Xưng Bá Võ Đạo (Dịch)

Chương 24: Quỷ Dị Vô Đầu Thi (1)

Lý Trực còn chưa kịp phản ứng, đã thổ ra một bụm máu, xương lồng ngực dưới một đòn vừa rồi rung lên bần bật, hõm sâu vào trong.

Khí lãng đánh tan sương mù chung quanh, Lý Trực như một quả đạn pháo bay ngược ra sau, đánh gãy ba bốn nhánh đại thụ khô mới ngừng lại được.

Chỉ trong một kích, Lý Trực đã trọng thương.

Vài giây sau, Lý Trực vặn vẹo thân mình cố gắng đứng dậy, hắn nhìn thân ảnh không đầu từ đầu tường nhảy xuống, hai chân không nhịn được nhũn ra, vẻ mặt hoảng sợ tuyệt vọng.

Hắn thất thanh kêu to:

- Lệ cấp! Là Quỷ Dị Lệ cấp!

Qủy Dị Lệ cấp là một tồn tại cao hơn Qủy Dị cấp Oán nhiều, mà Võ giả phải đột phá Ngưng Huyết, đạt tới Dung Lô Cảnh mới có thể đối kháng Qủy Dị Lệ cấp.

Mặc dù gặp phải Qủy Dị Lệ cấp, nhưng Lý Trực cũng không dễ dàng bỏ cuộc, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, bên ngoài thân kim quang đại thịnh, ngưng tụ thành một tòa Kim Chung khổng lồ, bảo hộ hắn vào bên trong kín không kẽ hở.

Bên ngoài năm trượng, Vô Đầu Thi dừng lại, hắn hướng về phía Lý Trực, ngồi xổm xuống, cơ bắp nơi chân cuộn sóng, bắt đầu khởi động, vô số tơ đen tụ lại nơi chân, trong chớp mắt hai chân của hắn to gấp đôi lúc trước.

Thân thể Vô Đầu Thi nghiêng về phía trước, hai tay thả lỏng làm tư thế chuẩn bị tiến lên hết sức tiêu chuẩn.

Nhìn một màn này, Lý Trực nuốt nước miếng, sống lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh tuôn ào ạt, hắn vừa định đưa tay lau mồ hôi thì bên tai chợt truyền đến tiếng nổ vang, giống như sét đánh ngang trời.

Vô Đầu Thi trước mắt đã đi đâu mất, nơi nó đứng ban nãy chỉ còn một cái hố to ba thước, cây cỏ đất đá chung quanh bị kình khí siêu cường bùng nổ trong nháy mắt xé thành vô số mảnh nhỏ, bay múa loạn xạ.

Đông ——

Ngay sau đó, tiếng chuông chấn minh, dư âm quanh quẩn.

Không biết từ khi nào Vô Đầu Thi đã xuất hiện trước mặt Lý Trực, tung quyền đánh thẳng lên Kim Chung, mặt ngoài Kim Chung xuất hiện gợn sóng dao động rất lớn, sau đó lõm sâu vào trong theo hình nắm đấm.

Kim sắc quang huy thoáng chốc tối sầm lại, thiếu chút nữa tắt lửa, mặt ngoài đầy vết rạn như màng nhện, tim Lý Trực sắp vọt tới cổ họng.

May mắn, Kim Chung bắt đầu chậm rãi tự động chữa trị.

Cỏ cây chung quanh đều bị lực vô hình đánh nát, một mảnh đất trống lộ ra.

Lý Trực bị dư chấn ảnh hưởng, sắc mặt trắng nhợt, hắn phun một ngụm máu tươi lên vách tường Kim Chung, trong máu còn lẫn theo vài mảnh vụn nội tạng.

Hiển nhiên, hắn đã bị thương khá nặng.

Nhưng hắn lại tỏ ra vui mừng:

- Không vỡ! Kim Chung không vỡ!

Hắn khống chế khí huyết, duy trì trạng thái Kim Chung, đại não vận chuyển cực nhanh, tự hỏi phương pháp thoát thân.

Nếu là Quỷ Dị Lệ cấp, một quyền có thể nổ nát Kim Chung Tráo. Mặc dù Vô Đầu Thi không phải Qủy Dị Lệ cấp, nhưng cũng không khác mấy.

Tình cảnh Lý Trực hiện giờ rất nguy hiểm.

Nhưng ngay sau đó, điều khiến Lý Trực tuyệt vọng đã thật sự xảy ra.

Sau khi Vô Đầu Thi phát hiện mình chưa phá vỡ được Kim Chung, liền cúi thấp mình, tơ đen xuyên xỏ hai tay, cũng giống như hai chân ban nãy, tơ đen ở khắp nơi trên cơ thể bắt đầu điên cuồng hướng về hai tay.

Thùng thùng đông ——

Sau khi tơ đen đạt tới một trình độ nhất định, Vô Đầu Thi giơ nắm tay tráng kiện gấp mấy lần của mình lên, liên tục đánh lên Kim Chung Tráo, giống như là đang đóng cọc.

Sắc mặt Lý Trực đại biến, dư ba chấn động liên tục khiến hắn thống khổ đến cực điểm, khí huyết tiêu hao cực nhanh khiến trong lòng hắn khủng hoảng vô cùng.

Khả năng phòng thủ của Kim Chung Tráo cường hãn, đúng vậy, nhưng cũng không phải vạn năng, căn bản của nó nằm ở cường độ khí huyết của võ giả, nếu khí huyết tiêu hao quá nhanh, không đủ để chống đỡ, thì Kim Chung Tráo cũng tự động sụp đổ.

Ca….

Bên ngoài Kim Chung Tráo lại xuất hiện vết rạn lần thứ hai, lần này, tốc độ tự chữa trị của Kim Chung Tráo rất chậm, còn chưa chữa trị xong, vết rạn tiếp theo đã lần lượt xuất hiện...

Sắc mặt Lý Trực cũng ngày càng sợ hãi, không còn chút huyết sắc nào, không chỉ trắng bệch, mà ngay cả hình dáng ngũ quan cũng bắt đầu lõm vào trong giống như là da bọc xương, cơ bắp thân thể đã bị ảnh hưởng ở trình độ nhất định.

Rốt cuộc, một tiếng răng rắc vang lên, Kim Chung ầm ầm vỡ nát.

Hai chân Lý Trực nhũn ra, hắn tuyệt vọng ngã xuống, nghĩ mình có thể sẽ bị một quyền đánh nát, lại phát hiện nắm đấm Vô Đầu Thi đánh tới bỗng hóa thành chưởng.

Giây tiếp theo, gáy đau nhói, hai mắt chìm vào hắc ám

Vô Đầu Thi nắm lấy Lý Trực đã nhũn như chó chết rời khỏi nơi này, nhanh chóng hướng về Thổ Địa Miếu. Nhưng khi đi được nửa đường, nó lại vất Lý Trực qua một bên, bản thân thì đi tới một hướng khác.

Vô Đầu Thi đã đánh hơi được sự tồn tại của một mục tiêu khác….

......

Xèo xèo chi...

Tiếng thét bén nhọn dồn dập vang lên, một con rết đầu người lao tới tấn công Sở Hà giữa lá rụng đầy trời.

- Kêu khó nghe như thế, không nên sống!

Sở Hà ngửa đầu, nắm đấm phóng ra.

Phanh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất