Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 698. Sức mạnh…tín ngưỡng?

Chương 698. Sức mạnh…tín ngưỡng?


Cùng với đó là một cảm giác man mát, trực tiếp sát nhập vào trong đan điền.
Ánh sáng trên thân người nhỏ trong đan điền càng sáng chói.
- Hả? Ta còn có thể hấp thụ ánh sáng của nàng?
Lý Nhiên cau mày hơi kinh ngạc.
Nhưng vẫn nghĩ không ra đây là đại biểu cho chuyện gì.
Hắn lắc đầu, tập trung tinh thần, mở mắt.
Thế nhưng một màn trước mắt lại làm hắn ngẩn ra.
- A Thấm, ngươi làm cái gì vậy?
Chỉ thấy Thẩm Thấm quỳ hai gối trên mặt đất, đang ngửa đầu si ngốc nhìn hắn, khuôn mặt trắng như tuyết đang đỏ ửng. Ánh mắt mơ màng như uống rượu say.
Nét mặt tràn đầy thành kính và cuồng nhiệt.
- Nô tỳ diện kiến chủ nhân.
Âm thanh của nàng khẽ run, trong giọng nói là nhu thuận.
- À?
Lý Nhiên vẻ mặt mơ hồ.
Lúc trước dạy dỗ Thẩm Thấm, nàng hình như đã lâu không có xưng hô với mình như vậy.
Thẩm Thấm quỳ gối bò tới trước mặt hắn, chớp mắt nhìn hắn, trên mặt mang theo nụ cười.
- ...
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, do dự một lúc, sau đó đưa tay sờ đầu của nàng một cái
Thẩm Thấm híp mắt, thích cái vuốt ve này, giống như con mèo nhỏ vậy.
- A Thấm, ngươi làm sao vậy?
Lý Nhiên chau mày.
Trạng thái của Thẩm Thấm rõ ràng có cái gì không đúng.
Trước đây cũng cũng được coi như nghe lời, nhưng còn chưa tới mức này, nhìn nàng si ngốc thế kia, thật giống như tín đồ trung thành nhìn thấy Chân Thần:
- Chờ một chút, tín đồ?
Lý Nhiên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.
Hắn vội vàng chặt đứt liên kết với ánh sáng trong đan điền. Chỉ thấy Thẩm Thấm thân thể cứng đờ, ánh mắt từng bước khôi phục lại sự trong sáng, cuồng nhiệt trên nét mặt cũng cấp tốc rút đi.
- Di?
Ánh mắt nàng mờ mịt nói:
- Thánh Tử đại nhân, ta làm sao quỳ trên mặt đất thế hả?
- ...
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Chuyện mới vừa rồi ngươi không nhớ gì?
- Chuyện mới vừa rồi?
Thẩm Thấm mơ mơ màng màng đầu hơi nhức, suy nghĩ một chút nói ra:
- Ta chỉ nhớ lúc nãy ánh mắt của ngươi biến thành ánh sáng bạc, sau đó cái gì cũng không nhớ, nhưng mơ hồ có một loại cảm giác...
Gò má nàng đỏ lên, có điều nói không được.
Lý Nhiên hỏi tới:
- Cảm giác gì? Nói tiếp đi.
- Cái này...
Thẩm Thấm nhăn nhó nửa ngày, sau đó cúi đầu nhỏ giọng nói ra:
- Một loại có thể vì Thánh Tử đại nhân kính dâng tất cả của mình.
- Hả?
Lý Nhiên hô hấp như ngưng lại.
Nhìn mặt nàng hồng hồng xấu hổ, giọng nói bình tĩnh.
- Kính dâng chính mình?
- Ừm.
Thẩm Thấm gật đầu, chăm chú nhìn:
- Chính là cam nguyện vì Thánh Tử đại nhân dâng ra toàn bộ bản thân, kể cả tính mạng của mình!
Lý Nhiên:...
Thẩm Thấm lắc đầu nói:
- Mặc dù bây giờ ta cũng nghĩ như vậy, nhưng cảm giác mới vừa không giống bây giờ, cứ như đây là chuyện vinh dự nhất vậy...
Lý Nhiên:...
Nhìn nàng thần sắc mờ mịt, Lý Nhiên xoa xoa mi tâm.
Hắn biết đại khái ánh bạc này là thứ gì.
Vì nghiệm chứng phỏng đoán của mình, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp rời khỏi gian phòng.
Đi quanh tông môn một vòng.
Không đến thời gian uống một chén trà, lại lần nữa trở về phòng.
Thần tình nhiều thêm mấy phần hiểu rõ ràng.
- Quả nhiên, ta không có đoán sai!
Vừa rồi Lý Nhiên đi tuần tra một vòng, phát hiện những đệ tử nghe hắn truyền đạo, đều giống như Thẩm Thấm, mi tâm đều có thêm một dải ánh sáng.
Trừ hắn ra ai cũng không nhìn thấy.
Mà những đệ tử không nghe thì sẽ không có.
- Trách không được vừa rồi cho ta cảm giác giống y lúc truyền đạo ở Đạo Tràng, ánh bạc này chính là từ trên người các đệ tử mà tới.
Cái này cũng giống như ‘Tín ngưỡng’.
Lúc trước Lý Nhiên ở núi Lạc Tuyết truyền đạo, không chỉ làm các đệ tử kia ngộ được đạo đột phá bản thân. Đồng thời cũng làm cho bọn họ biến thành ‘Tín đồ’ của mình.
Mà cái ánh sáng này, chính là sự thành kính ‘Tín ngưỡng’ của các đệ tử kia đối với hắn.
Cái thứ này vốn là vật vô hình vô dạng, nhưng dưới tác dụng của Đoạt Thiên Công, tạo thành một dạng ánh sáng bạc mà hắn có thể nhìn thấy.
Thậm chí còn có ảnh hưởng năng lực tâm trí.
Đơn giản mà nói, chính là làm cho sự thành kính và cuồng nhiệt của ‘Tín đồ’ phóng đại, biến cho bọn họ thành mình nói gì thì nghe nấy, thậm chí cam tâm tình nguyện hiến dâng sinh mạng!
Nhưng A Thấm rõ ràng không có nghe truyền đạo, vì sao cũng có ánh sáng xuất hiện ở trên người?
Lý Nhiên suy nghĩ kỹ một chút, kỳ thực cũng không phải là không thể lý giải.
Thân phận của Thẩm Thấm tương đối đặc thù.
Những nữ nhân quanh người hắn, không phải thiên kiêu tông môn, hoặc là Hoàng Triều công chúa, thì cũng là tông chủ của tông môn.
Chỉ có Thẩm Thấm là quan hệ chủ tớ với hắn.
Hắn từ đầu đã là chủ nhân của đối phương.
Hơn nữa Thẩm Thấm bản thân đối với hắn cũng vô cùng sùng bái, cơ bản chính là nói gì nghe nấy, nói là tín đồ của hắn hình như cũng không quá đáng.
- Nhưng cái này thì có ích gì nhỉ!
- Ai cần bọn họ vì ta mà phải hiến dâng sinh mệnh!
Lý Nhiên trong chốc lát có chút nhức đầu.
Ánh sáng bạc này thấy thế nào cũng có chút không phải chính phái, rõ ràng không phải là cái gì nghiêm chỉnh.
Nếu hắn truyền đạo thêm mấy lần nữa, thì đệ tử toàn môn đều không phải là tín đồ cuồng nhiệt của hắn sao?
- Khá lắm, ta trực tiếp tạo phản?
Không biết sư tôn nghe thấy chuyện này thì phản ứng thế nào...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất