Chương 696. Thưởng nhiệm vụ, đại diễn diệt tuyệt (2)
Nguyên liệu dùng càng nhiều, hiệu quả lại càng mạnh!
- Khá lắm, dùng sinh mệnh Long Tộc làm trận pháp?
Lý Nhiên lắc đầu.
Cái này nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn.
Lúc này, quả trứng rồng hình như cảm giác được cái gì, thân trứng run rẩy một lúc, lại như truyền đến âm thanh nức nở.
Hình như là có chút... Sợ hãi?
...
Lý Nhiên nhìn cổ tịch trong tay.
Lật từ bên phải thì là « Đại Diễn », bên trong trận pháp quang minh chính đại, muôn hình vạn trạng, rất có phong phạm của thế gia chính phái.
Mà lật ngược từ trái lại chính là « Diệt Tuyệt », trong đó ghi chép toàn là sát trận, mùi máu tươi như muốn tràn ra từ hàng chữ!
Kết hợp hai cái lại, chính là « đại diễn diệt tuyệt Trận Giải ».
- Đồ tốt, nhưng nhất định phải sử dụng cẩn thận, nhất là bên 'Diệt Tuyệt'.
Lý Nhiên thần tình có chút ngưng trọng.
Tùy tiện bày ra một trận pháp cũng là sinh linh đồ thán, Sát Sinh Ngục hay Âm Thi Đạo cũng không đến mức kinh khủng như vậy.
Người người oán trách vẫn còn là nhẹ, còn có khả năng cả Nhân Tộc không tha!
Hắn lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài một tiếng
- Ở Đạo Tràng núi Lạc Tuyết gây ra động tĩnh lớn như vậy, kết quả hệ thống còn khen thưởng...
Cứ tưởng không tốt.
Quyển cổ tịch này tuỳ tiện đưa cho một người chỉ hiểu chút ít trận pháp, có khi còn quý giá hơn cả pháp bảo.
Trong đó rất nhiều trận pháp đều đã thất truyền, nếu như có thể góp đủ nguyên liệu, uy năng phát huy quả thực vượt quá tưởng tượng.
Thậm chí ngay cả đế cấp đều có thể bị trọng thương!
Nhưng đối với Lý Nhiên mà nói, thứ này cũng chỉ bình thường thôi.
Hắn đến tu luyện còn chả muốn, huống gì là nghiên cứu trận pháp...
- Quên đi, coi như là lo trước khỏi hoạ!, nhỡ đâu về sau thân hãm gông cùm xiềng xích, coi như là để lại một đường lui.
Trận pháp này cực kỳ mạnh.
Chỉ cần sử dụng thoả đáng, đừng nói vượt cấp giết địch, coi như là vượt một lúc hai ba cảnh giới cũng không phải là không có khả năng.
Nhưng khuyết điểm chính là điều kiện để sử dụng tương đối hà khắc
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, ba thứ thiếu một thứ cũng không được.
Căn bản Lý Nhiên đối với cái này không chút hứng thú.
- Về sau có thời gian lại nghiên cứu!.
Hắn tiện tay cất cổ tịch đi, sau đó tâm thần chìm vào trong đan điền, muốn kiểm tra kết quả tu hành.
Kết quả mới vừa tiến vào đan điền, cả người liền trợn tròn mắt.
Chỉ thấy trong đan điền quang mang toả sáng, tràn đầy đủ loại khí tức.
Ngoại trừ Phật Đạo Ma ba loại khí lúc trước đã có, nhiều hơn một cái là quang mang toả ánh bạch ngân!
- Đây là...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt…
Làm sao cảm giác hơi thở này có chút quen thuộc đâu?
Lý Nhiên đưa thần thức chìm vào trong đan điền.
Chỉ thấy trong đan điền quang mang toả sáng, mấy đạo quang mang khác nhau năng lượng cùng đan vào một chỗ, nhuộm Tiểu Thiên Địa thành bốn phía bao trong ánh sáng.
Mà ngoài Phật, Đạo, Ma ba sắc quang mang ra, không ngờ lại có thêm một cái khác.
Một trong số đó là ánh sáng màu tím nhàn nhạt.
Nói là vầng sáng, nhưng thực ra nhìn càng giống như là sương.
Như là phiêu đãng trong không gian, lắng đọng ở đan điền, thỉnh thoảng bốc hơi như một hơi khói.
Cái này khí tức này cho hắn cảm giác quen thuộc.
Giống như khí tức trên trứng rồng, nhưng tỉ mỉ quan sát vẫn thấy có chút khác.
Khi so sánh thì thấy trong đan điền nhiều hơn một cố sức mạnh uy nghiêm, có chút giống như… Như lúc đối mặt với Thịnh Diệp?
- Đây là cái gì?
Lý Nhiên gãi đầu một cái.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, như đột nhiên nghĩ ra cái gì.
Đây không phải là dị tượng được đưa tới lúc truyền đạo sao!
Vừa rồi lúc ở Đạo Tràng trên núi Lạc Dương, lúc hắn tự phát nội lực truyền đạo cho đệ tử trong môn, gây ra dị tượng giữa trời đất.
Trong cảnh dị tượng đó có một luồng khí màu tím nhạt, từ dưới mặt đất phát ra, bay lên không trung hoá thành hình rồng.
Hắn còn nhớ rõ tôn trưởng lão hô lên một tiếng ‘Long Khí’, ngữ khí kinh ngạc vô cùng.
Nhưng luồng khí lúc đó mong manh mà xa với, xông có nồng đậm như bây giờ.
- Long khí…
Lúc trước cùng nói chuyện phiếm với Thanh Lam sư tôn, nàng cũng từng nói tới ‘Long Khí’.
Đó không phải vật huyễn tưởng gì, mà là cái có thật, lại còn có liên hệ sâu sắc với Thịnh tộc.
- Nhưng Long khí sao lại tiến vào cơ thể mình?
Lý Nhiên chau mày:
- Chẳng lẽ bị Đoạt Thiên Công hấp thụ?
Nếu không có chuyện gì, hắn không muốn dính dáng tới Thịnh tộc.
Con người Thịnh Diệp bụng dạ thâm sâu, gọi là con cáo già cũng không quá đáng, không cẩn thận sẽ bị nuốt chửng.
Cho nên vẫn nên là giữ khoảng cách.
Đương nhiên, trừ hai bị công chúa của Thịnh tộc ra…
- Nhưng cái Long Khí này có ích gì với mình chứ?
Lý Nhiên thử tác động vào Long khí, linh lực cùng hồn lực đều thử qua một lược, nhưng lại chả có phản ứng gì, căn bản không chịu khống chế của hắn.
- Nằm trong đan điền của ta nhưng lại không cho ta dùng? Cũng nên trả tiền thuê chỗ chứ.
Lý Nhiên uy hiếp:
- Nếu không có phản ứng gì, lão tử sẽ bài trừ ngươi?
Sau đó Long Khí vẫn chỉ cuồn cuộn lên, như trước không hề có chút phản ứng gì.
Kể cả muốn bức nó ra khỏi đan điền cũng không được.
- Được, người là to nhất.
Lý Nhiên cũng không còn cách nào, đành mặc kệ nó.