý giải đại đạo đã đến đạt đến tình trạng Hóa Cảnh! Vậy mà có thể dùng lời nói tác động cảnh tượng kì dị trong trời đất, thậm chí còn có thể mở kim môn, làm cho mấy trăm tên đệ tử đồng thời đắc đạo, đồng thời đột phá cảnh giới...
Đừng nói chính nàng, sợ rằng Lãnh Vô Yên cũng không làm được!
Đối với đạo cảm ngộ, có thể sẽ không lập tức thể hiện trên tu vi, thế nhưng tuyệt đối có thể nhìn ra tiềm lực tương lai.
Dù sao đến cảnh giới nhất định, liều chết kỳ thực chính là đạo tắc.
- Tương lai thành tựu của Thánh Tử tuyệt đối sẽ không ở dưới chưởng môn!
- Hơn nữa chỉ một hồi truyền đạo là có thể làm cho mấy trăm tên đệ tử thu được đột phá, vậy nếu có thể nhiều thêm mấy lần...
Ánh mắt Tôn trưởng lão tràn đầy cuồng nhiệt.
Có Thánh Tử như thế, U La Điện trở thành đệ nhất tông môn, chẳng phải vẫn là dễ như trở bàn tay ? Lý Nhiên khoát tay áo:
- Được rồi, ta vừa rồi chỉ tùy tiện nói một chút, còn như nói thêm mấy đợt... Hay là thôi đi.
Nếu không phải vì có nhiệm vụ hệ thống, sợ rằng lần truyền đạo này hắn cũng không đáp ứng.
Tu hành vốn là chuyện của mình, ngay chính hắn còn chẳng muốn tu luyện, làm gì có tâm tư đi quản người khác ? Còn như những thứ 'Tín đồ' . này..
Hắn nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn về phía đám đệ tử nội môn vẫn quỳ một chân trên đất giống như tín đồ hành hương.
Ánh mắt sùng bái kia khiến da đầu hắn tê dại một hồi.
- Hình như giỡn hơi quá rồi?
...
- Tùy tiện nói một chút?
Tôn trưởng lão gượng cười.
Tùy tiện nói một chút mà có thể có hiệu quả như vậy, vậy trước đây bọn họ truyền đạo là cái gì?
Trò chơi gia đình?
Lý Nhiên nhún nhún vai:
- Nếu như không có chuyện gì khác, ta đi trước đây.
Tôn trưởng lão vội vàng ngăn lại hắn:
- Thánh Tử, chuyện lão thân nói với ngươi trước kia, ngươi thực sự không muốn suy nghĩ thêm sao?