Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 686. Chỉ cần ta không có đạo đức thì làm gì có thất đức! (2)

Chương 686. Chỉ cần ta không có đạo đức thì làm gì có thất đức! (2)


- Ngươi muốn nói bá nghiệp tông môn?
Lý Nhiên lắc đầu nói:
- Không có ý tứ. Ta đây thật không có hứng thú, nếu muốn ngươi hãy đi khuyên nhủ sư tôn? Dựa vào thực lực của sư phụ, diệt bọn Trần Uẩn Đạo không phải là chuyện khó.
- ...
Tôn trưởng lão không còn gì để nói
Tên này cũng nghĩ việc tông môn quá đơn giản?
Tình hình chính ma giằng co kéo dài nhiều năm như vậy, quan hệ giữa các tông rắc rối phức tạp, rút giây động rừng. Ngươi nói diệt là có thể diệt ?
Nếu thực sự là như vậy thì Trần Uẩn Đạo kia cũng không biết chết bao nhiêu lần!
Huống hồ...
Có thể khuyên Lãnh Vô Yên di chuyển, nàng còn đi khuyên Lý Nhiên sao?
Tôn trưởng lão hết mực khuyên lơn:
- Thánh Tử có thiên phú như vậy, cảm ngộ đối với đại đạo cũng cực cao, nếu quả như thật chỉ an phận ở một góc, chẳng phải là đang phung phí của trời?
Lý Nhiên tùy ý nói:
- Thiên phú của ta muốn sử dụng thế nào là chuyện của chính ta. Coi như là an phận ở một góc cũng không liên quan đến người khác, cũng không cần Tôn trưởng lão quan tâm chứ?
Nhìn dáng vẻ hững hờ của hắn, Tôn trưởng lão cau mày:
- Thánh Tử, bản thân ngươi cũng là một thành viên của tông môn, đang hưởng thụ tư nguyên tông môn, đương nhiên là phải phát triển tông môn thành vị thứ nhất mới đúng. Ngươi làm vậy không sợ thất đức hay sao?
- Hử.
Lý Nhiên cau mày lại:
- Thất đức? Rất đáng tiếc, ta không có đạo đức.
Tôn trưởng lão sửng sốt:
- Hả?
Lý Nhiên thản nhiên nói:
- Xin hỏi điều nào của môn quy viết, nhất định phải giúp tông môn trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất?
- Nhưng mà…
Tôn trưởng lão còn muốn nói, bị hắn giơ tay chặn lại:
- Đã không thấy điều lệ tông môn, chưởng môn sư tôn cũng không nói gì, nói cho cùng cũng chỉ là ý của cá nhân Tôn trưởng lão, hoặc giả nói là mộng tưởng mà thôi.
- Bởi vì tư dục bản thân, đứng ở đỉnh cao của đạo đức, yêu cầu toàn bộ tông môn tới phối hợp ngươi, thậm chí mượn cơ hội truyền đạo để tẩy não đệ tử... Tôn trưởng lão không cảm thấy mình làm có chút quá sao?
Lời này nói đã rất nặng.
Kỳ thực trong lòng hắn rõ ràng, Tôn trưởng lão cũng không có tâm tư gì xấu, tất cả chỉ vì phát triển tông môn mà thôi.
Nhưng đạo bất đồng bất tương vi mưu, hơn nữa hắn cũng không có kiên nhẫn...
Vì vậy thẳng thắn nói tàn nhẫn một chút, triệt để chặt đứt niệm tưởng của đối phương.
- Tư dục của bản thân?
Tôn trưởng lão sửng sốt một chút, sau đó trong mắt lửa giận thiêu đốt.
Nàng đặt hết tâm tư vào tông môn, qua nhiều năm như vậy vì tông môn lập được vô số công lao, thế mà không có kết quả tốt, ngược lại bị nói thành vì tư lợi cá nhân?
- Lý Thánh Tử!
Chờ nàng phục hồi tinh thần lại, vừa định tranh luận với Lý Nhiên đã thấy đối phương đi càng lúc càng xa.
Nhìn bóng dáng cao ngất kia, nàng nén lửa giận trong lòng, cao giọng nói:
- Chẳng lẽ Thánh Tử không có một chút mong cầu nào sao?
Thậm chí còn nhịn không được dùng vài phần linh lực, giọng nói vang vọng quanh quẩn trên đạo tràng.
Lý Nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía nàng:
- Ngươi mới vừa nói cái gì?
Tôn trưởng lão cắn răng nói:
- Lão thân nói ngươi không có mong cầu, chẳng lẽ không đúng sao?
- Không có mong cầu...
Lý Nhiên giễu cợt nói:
- Trong mắt của ta, không có mong cầu chắc phải là Tôn trưởng lão mới đúng.
Tôn trưởng lão chau mày:
- Lời này của ngươi là có ý gì?
- Thân là tu hành giả, vượt mọi chông gai, tranh phong Tiên Lộ! Chứ không phải ham muốn cái gọi là địa vị và quyền thế!
Lý Nhiên khinh thường nói:
- So với sự sống vô tận, cái gọi là Hạo Thổ đệ nhất của ngươi có tính là gì? Chẳng qua chỉ là mây khói lướt qua mà thôi!
Nhìn dáng dấp hắn cười lạnh, giọng của Tôn trưởng lão đột nhiên có chút căng lên.
Trong chốc lát cũng không biết nên phản bác như thế nào.
Nàng nuốt một ngụm nước bọt, gắng gượng nói:
- Đại đạo hàng vạn hàng nghìn, ngươi nói bá nghiệp tông môn là lướt qua mây khói. Chẳng lẽ ngươi theo đuổi Thiên Đạo chính là đúng?
- Ai nói với ngươi, ta theo đuổi Thiên Đạo hả?
Lý Nhiên nhếch mép cười, nhấc chân bước về phía trước một bước.
Kim quang nhất thời cuộn trào mãnh liệt nổi lên, chữ triện vàng thần bí bò đầy da thịt, cổ khí tức từ xa xưa tràn đầy toàn bộ đạo tràng.
Kim quang óng ánh chiếu rọi hắn giống như Thiên Thần.
Hắn cúi đầu, con mắt màu vàng óng nhạt hờ hững nhìn Tôn trưởng lão:
- Bằng vào pháp ta thay mặt vạn pháp, bằng vào ý ta thay thiên ý, đây mới là đạo mà ta tu!
- Còn như Thiên Đạo...
- Cuối cùng sẽ ở trong tay ta!
Trên đạo tràng lặng ngắt như tờ.
Tôn trưởng lão ngơ ngác nhìn Lý Nhiên.
Thiên Đạo nằm trong lòng bàn tay hắn?
Nhìn nam nhân toàn thân lấp lánh ánh vàng trước mắt, hồi lâu nàng vẫn chưa tỉnh hồn lại.
Chữ triện màu vàng giống như hình xăm kia tỏa ra khí tức khó lường đến từ viễn cổ, nhìn nhiều cũng sẽ làm người ta kinh ngạc run rẩy.
Song khi nàng nhìn kỹ lại thì giống như vòng xoáy thần bí, làm cho tâm thần người cũng không nhịn được muốn chìm vào trong đó.
Trong cảm giác bá đạo Duy Ngã Độc Tôn đó khiến nàng nhất thời hô hấp đều có chút ngưng trệ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất