Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 700. Đạo Tổ Hiển Thánh, phi thăng kim môn! (2)

Chương 700. Đạo Tổ Hiển Thánh, phi thăng kim môn! (2)


Chỉ cần tin những gì Lý Nhiên nói thì chính là tín đồ của hắn, loại tín ngưỡng này giống như Lâm Lang Nguyệt. Đều là loại coi Lý Nhiên ngang hàng với đại đạo mà tôn kính.
Chỉ là ở U La Điện không có cực đoan như Thiên Xu viện, không phải động tí là đòi huỷ Tiên Lộ.
- Thánh Thần…
Lý Nhiên lắc đầu bất đắc dĩ.
Đạo tổ kia chỉ là truyền thuyết, có tồn tại hay không cũng không có gì chứng thực, dù sao cũng không có ai tận mắt chứng kiến, thậm chí đến một bức tranh cũng không có.
Có thể người xưa cũng không thể phán đoán ra đại đạo là gì.
Hơn nữa đối với chuyện này, mỗi tông môn lại có một cách giải thích khác nhau.
Giống như Thần Đạo cung, Thiên Xu viện đều là tu đạo chính thống, là biểu tượng của Đạo Tổ, nhưng với ma môn như Sát Sinh Ngục thì lại chả có mấy người tin tưởng.
Vô Vọng Tự thì lại hướng tu hành về Phật Đà.
Còn như Vạn Kiếm Các thì không cần nói.
Thân là tông môn võ tu đỉnh cấp, bọn họ chỉ tôn thờ thực lực chứ chả có thần mình gì.
Lý Nhiên cũng thật buồn bực.
Đạo kia cùng với kim môn là ẩn chứa ý đồ gì, rốt cuộc là từ đâu tới?
Chẳng nhẽ chỉ là vì Đoạt Thiên Công?
Nhớ lại khung cảnh kia, kim môn hiện ra sau làn khói mờ mịt hắn lại không cảm thấy đơn giản như vậy.
Mặc kệ có đúng là Chúng Diệu Chi Môn hay không, nhìn là đã thấy lai lịch lớn vô cùng.
- Thôi quên đi, nghĩ nhiều hơn nữa cũng không làm gì, về sau bớt đi truyền đạo.
Lý Nhiên thấp giọng thở dài.
Hắn không mưu cầu quyền thế, nếu để hắn chọn hắn chỉ muốn mang theo vài cô vợ, đi du sơn ngoạn thuỷ sinh sống nhàn nhã.
Nhưng từ tình hình thực tế là đủ thấy, điều này không thể thành sự thật.
Nếu đã là Thánh Tử, sẽ phải thực hiện chức trách của Thánh tử.
Nhưng mà những tín đồ như vậy thì vẫn nên tận lực kiềm lại, nếu không… Về sau khẳng định tạo ra vô số phiền phức cho bản thân.
Hắn thi thoảng cũng ăn mềm, nhưng nghĩ đến cảnh như vậy hắn cũng thấy kỳ quặc.
- Còn cái gì là sức mạnh tín ngưỡng…
Lý Nhiên để thần thức chìm vào đan điền, chăm chú quan sát ánh sáng bạc kia.
Trực giác nói cho hắn biết, sức mạnh tín ngưỡng này chắc chắn có lúc dùng tới, bây giờ chỉ là chưa có chỗ phát huy tác dụng thôi.
Hắn cũng chỉ có thể từ từ nghiên cứu.
Không có ai đi trước dẫn dắt, muốn tìm người để hỏi cũng khó.
Coi như có đi hỏi sư tôn, đối phương cũng không nhìn được ánh sáng này…
Lý Nhiên đánh giá người nhỏ trong đan điền ánh mắt có chút suy nghĩ.
Đoàn ánh sáng vàng làm nổi bật khuôn mặt của người nhỏ, lúc rõ ràng lúc mở hồ.
Nhưng vẫn chưa nhìn ra cụ thể dung mạo như thế nào.
Hơn nữa cúng không biết có phải do hắn ảo giác không, sau khi thu được sức mạnh tín ngưỡng, hình như người nhỏ này lớn hơn một chút…
Linh Tính?
Không sai, chính là linh tính.
Người nhỏ phía trong đan điền chỉ đơn thuần là ý tưởng của công pháp, mỗi này ngoài việc chăm chỉ giúp hắn tu luyện ra, cơ bản cũng sẽ không có động tĩnh gì khác.
Giống như một bức tượng được tạc ra vậy.
Nhưng bây giờ lại không giống.
Bây giờ người nhỏ trong đan điền hình như có thêm linh khí, khuôn mặt cũng rõ ràng hơn.
So với trước đây cũng có mùi ‘Người’ hơn.
Đối với lần này, Lý Nhiên cũng không nghĩ nhiều.
Nội dung truyền đạo lần trước chính là trong Đoạt Thiên Công, mà người nhỏ này cũng từ Đoạt Thiên Công mà ra.
Có thể nó có mối liên hệ với sức mạnh tín ngưỡng này.
Lý Nhiên kiểm tra đan điền của mình.
Trong đan điền càng ngày càng ‘Phong phú’.
Hồ nước linh lực ở bên trong càng mênh mông, linh khí nhàn nhạt bốc lên, ở trên là mấy đám mây hồn lực nhìn lại càng có cảm giác mênh mông.
So với lúc trước hình như hồ đã rộng hơn.
Đây là biến hoá sau lần đột phá kia mang lại.
Lượng linh lực tích luỹ trong người hắn, cũng có thể coi là cường giả ở độ kiếp Hợp Đạo, ước chừng rất ít người có thể so sánh cùng hắn.
Trong hồ nước, những điểm đỏ trắng nho nhỏ, giống như cá đang bơi lội.
Đây là Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể hắn, lúc ‘Tu Luyện’ với Tiêu Thanh Ca có được sức mạnh thánh khiết này.
Mảnh ‘Đất Trống’ bên cạnh hồ nước, Long Khí màu tím nhàn nhạt tràn ngập mặt đất. Thi thoảng lại bốc lên tới tận trời rồi dung hợp cùng đám mây.
Sau khi thu nạp Long Khí vào, hình như không thích linh lực trong hồ nước nên tự đi tìm một nơi của riêng mình.
Chỉ là bây giờ vẫn chưa mạnh.
Người nhỏ trong đan điền ngồi khoanh chân trên mặt hồ.
Chỗ ngồi xuống thì phát ra ánh sáng lam băng diễm, lòng bàn tay lại lóe lên ánh sáng vàng như lửa.
Ba đạo ánh sáng ma, thần, phật đan xen ở đằng sau, như làm nổi bật thần minh.
Giữa lồng ngực của người nhỏ là hình xăm một con rồng màu bạc, tản mác ra kiếm khí bức người.
Đây là đang Tẩy Kiếm Khí cấp trung để hấp thụ Kiếm khí đế cấp
Giữa trán, ánh sáng tín ngưỡng đang bốc lên như ngọn lửa.
Cảnh tượng ấy, quả thực làm cho người ta không tin nổi.
Lý Nhiên cũng không phản ứng kịp.
Nhưng đây cũng coi như là nơi cất giấu sức mạnh của hắn, nhưng hắn cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên!
Nhưng mà đây còn chưa được tính là Thần Thông!
Tuỳ tiện chọn một cái cũng đều là truyền thừa cao cấp, thế mà lại lười biếng ở trong đan điền hắn.
- Đối với loại người yêu thích hoà bình như ta đây mà nói, đúng là phí của trời!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất